Chị Hy nhìn rất hài lòng, không chỉ vì tiền lương của sáu vệ sĩ rất cao, mà còn vì Tống Như đã gặp được một người chồng yêu thương cô.
Sáu vệ sĩ này đều có những kỹ năng đặc biệt, một số trong đó thậm chí còn từng bảo vệ các nhà lãnh đạo quốc gia, chưa bao giờ hợp với những người khác, nếu không có địa vị xã hội nổi bật như Dương Gia Cửu chưa chắc họ đã đồng ý làm vệ sĩ cho Tống Như.
Kể từ thời điểm thỏa thuận này có hiệu lực, Tống Như giống như mua được khoản bảo hiểm khổng lồ, không cần phải lo lắng về việc ai đó đứng sau giở trò.
So với Bùi Lạc Phong, Dương Gia Cửu thật sự nâng cô như nâng trứng, dùng năng lực và sức mạnh của anh để giúp cô chống đỡ cả bầu trời, miễn là Tống Như muốn làm điều gì, anh sẽ ủng hộ trăm phần trăm.
Khi chị Hy bước ra khỏi phòng ngủ của Tống Như, đôi mắt cô ấy đỏ hoe: “Tống Như cuối cùng cũng đi qua được cực khổ rồi.”
“Chị Hy, chắc chắn sau này Tống Như sẽ ngày càng tốt hơn.”
“Đúng thế, hãy để kẻ đê tiện đó sống trong hối hận, cầu cho hắn và Dương Vũ Mịch sống với nhau đến già, tên cặn bả đó đừng đến cản trở hạnh phúc của Tống Như nữa.
“Đợi đến khi bọn họ công khai cuộc hôn nhân này, chị nhất định phải nhìn cho kỹ vẻ mặt của Bùi Lạc Phong.”
…
Để tạo thế cho Dương Vũ Mịch, Bùi Lạc Phong đã dùng gần như tất cả mọi mối quan hệ nội bộ của giải trí Huy Hoàng. Qua một đêm, tất cả các tiêu đề giải trí đều đưa tin Dương Vũ Mịch sẽ tham gia vào chương trinh sân khấu vũ đạo truyền hình thực tế nước ngoài, còn mua rất nhiều trang mạng lớn, không ngừng đẩy Dương Vũ Mịch nổi tiếng hơn, còn việc anh ta và Tống Như tất cả đều như quá khứ đã qua.
Ngoài ra anh ta còn gửi một số bức ảnh xinh đẹp của Dương Vũ Mịch để so sánh với những hình ảnh ngày thường của Tống Như, rồi nói khoa trương rằng ngoại hình của Tống Như không bằng Dương Vũ Mịch. Nói chắc nịch rằng Dương Vũ Mịch là đàn chị hàng đầu của giải trí Huy Hoàng.
Đối với những thư danh và thủ đoạn này, trong lòng Tống Như có tính toán riêng.
Chỉ là các fan hâm mộ theo dỗi Tống Như trên mạng thì lo lắng, sợ Tống Như bị giải trí Huy Hoàng thầm động tay động chân, mất đi cơ hội quay trở lại làm việc.
Cuối cùng, sau khi tin tức được đưa ra, chỉ mỗi phía Dương Vũ Mịch không ngừng lăng xê bản thân, Tống Như hoàn toàn không có phản ứng, như thể cô đã cam tâm làm đá lót đường cho Dương Vũ Mịch.
Sau khi dò hỏi Tống Như, Tiêu Dĩnh hiểu ý của cô. Lúc này, cô không tranh luận, để sau này có sự chống trả tốt hơn. Tiêu Dĩnh đã làm mọi cách để kiểm soát cảm xúc của người hâm mộ và kêu gọi mọi người tôn trọng sự lựa chọn của Tống Như, người hâm mộ biết tính cách điềm tĩnh và dịu dàng của Tống Như, nên không ai tranh cãi trên mạng với fan của Dương Vũ Mịch nữa.
Bùi Lạc Phong nghĩ rằng việc này sẽ gây ra vô số lời trách mắng, đến lúc đó anh ta có thể sử dụng những lợi thế của tài nguyên kiểm soát Tống Như, nhưng anh ta không ngờ rằng mình không đạt được nhuwys nguyện.
“Lạc Phong, số lượng người hâm mộ của em lại tăng lên rồi!” Dương Vũ Mịch nhìn vào trang web và nói một cách vui vẻ.
Trợ lý của Dương Vũ Mịch ở bên cạnh cũng phụ họa theo: “Tống Như hoàn toàn không phải là đối thủ của Vũ Mịch, tổng fan hâm mộ của Tống Như chỉ bằng con số lẻ của Vũ Mịch.
“Bao nhiêu năm tạo dựng hình tượng, sao có thể để cho Tống Như tùy tiện bắt kịp sau vài ngày chứ?” Dương Vũ Mịch mỉm cười tự hào: “Lạc Phong, tại sao anh không nói gì?”
“Anh tự hỏi ở đây liệu có điều gì không ổn, tại sao Tống Như lại có thể ngồi yên như vậy?” Anh thở dài: “Mặc dù chúng ta kiểm soát được chiều hướng, nhưng em vẫn chưa bằng được thời hoàng kim của Tống Như. Sau khi “Hậu trường” bắt đầu bấm máy, em phải làm việc thật chăm chỉ, để mọi người có thể thấy thực lực của em!”
Dương Vũ Mịch nghe thấy điều này, một tia tự hào thoáng qua trong mắt: “Anh yên tâm, giáo viên diễn xuất mà anh mời đã dạy em rất nhiều thứ, em không tin là còn thua kém gì Tống Như.”
“Chỉ dựa vào những thứ như thế thì không đủ, cô phải nhớ cả tên của các đạo diễn và diễn viên khác, tạo mối quan hệ tốt với họ. Bây giờ công ty đưa tất cả tài nguyên vào cô, cô nhất định không được thua Tống Như, nếu không thì không chỉ mình cô mà cả tôi và Lạc Phong cũng sẽ bị kéo xuống.”
Bùi Uyển Linh bước vào nói, ánh mắt mang theo sự đe dọa.
Dương Vũ Mịch gật đầu vẻ nghiêm túc: “Tôi chắc chắn sẽ khiến Tống Như hối hận. Những gì cô ta có thể làm, tôi cũng có thể làm được! Giải trí Huy Hoàng không phải không có cô ta là không được!”
Dương Vũ Mịch có tinh thần này khiến Bùi Uyển Linh yên tâm hơn nhiều. Cô ta tiếp tục bảo bộ phận quan hệ công chúng trong công ty đi khắp nơi tung tin của Dương Vũ Mịch, cách giật tin cũng rất hấp dẫn người khác. Tin tức che ngập bầu trời dẫn dắt dư luận theo hướng gió, theo đó những tin bên lề kia từ từ cũng bị lãng quên, thân phận tiểu tam của Dương Vũ Mịch cũng sắp được tẩy trắng.
Hơn nữa mọi người cũng đều thấy Huy Hoàng đang ra sức lăng xê Dương Vũ Mịch, ai cũng cảm thấy Tống Như thật không nên nhận lần quay phim này, một khi khai máy, rất có thể cô sẽ bị xem là làm nền cho Dương Vũ Mịch.
Trên đường đến trường quya, chị Hy lại nhìn tấm ảnh hot search một lần nữa.
“Bùi Lạc Phong đúng là chịu bỏ ra vốn lớn. Tống Như à, chị sắp nhìn không nổi nữa rồi.” Chị Hy cau mày, thật sự không muốn nhìn thấy bọn họ cứ tiếp tục phách lối như vậy.
“Tin tức độc quyền của Dương Vũ Mịch nhiều như vậy, chứng tỏ cô ta quả thật có giá trị thương mại. Về mặt tăng độ phổ biến, hai người các chị phải học hỏi đoàn đội của cô ta nhiều hơn đấy.” Tống Như bình tĩnh nói, tâm trạng cô hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi những chuyện này.
“Được rồi…”
Tiêu Dĩnh ở bên cạnh mở laptop ra: “Bây giờ Bùi Lạc Phong chỉ muốn giúp Dương Vũ Mịch tẩy trắng, nhưng không suy nghĩ tới hậu quả, một khi cô ta không thành công trong đợt quay thực tế này… Hôm nay cô ta được lăng xê bao nhiêu thì ngày mai cô ta sec ngã thảm bấy nhiêu.”
Đây là thủ đoạn mà giới giải trí quen dùng.
Tống Như cười rất bình tĩnh, trừ Dương Gia Cửu ra, thái độ cô đối với bất kì ai cũng đều như vậy. Điều này khhiến người khác rất khos đoán được tâm tư của cô, nụ cười của cô là tấm khiên chống lại mọi thứ.
“Chính là ý này.”
Nếu Dương Vũ Mịch muốn lấy hết tất cả tài nguyên trong cái giới này, vậy thì cứ cho cô ta hết đi. Kẻ nổi tiếng thì dễ bị ghen ghét, Bùi Uyển Linh lăng xê cô ta cũng là vì muốn giữ lại lòng cô ta, ổn định đứa bé trong bụng của cô ta.
Chờ đến lúc thật sự nổi tiếng rồi, cũng giúp quảng bá địa vị của Huy Hoàng trong giới giải trí.
“Chỉ là không biết Dương Vũ Mịch có thể làm Bùi Uyển Linh hài lòng hay không?”
“Đạo diễn và thợ chụp ảnh của lần quay này đều là những người từng nhận giải thưởng quốc tế, hợp tác với bọn họ cần phải có năng lực chuyên nghiệp tuyện đối, vì thế buổi quay hôm nay cực kì quan trọng.” Chị Hy phân tích tiếp.
Tống Như mỉm cười nói: “ừm.”
Trường quay là một hoa viên tư nhân ở ngoại ô thành phố. Phòng nghỉ chung với phòng trang điểm, vị trí của Dương Vũ Mịch đối diện với Tống Như.
Quần áo và thợ trang điểm của mỗi người cũng đã chuẩn bị xong từ lâu. Tống Như đến nơi, cô không có bất kỳ ý kiến gì về sự sắp xếp ở đây. Trên mặt vẫn là nụ cười hờ hững từ trước đến nay, ngược lại Dương Vũ Mịch đang cãi nhau với thợ trang điểm.
“Những bộ quần áo này mà hợp với tôi à? Đổi cái khác cho tôi.”
Xem ra cô ta còn chảnh chọe hơn cả siêu sao quốc tế cơ đấy. Có điều không thể không nói gu thẩm mỹ của cô ta rất cao, biết tốt khoe xấu che. Vóc người của cô ta thuộc kiểu nhỏ nhắn, không cao như Tống Như, vì vậy cô ta chọn bộ váy liền thân chiết eo rất cao, mục đích chính là khiến cho chân dài ra. Về phần tạo hình, cô ta cũng muốn tinh xảo nhất, đặc biệt nhất.
Nhưng theo Tống Như thấy, làm cách nào thể hiện được năng lực thật sự của bản thân trước ống kính mới là chủ đề của lần quay này, cũng là chuyện cô nên làm nhất. Còn về tạo hình, đẹp hay không cũng không phải là vấn đề quan trọng nhất.
“Vũ Mịch của chúng ta chính là nữ minh tinh Huy Hoàng đang ra sức lăng xê, không phải ai cũng có thể đánh đồng được đâu. Có vài thứ, có vài người căn bản chẳng đáng để suy nghĩ tới.”
Trợ lý của Dương Vũ Mịch cười mỉa mai, mang quần áo bước tới.
“Vẻ ngoài có sáng sủa xinh đẹp hơn nữa thì có ích gì, tôi cho rằng cô chỉ cần dụ dỗ một mình Bùi Lạc Phong cũng đủ rồi.” Tống Như hờ hững mỉm cười, vạch trần thân phận tiểu tam của Dương Vũ Mịch: “Có một số việc đã làm rồi thì mãi mãi sẽ không bao giờ xóa bỏ được.”
Cho dù Bùi Lạc Phong đã tốn bao nhiêu tâm huyết để tẩy trắng cho thân phận tiểu tam của Dương Vũ Mịch, thì cũng không có cách nào thây đổi sự thật ấy.
Phần quay đầu tiên bao giờ cũng là giới thiệu bản thân, sẽ để cho minh tinh ngồi trước máy quay, trả lời vài câu hỏi đơn giản. Bởi vì Tống Như và Dương Vũ Mịch cùng một công ty, lại là nữ diễn viên phương Đông, vì vậy tổ đạo diễn sắp xếp cho bọn họ nhận phỏng vấn chung.
Trước khi bắt đầu, Bùi Uyển Linh đặc biệt chạy tới trường quay.
“Nhớ kỹ, mặc kệ dưới sân khấu ầm ĩ cỡ nào, đứng trước máy quay rồi thì hãy cố gắng giữ vững bình tĩnh, đừng làm ra những chuyện khiến công ty mất mặt.” Cô ta mang theo ý tứ xấu xa nhìn Tống Như: “Đừng làm chuyện khiến cô phải hối hận.”
“Chị Uyển Linh, em sẽ cố gắng, chỉ là…” Dương Vũ Mịch còn chưa nói hết, máy quay đã hướng về bên này.
“Em đã hiểu rõ.”