Editor: Như Ý

Beta: Hyna Nguyễn + Quỳnh

————————-

Bây giờ thấy ông ta bị Cung Húc một cước đá văng, mọi người chỉ cảm thấy đáng đời, nhìn bộ dáng đang làm bộ làm tịch của ông ta, tất cả mọi người đều lộ vẻ mặt khinh bỉ, bàn luận xôn xao với nhau.

”Mặc dù không hiểu nổi tại sao Cung Húc lại muốn náo loạn chuyện này, nhưng Chu Văn Bân cũng thật là tâm địa ác độc, công lao khổ lao móc tim móc phổi, hắn làm sao có thể nói ra được?”

“Đúng vậy! Từ khi ký hợp đồng với Cung Húc, hắn liền ỷ vào bắp đùi vàng này tại công ty hoành hành ngang ngược, lấn áp nhân viên, cưỡng ép thu tiền huê hồng rất nhiều, tạo ra biết bao âm mưu bao nhiêu tư lợi, gài bẫy bao nhiêu nghệ sĩ.”

“Quả đúng là báo ứng mà, hắn cũng có ngày bị Cung Húc một cước đá văng! Lão hổ không còn răng, tôi muốn nhìn hắn làm sao còn phách lối được nữa!”

Cung Húc liếc nhìn Chu Văn Bân khóc lóc kể công lao khổ lao trung thành như thế nào, khuôn mặt xáng lạn chói chang như thái dương của Cung Húc trong con ngươi xẹt qua vẻ lạnh lùng, khẽ xì một tiếng nói: “Chu Văn Bân, đừng có ở nơi này giả bộ ngoan ngoãn thảm thiết, ông đã theo tôi thu được bao nhiêu lợi, trong lòng vẫn là rõ nhất… Ông thật sự xem tôi là một thằng ngốc sao?”

Nghe nói như vậy, mồ hôi lạnh trên trán của Chu Văn Bân trong nháy mắt rơi xuống, lần đầu tiên nhận ra, vị tiểu thiếu gia này mặc dù ngang ngược càn rỡ, không học vấn không nghề nghiệp, thì ra cũng không phải là loại ngu si có thể tùly tiện lừa gạt được.

Vào lúc này Chu Văn Bân rốt cục mới bắt đầu luống cuống: “Cung Húc… Cung Húc cậu không thể đối với tôi như vậy… Không thể…”

Mấy năm này bởi vì thời gian trải qua quá trót lọt, ông ta càng ngày càng không thu liễm, đắc tội với không ít người. Chu Hồng Quang cũng đang nhìn chằm chằm mong muốn đuổi ông ta ra khỏi công ty, một khi đã mất đi núi dựa Cung Húc, ông ta không khó có thể tưởng tượng ra kết cục của mình… 

Cung Húc vốn cũng không phải là người có tính nhẫn nại, lãng phí nhiều thời gian như vậy đã đến cực hạn, vì vậy, trực tiếp gọi một cú điện thoại tới bộ phận nhân sự.

Chuyện bên này huyên náo lớn như vậy, bộ nhân nhân sự tự nhiên đã sớm đã nghe nói, biết được tin tức Chu Văn Bân thất sủng, cũng ngay lập tức xin chỉ thị của Chu Hồng Quang.

Thái độ của Chu Hồng Quang bên kia, cũng không quá khó có thể hình dung được.

Vì vậy, điện thoại của Cung Húc mới vừa gọi tới, bộ phận nhân sự vô cùng thuận tiện dùng hiệu suất siêu cao làm xong hết thảy thủ tục thay đổi người đại diện cho Cung Húc.

Trưởng bộ phận nhân sự tự mình cầm lấy hợp đồng với người đại diện mới, nhanh chóng chạy tới.

Thấy hiệu suất làm việc của bộ phận nhân sự cao như vậy, sắc mặt của Cung đại thiếu gia cuối cùng cũng hòa hoãn mấy phần, một tay đem hợp đồng nhân sự trong tay trưởng phòng nhân sự đưa tới, cũng không thèm nhìn mà lật tới một trang cuối cùng quét quét quét qua ký xuống tên của mình, sau đó hí ha hí hửng mà đi tới trước mặt Diệp Oản Oản nói: “Diệp ca, anh mau nhìn xem, nếu là không có vấn đề gì liền ký tên đi!”

Cặp mắt đào hoa của Cung Húc vụt sáng vụt sáng, trong lòng tràn đầy ảo tưởng màu hồng, tốt đẹp vô cùng.

A! Tiểu mứt quả của mình! Lập tức liền có cơ hội lợi dụng công việc, có thể tùy tiện lấy việc công làm việc riêng, thừa cơ hỏi thăm một chút tin tức của tiểu mứt quả, cũng xin luôn số điện thoại a…

Diệp Oản Oản bị cái ánh mắt nóng bỏng kia nhìn chăm chú có chút không biết nói gì, nhận lấy hợp đồng, ký xuống tên của mình.

Một bên Chu Văn Bân trơ mắt nhìn Diệp Oản Oản ký tên của mình xuống, cả người giống như mất hồn, sắc mặt đờ đẫn đứng ở một chỗ.

Cung Húc cầm lấy hợp đồng mới tựa như bảo bối, nhìn bộ dáng kia quả thật là hận không thể biến thành bươm bướm bay mấy vòng trong phòng nha!

“Diệp ca, bắt đầu từ hôm nay, tôi liền là người của anh rồi nha!”