“Tôi quả thật không ngờ cô lại có can đảm như vậy, nể tình trước đây cô và Lạc Phong yêu nhau, tôi nhắc nhở cô một câu, muốn quyến rũ Dương Gia Cửu cũng phải xem cô có khả năng đó hay không.”
Dưới cái nhìn của cô ta, cho dù Tống Như xinh đẹp, nhà họ Tống cũng có tài sản, loại đàn ông cao cấp như Dương Gia Cửu tuyệt đối sẽ không yêu cô từ cái nhìn đầu tiên.
Sự châm chọc của cô ta khiến vẻ mặt Tống Như có chút biến hóa, cô dừng chân, xoay người lại: “Chị không nên làm người đại diện, nên đi làm biên kịch đi, như vậy tất cả mọi người có thể sống theo ý chị. Tôi cảnh cáo chị lần cuối, đừng can dự vào chuyện của tôi nữa, bằng không…lần sau tôi sẽ không bỏ qua như vậy đâu.”
Vẻ mặt Bùi Uyển Linh bị tức giận đến vặn vẹo, cô ta cố gắng đè xuống suy nghĩ trong lòng muốn buột ra khỏi miệng, muốn xem ngày mai Tống Như nhìn thấy tin tức sẽ hối hận, đau khổ tới mức nào.
Thấy vẻ mặt cô ta, Tống Như liền biết cô ta đang tính toán gì.
“Chị, chị bớt tranh cãi đi, bị phóng viên chụp được không tốt.”
Bùi Lạc Phong tiến lên chắn giữa hai người, có chút khó khăn nhìn Tống Như: “Nếu hôm nay cô không muốn đến buổi gặp mặt fans, có thể nói với tôi, hà tất dùng cách này, hành động của cô hôm nay sẽ ảnh hưởng đến danh dự công ty.”
“Tôi rõ ràng đã hỏi qua anh, có phải tôi không nhận được thư mời không.” Tống Như lạnh lùng nhìn Bùi Lạc Phong: “Đại khái tâm tư của anh đều ở chỗ Dương Vũ Mịch nến căn bản không để ý tôi nói gì, cứ theo đà này, Huy Hoàng có có ngày sau sao?”
“Tống Như, cô nói chuyện phải chú ý đúng mực.” Bùi Lạc Phong bỗng nhiên hét lên một tiếng, bị Tống Như làm tức giận, loại ghen ghét nhìn cô chói mắt trên sân khấu, hiểu ngầm xứng đôi với Dương Gia Cửu cuồn cuộn tới: “Không phải muốn rời khỏi Huy Hoàng, ký hợp đồng với công ty khác sao? Là KB hay Sang Nghệ? Bọn họ cho cô bao nhiêu tiền?”
“Đó là chuyện của tôi, không phiền Tổng giám đốc Bùi nhọc lòng, anh yên tâm, sau khi tôi thấy các người tự làm tự chịu, sẽ rời đi.”
Nói xong, một chiếc xe thể thao Limited màu xanh nước biển dừng lại bên cạnh Tống Như. Cô không do dự chút nào, mở cửa lên xe.
Nhìn xe rời đi, Dương Vũ Mịch đừng nói có bao nhiêu hận, cô ta cắn môi khống chết tâm trạng, bên tai Bùi Uyển Linh lên tiếng: “Quên đi, đừng tính toán với cô ta, cô ta muốn đi thì để cô ta đi, nhưng chị thấy tin tức ngày mai sẽ khiến cô ta được một bài học, ngoại trừ Huy Hoàng, cô ta không còn chỗ nào để đi.”
Dương Vũ Mịch đột nhiên cảm thấy bụng dưới có chút đau đớn, cô ta không thể làm gì hơn hết là kéo ra nụ cười, lôi tay Lạc Phong: “Lạc Phong, chị Uyển Linh nói rất đúng, chúng ta về thôi.”
“Được, sao sắc mặt em xanh xao như vậy?” Lúc này Bùi Lạc Phong mới để ý đến cô ta.
“Không sao, có lẽ là ngủ không ngon.”
“Được rồi, về nhà nghỉ ngơi thôi, còn muốn ở lễ trao giảo làm nổi bật hình ảnh đó.” Trong lòng Bùi Uyển Linh cười lạnh, cô phải đợi xem trò đùa ngày mai.
Tống Như về đến nhà liền nhìn thấy Dương Gia Cửu ngẩn người ngồi trên sofa.
Vì không để phóng viên phát hiện quan hệ của bọn họ, hai người tách ra trở về, sau khi Tống Như thay quần áo ở nhà rộng rãi, đi tới sau lưng anh, đưa tay nhẹ nhàng ôm lấy eo anh: “Sao vậy? Ngài Dương.”
Dương Gia Cửu cúi đầu túm lấy tay cô, chậm rãi xoay người lại, trong mắt phản chiếu gương mặt Tống Như: “Không sao, có lẽ uống nhiều rượu vang quá.”
“Thật sao?” Tống Như xoay người pha ly trà nóng cho anh, nhẹ nhàng mở miệng: “Gia Cửu, em hi vọng có thể trở thành chỗ dựa và kiêu ngạo của anh mà không phải cô gái nào có thể vui vẻ với anh.”
Hỗ trợ và phụ thuộc lẫn nhau mới là dáng vẻ chân thực nhất của vợ chồng, nếu như vẫn luôn để Dương Gia Cửu bảo vệ cô, người vợ như cô thật không xứng đáng rồi.
“Không có chuyện gì có thể gạt được em.” Dương Gia Cửu lộ ta nụ cười, cúi đầu hôn một bên tóc rối của Tống Như.
“Vậy anh có định nói cho em biết nguyên nhân không?” Tống Như cố mỉm cười với anh, trong mắt chứa đầy dịu dàng.
Dương Gia Cửu nói ra chuyện Bùi Uyển Linh thuê kí giả kia, anh cũng muốn xem sau khi Tống Như biết việc này sẽ có biểu cảm gì.
Tống Như càng bình tĩnh hơn anh tưởng: “Chẳng trách Bùi Uyển Linh lại đả kích em như thế, còn nói em nhất định sẽ quỳ xuống cầu xin cô ta.” Lăn lộn trong giới nghệ sĩ nhiều năm như vậy, thủ đoạn dơ bẩn của Bùi Uyển Linh cô đã thấy rất nhiều.
“Không có sự cho phép của em, anh đã phái người đi xử lý, dù sao chuyện này cũng ảnh hưởng lớn đến Đại Thiên.” Dương Gia Cửu là người công tư rõ ràng.
Tống Như hiểu ý anh, nếu không phải mình thỉnh cầu, công ty giải trí Huy Hoàng có lẽ đã sớm không tồn tại được nữa rồi.
“Được, đã có chứng cứ, anh không cần quá để ý đến chuyện này, em tin rằng với năng lực của anh nhất định có thể ngay lập tức dẹp yên.” Tống Như dịu dàng cười, tự như hoàn toàn không để việc này vào mắt.
Nhưng đối với Dương Gia Cửu mà nói, chuyện này rất không giống nhau.
Nếu như Tống Như và anh không quen biết nhau cũng không kết hôn.
Nếu như anh thật sự bị Bùi Uyển Linh lợi dụng… Đây chính là nguyên nhân khiến anh tức giận.
“Gia Cửu, hôm nay em thật sự rất vui, anh thấy ảnh chụp chung của chúng ta không?” Tống Như lấy điện thoại ra, gửi tấm ảnh kia đến điện thoại Dương Gia Cửu, nhưng nhìn thấy màn hình điện thoại Dương Gia Cửu sáng lên, ảnh chụp chung của bọn họ đã được cài đặt thành khóa màn hình.”
Cô ngạc nhiên lại xấu hổ hôn lên má anh.
“Dám có ý xấu với vợ anh, anh sẽ từ từ xử lý cô ta.” Giọng Dương Gia Cửu có chút trầm thấp, đứng dậy ôm Tống Như đi về phía phòng ngủ.
Dép Tống Như rơi trên thảm, cánh tay ôm lấy anh: “Đi đây vậy?”
“Làm chuyện muốn làm…”
Trên thế giới này tất thảy đều không bằng nụ cười của Tống Như, vợ anh anh sẽ bảo vệ thật tốt, tất cả những người có ý xấu với cô đều phải chịu hậu quả.
Bùi Uyển Linh gần như hưng phấn đợi một đêm, trước đấy cô ta nghe nói rất nhiều chuyện của Dương Gia Cửu, đối với những nữ nghệ sĩ muốn lợi dụng tiếng tăm của anh, anh luôn không nể mặt mũi, một câu của Dương Gia Cửu có thể quyết định tiền đồ của nghệ sĩ trong giới, nhưng cũng vì năng lực như vậy của anh, cũng thành một người lạnh lùng gần như không có scandal.
Những nữ nghệ sĩ điếc không sợ súng kia đã sớm không biết đổi nghề làm gì rồi.
Nhưng nhân vật như anh lại ngầm cho phép xứng đôi với lễ phục của Tống Như đến bất ngờ, còn cùng cô công khai chụp ảnh, trong này dường như có thâm ý gì khác.
Không phải tin tưởng Tống Như sẽ không lợi dụng anh để nổi tiếng, mà tình nguyện bị cô lợi dụng ảnh.
Bùi Uyển Linh bị áp lực khắp nơi kích thích khiến đầu óc nóng lên, chỉ là hãm hại Tống Như, không suy nghĩ sâu xa đến ý đồ của Dương Gia Cửu.
Nhưng chuyện này cũng trở thành một cơ hội, để Dương Gia Cửu có cơ hội ra tay, thay Tống Như làm chút chuyện.
Bùi Uyển Linh tìm kiếm hot search khắp nơi, chợt thấy tên Tống Như, cô ta đang muốn kích động, phát hiện tiêu đề căn bản không phải như cô ta chờ mong, thậm chí chiều gió đã thay đổi hoàn toàn.
“Công ty không có lương tâm nhất trong ngành, ném đá giấu tay với nghệ sĩ của mình.”
“Tin tức nổ tung, người đại diện Bùi Uyển Linh bày ra scandal bên lề, hoàn toàn là sự thật.”
“Tống Như bị hãm hại, kẻ chủ mưu phía sau là chị gái của chồng chưa cưới cũ.”