Chương 508: Giá trị vũ lực thức tỉnh!!!
Editor: Như Ý
Beta: Hyna Nguyễn + Anh Kiều
————————————-
Tựa hồ là tác dụng của rượu mạnh chậm rãi ngấm vào, Diệp Oản Oản mê man, nằm trên đất dần ngừng phản kháng…
“Chậc chậc, thật đúng là hàng hiếm…”
Quần áo của Oản Oản bị rượu có màu vàng nhạt thấm ướt, hiện lên như ánh sáng bạch ngọc lộng lẫy, khiến cho người ta trầm mê, bộ dạng co rút thống khổ ngược lại càng khiến người khác ham muốn hơn.
”Đẹp… Quá đẹp…” Trần Sĩ Kiệt kích động không thôi, đưa tay ra… Bất quá, bữa tiệc lớn lúc nào cũng diễn ra ở khúc cuối cùng a.
Trước tiên dùng chút ít đồ khai vị cũng tốt rồi.
Trần Sĩ Kiệt hướng về hướng của Giang Yên Nhiên đi tới.
“Ồ ồ ồ ——”
Cùng lúc đó, cả cái quầy rượu bầu không khí trở nên nóng vô cùng, tất cả mọi người đều đang điên cuồng gào thét.
Cơ hồ tất cả đàn ông đều nuốt nước miếng, không chớp mắt hướng về hai cô gái nhìn lại.
Một người mặn mà tươi non, một người tuyệt sắc kinh diễm, tối nay Trần Sĩ Kiệt thật là may mắn…
Ngay lúc Trần Sĩ Kiệt tay vừa chạm vào thân thể Giang Yên Nhiên, trong nháy mắt, một cánh tay tinh tế đột nhiên giơ lên, một tay đem cổ tay của Trần Sĩ Kiệt bóp lại.
“Yo… Cô nàng kia tỉnh rồi kìa.”
Thấy Diệp Oản Oản ở thời điểm này vẫn còn phản kháng, biểu tình của Trần Sĩ Kiệt càng thêm kích động, da mặt bởi vì hưng phấn mà co rút một cách bệnh hoạn: “Đừng có gấp a! Lập tức sẽ đến lượt em…”
Trần Sĩ Kiệt vừa nói vừa cố gắng rút tay của mình về.
Nhưng vừa mới động, lại đột nhiên phát hiện, cánh tay của mình bị bóp lại không thể động đậy được.
Hắn tiếp tục dùng lực rút một cái, kết quả lại như cũ vẫn không nhúc nhích được.
Chuyện gì đang xảy ra vậy…Khí lực của người phụ nữ này làm sao lớn như vậy? Thật giống như một cái móng nhọn bằng sắt cứng rắn đem hắn vững vàng giam lại…
Nhiều lần đều không thể rút tay ra, Trần Sĩ Kiệt hơi đổi sắc mặt.
Người phụ nữ này……
“Hỗn đản, còn đứng ngốc ở đó làm gì, không biết tới giúp tôi hay sao?” Trần Sĩ Kiệt thở hổn hển nhìn thuộc hạ rống to.
Thuộc hạ lại trố mắt nhìn nhau, giúp hắn cái gì a? Cô gái trước mặt thiếu gia của mình vẫn một mực nắm tay của Trần Sĩ Kiệt, Trần Sĩ Kiệt rút tới rút lui cũng không rút ra được, bọn họ còn tưởng rằng đang chơi trò tình thú gì đấy cơ, không ngờ…
“Đáng chết…”
Ngay lúc Trần Sĩ Kiệt cảm thấy cổ tay càng ngày càng đau, gấp đến độ đầu đầy mồ hôi, cô gái nằm dưới đất không có dấu hiệu nào chậm rãi mở mắt
Đó là một đôi mắt bên trong phảng phất bóng tối vĩnh cửu cùng băng tuyết vô tận, không có có một tí tình cảm thuộc về con người. Làm người ta rợn cả tóc gáy…
“Cô…”
Chống lại tầm mắt của Oản Oản, trái tim của Trần Sĩ Kiệt đột nhiên chậm lại một nhịp, phảng phất như cảm thấy sự lạnh lùng che ngập bầu trời, thân thể bốn phía giống như đều vô cùng lạnh giá, nguy hiểm làm hắn trợn to hai mắt.
Một giây kế tiếp, Trần Sĩ Kiệt còn chưa phản ứng kịp liền “Rắc” một tiếng, âm thanh xương gảy lìa khiến cho người rợn cả tóc gáy vang lên.
“A —— tay! Tay của tôi —— a a a a a ——”
Bên này tiếng kêu khóc tê tâm liệt phế của Trần Sĩ Kiệt, cả người tựa như diều đứt giây bay ra ngoài, nặng nề mà đụng vào một hàng rượu trong tủ, phát ra tiếng vang đinh tai nhức óc.
Sau lưng, chai rượu rớt xuống, bể đầy đất. Theo đó, những mảnh vụn văng vào trong miệng, Trần Sĩ Kiệt “Oa” một tiếng phun ra một ngụm máu tươi, ngất nằm trên đất, không nhúc nhích, không biết còn sống hay đã chết.
Một màn này chỉ phát sinh trong mấy giây ngắn ngủn. Trong quán rượu huyên náo, đám người giống như bị mất tiếng, yên lặng như tờ.
Tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn chằm chằm cô gái nằm dưới đất, tất cả theo bản năng mà lui về phía sau, giống như đang nhìn thấy quái vật.
Sao… Chuyện gì xảy ra…Vừa mới xảy ra cái gì…
Dưới ánh mắt sợ hãi của mọi người, Diệp Oản Oản lúc này mang một loại dáng vẻ ưu nhã, lười biếng xoay xoay cổ tay tinh tế trắng nõn của mình, sau đó, chậm rãi đứng lên…