Edit: Cố Mạn Sa

Beta: CN + Windy

………………………………..

Diệp Hồng Duy nhìn về phía đám người Diệp Thiệu An, “Cho Mộ Phàm một câu xin lỗi đi!”

Cái gì? Bị đánh ngược trở lại một cái giờ còn phải xin lỗi?

“Còn ngớ ra làm cái gì? Chút chuyện nhỏ này cũng làm không được, quậy đến trong nhà gà chó không yên!”

Thấy lão gia tử nổi giận, Diệp Thiệu An chỉ có thể bất đắc dĩ mở miệng, “Cháu trai, thật sự là ngượng ngùng, chuyện này, chú ba sẽ tra rõ.”

Lương Mỹ Huyên đè nén lửa giận, “Thật xin lỗi Mộ Phàm…”

Diệp Y Y mặt đầy xin lỗi mở miệng, “Mộ Phàm, thật xin lỗi, hiểu lầm em rồi, xem tình hình là có người cố ý muốn hãm hại em, ba mẹ cũng không biết tình thế nên mới như vậy.”

Diệp Mộ Phàm hào phóng khoát tay, “Được rồi, sau này đừng có cái gì thúi đều đem đổ trên đầu tôi là được!”

“Con a, nếu không phải hành vi ngày thường của con quá mức hoang đường, người ta như thế nào lại hoài nghi con?” Đàm Nghệ Lan cáu giận mở miệng, nhưng ngữ khí lại rõ ràng thân mật không ít.

Diệp Mộ Phàm vội mở miệng nói, “Bà nội, con biết lỗi rồi, con hiện tại đã hối cải để làm một con người mới, cố gắng làm người, con sẽ cùng Oản Oản học tập thật tốt!”

Đàm Nghệ Lan nghe vậy, lúc này mới nhìn về cháu gái nhỏ đang anh tĩnh đứng một bên.

Hai năm qua Diệp Oản Oản ở bên ngoài huyên náo, đem bản thân biến thành bộ dạng người không ra người quỷ không ra quỷ, quả thật là để cho Diệp gia bọn họ mất hết mặt mũi.

Lần này, nghe nói thời điểm ở trên tiệc mừng thọ, nha đầu này hoàn toàn thay đổi, thực ra bà còn chưa tin, hôm nay tận mắt nhìn thấy, ngược lại đúng là thay đổi không nhỏ.

“Nghe nói cháu thi đậu Đế Truyền, lấy được thành tích đệ nhất văn khoa?” Đàm Nghệ Lan nhìn… Diệp Oản Oản… từ trên xuống dưới.

Diệp Oản Oản rũ mắt, “Vâng, bà nội.”

“Ừ, cũng không tệ lắm, lên đại học liền cẩn thận đọc sách, đừng có lại làm cho Diệp gia mất thể diện.”

“Bà nội, cháu hiểu rồi.”

Mặc dù Đàm Nghệ Lan thái độ vẫn như cũ, không gọi là có nhiều thân thiện, nhưng so với trước kia ngay cả thái độ của cô cũng không thèm quản, đúng là đã cải thiện hơn nhiều rồi.

Đối với thái độ Diệp Oản Oản an tĩnh ngoan ngoãn, Đàm Nghệ Lan có hơi kinh ngạc, ngày trước bất kể mình nói cái gì, nha đầu này đều rất mạnh miệng, hiện tại tính tình ngược lại là trầm ổn không ít, quả nhiên vẫn là phải ở bên ngoài va chạm mới có thể hiểu chuyện một chút.

Mặc dù bà không thích Lương Uyển Quân, con trai lớn lại làm cho bà quá thất vọng, nhưng Oản Oản cùng Mộ Phàm dù sao vẫn là cháu gái với cháu trai ruột, nếu không phải thật sự là bị tức lên, bà sao có thể nguyện ý đem đứa nhỏ đều đuổi ra khỏi nhà không nhận, làm cho một nhà chia lìa.

Đàm Nghệ Lan tiếp tục mở miệng nói: “Buổi tối mọi người đều ở lại đi, trở về nhà cũ ăn chung một bữa cơm!”

Diệp Thiệu Đình cùng Lương Uyển Quân nghe vậy nhất thời gương mặt đầy vẻ không thể tin nổi, hai năm rồi, đây là lần đầu tiên mẹ chủ động mở miệng để cho bọn họ trở về…

Về phần sắc mặt đám người Diệp Thiệu An, có thể tưởng tượng được.

Vào lúc này cũng thật coi như là tiền mất tật mang…

Buổi tối, nhà cũ.

Diệp Mộ Phàm vốn là rất biết dỗ dành người khác, chẳng qua là sau khi cha phá sản, bởi vì chênh lệch quá lớn, có chút hận đời, cũng không cùng một nhà ông bà nội cũng thân thiết như bây giờ.

Lúc này Diệp Mộ Phàm mở hết kỹ năng trời cho, chỉ một bữa cơm đem hai ông bà đều dụ đến ổn thỏa, bên cạnh một nhà ba người Diệp Thiệu Đình mặt đều tái rồi.

“Bà nội, móng heo này hay là cho thím ba ăn đi, bà nội da thịt tốt như vậy, căn bản cũng không cần ăn cái này!”

“Con, đừng có lắm lời! Ta cảnh cáo con, mặc dù lần này đúng là mọi người đã oan uổng con, nhưng con đừng tưởng rằng những chuyện hoang đường ngày thường con làm ra, ta và ông nội con là từ hai bàn tay trắng mới nên cơ nghiệp này, dành ra mấy chục năm nay, Diệp gia chúng ta không có khả năng giao vào trong tay một người không có chí cầu tiến!”