“Ừ.” Trương Lam nhỏ giọng gật đầu.

“Chậc, lúc cậu ấy nhìn thấy bức ảnh mặt đen đến không thể đen hơn, cậu cùng Quách Vệ Đông có quan hệ tốt như vậy sao?”

“Không có, tớ cùng cậu ta căn bản không quen biết, đi tiệc rượu gặp phải thôi.” Trương Lam nói với Chu Nghệ, Chu Nghệ gật gật đầu, chậc một tiếng.

Đoàn người thương lượng nên đi ăn cái gì, ở dưới rạp chiếu phim không ít nhà hàng, cuối cùng nhất trí đi Xuyến Ngưu Nhục, vì vậy mọi người xuống tầng, Trương Lam cũng thấy lớp trưởng lớp bên cạnh, dáng dấp rất cao, Chu Nghệ khéo léo, đứng ở bên người cậu ta, luôn ngửa đầu cùng cậu ta nói chuyện, thái độ cậu ta ngược lại rất ôn hòa, nhưng mà lại không giống người đang yêu.

Tề Thích tay khoác bả vai Anie, cùng Tiết Nhượng nói chuyện.

Giọng Tề Thích rất thấp, khi nói chuyện, Trương Lam không nghe được, cô bị Tiết Nhượng ôm eo, hơi thở mọi người tràn ngập thanh xuân, thiếu nam thiếu nữ cũng đều rất đẹp làm người vừa ý, hấp dẫn không ít ánh mắt, nhất là Tiết Nhượng, cậu vừa đẹp trai lại cao, tay đút trong túi, nghiêng đầu cùng Tề Thích nói chuyện.

Khuôn mặt thiếu niên giống như phô trương.

Mấy cô gái đi qua, ríu rít nói chuyện: “Tiểu ca ca này dáng dấp thật đẹp trai nha.”

“Hình như là học thần của trường Nhất Trung trong Phí thành?”

” Có thật không? Tiết Nhượng!”

“Ông trời ơi, thật là đẹp trai!”

“Cô gái trong ngực cậu ấy là ai?”

“Ôm thắt lưng… ôm thắt lưng… cậu ấy vậy mà ôm thắt lưng…”

Trương Lam nghe mấy người đó nói, trong lòng rất đắc ý, ngửa đầu nhìn Tiết Nhượng, Tiết Nhượng bị cô nhìn cúi đầu nhéo má cô, nhàn nhạt hỏi: “Nhìn cái gì?”

“Cậu rất đẹp trai.” Trương Lam kiêu ngạo nói.

“Ừ.” Cậu hừ một tiếng, đi xuống tầng, đi tới quán Xuyến Ngưu Nhục kia, lúc này người ăn rất nhiều, cuối tuần mà, thật may bọn họ tới, còn không cần xếp hàng, đi vào, tìm một cái bàn tròn ngồi xuống, muốn ăn tương liền tự đi lấy, Trương Lam đè bả vai Tiết Nhượng, nói: “Tớ tới tớ tới.”

Cô giỏi nhất là cái này.

Tiết Nhượng nhàn nhạt nhìn cô, cười nói: “Tôi chỉ cần sa tế là được.”

“Cái này sao? Không thêm chút dầu vừng hay gì sao? ” Trương Lam sửng sốt một chút, hỏi ngược lại, Tiết Nhượng nắm tay cô nhéo một cái: “Không cần, là sa tế.”

“Vậy được rồi.” Trương Lam gật đầu, xoay người đi lấy.

Cô thích dầu vừng còn có rau thơm, sau đó thêm nhiều nước tương còn có mấy hạt tiêu, Tiết Nhượng làm một ít nước chấm salad, để lại, đặt ở trên bàn, Tiết Nhượng kéo ghế cho cô, để cho cô ngồi xuống, Trương Lam nghiêng đầu xem điện thoại cậu, Tiết Nhượng mở ra cho cô nhìn.

Một giây kế tiếp, mặt Trương Lam đỏ lên, cô chỉ vào cậu: “Cậu cũng chỉ cho cậu ta xem thôi đúng không?”

” Đúng vậy.” Tiết Nhượng lười biếng cầm đũa lên, chấm nước chấm salad, để lên khóe môi Trương Lam, Trương Lam theo bản năng lè lưỡi liếm một cái.

Giống như một con mèo nhỏ, đáng yêu bao nhiêu miễn bàn.

Tiết Nhượng nâng lên ngón cái, ma sát khóe môi cô, lau đi một chút nước nơi khóe môi cô, cậu liếm đầu ngón tay mình, mặt Trương Lam đỏ như muốn nhỏ máu, đẩy tay cậu ra: “Có cái gì tốt mà liếm.”

Những người khác cười lên, Tề Thích lười biếng nói: “Liếm như vậy mới có hương vị đi.”

Chu Nghệ ha ha cười: “Các cậu không cần dơ như thế được không, ăn ăn ăn.”

Tiết Nhượng phát lên vòng bạn bè.

Một bức ảnh thêm chữ, là bức ảnh cậu hôn Trương Lam kia, bất quá chỉ cho Quách Vệ Đông còn có Trương Lam xem, nhưng Trương Lam không có Wechat Quách Vệ Đông, cũng không biết cậu ta có phản ứng gì.

Bên Tiết Nhượng, Quách Vệ Đông cũng không trả lời.

Nhưng trong lòng Tiết Nhượng rất thỏa mãn, ăn rất thoải mái.

Mọi người ăn xong, đã hơn bảy giờ, Trương Lam nhận được cuộc gọi của Trương Trọng Cảnh, hỏi cô đã ăn cơm chưa, Trương Lam ăn miếng thịt bò, nói: “Con cùng bạn học ăn ở bên ngoài.”

Trương Trọng Cảnh cười hỏi: “Cùng bạn học trường nào?”

“Nhất Trung.”

“Ừ, đừng về quá muộn, cha cùng mẹ con tối nay ở nhà, con về sớm một chút, chúng ta có thể trò chuyện.”

“Vâng, ba ba.” Trương Lam nhu thuận đáp.

Cúp điện thoại, Tiết Nhượng lại gắp một miếng thịt bò đến trong miệng cô, cô há miệng cắn, một bên nhai lại gần Tiết Nhượng, thấp giọng nói: “Tớ có thể phải về nhà sớm, cha mẹ tớ hiếm khi ở nhà, cho nên…”

Tiết Nhượng nghiêng đầu nhìn cô, hôn khóe môi cô: “Được.”

Trương Lam cười nhai thịt bò, Tiết Nhượng xoa xoa khóe môi, chơi điện thoại.

Hai người tay nắm tay, đặt ở trên đùi cậu, Trương Lam nuốt thịt bò, tựa trên cánh tay cậu, hỏi: “Cậu sau khi tốt nghiệp sẽ làm thương nhân sao?”

Tiết Nhượng chơi điện thoại di động nói: “Không có, lên đại học liền đi làm.”

“Nhanh như vậy sao?” Trương Lam trừng lớn mắt.

Tiết Nhượng lãnh đạm nói: “Thương nhân không cần trình độ học vấn cao, tôi một bên đi học một bên sẽ đi thực tập.”

“Nga.” Trương Lam gật đầu.

Cô lại nghĩ tới lời cha mẹ nói, muốn cho cô xuất ngoại.

Cô nhìn về phía Tiết Nhượng Tiết Nhượng, cậu rũ mắt, lười biếng chơi game.

Trương Lam cảm thấy, cô không cần xuất ngoại.

Sau một lát, cô chọc tay cậu, Tiết Nhượng nghiêng đầu: “Ừ?”

Trương Lam nhìn cậu: “Nếu như tớ xuất ngoại, cậu sẽ chia tay với tớ sao?”

Tác giả có lời muốn nói:

Tiểu ca ca thật là khí phách.

Tôi thích, ôm về nhà.