Convertor: Vovo

Editor: Hyna Nguyễn

————————————————–

Sau khi tụ họp kết thúc, tại cửa quán rượu, mọi người lần lượt đứng lên từ biệt nhau rồi rời đi.

Hàn Thiên Vũ: “Diệp Bạch, cậu trở về bằng cách nào?”

“Bạn của tôi đang ở gần đây, thuận đường đưa tôi đi về chung.” Diệp Oản Oản trả lời.

Chỉ còn Lạc Thần, Cung Húc, Hàn Thiên Vũ còn có Đường Tinh Hỏa đang đợi xe mà thôi.

Hàn Thiên Vũ nghiêng đầu nói chuyện với Diệp Oản Oản, Lạc Thần đang cùng trợ lý của mình nói chuyện điện thoại, trước đây hắn rất thích đứng ở trước mặt Diệp Oản Oản nói chuyện, thế mà giờ đây hắn cùng Cung Húc hai người vô cùng khác thường đứng ở phía sau cách xa Diệp Bạch mấy bước.

Ánh mắt của Đường Tinh Hỏa ở trên người Diệp Bạch, Lạc Thần, Hàn Thiên Vũ cùng Cung Húc từng người một xẹt qua ánh nhìn, hiếu kỳ đến mức làm lòng hắn ngứa ngáy khó nhịn.

Hắn luôn cảm thấy có gian – tình đâu đây, nhưng hết lần này tới lần khác lại không tìm được!

Cung Húc cất bước đi tới trước mặt Hàn Thiên Vũ, một mình gọi hắn qua một bên.

“Thiên Vũ ca, tôi có một vấn đề muốn hỏi anh.” Ánh mắt của Cung Húc bình tĩnh nhìn người đàn ông trước mắt.

“Vấn đề gì?” Hàn Thiên Vũ hỏi.

Cung Húc: “Diệp ca hắn có bạn gái, thật sao?”

Hàn Thiên Vũ gật đầu một cái đáp: “Không sai, hơn nữa, nghe nói rất đẹp, mặc dù tôi còn chưa gặp qua người thật.” 

Cung Húc hơi nhíu mày: “Anh xác định hắn yêu thích con gái sao?”

Hàn Thiên Vũ nghe được vấn đề này không khỏi bật cười, vẻ mặt bất đắc dĩ nói: “Dĩ nhiên, cậu đang miên man suy nghĩ cái gì đó? Sẽ không phải là bởi vì chuyện đùa giỡn tối nay đi chứ! Tôi muốn thanh minh, tôi cùng Diệp Bạch là trong sạch!”

Thấy thái độ thản nhiên của Hàn Thiên Vũ, Cung Húc trầm mặc lại.

Một lát sau, Cung Húc lại tiến tới trước mặt của Lạc Thần: “Qua đây! Có chuyện muốn hỏi cậu!”

“Chuyện gì?” Lạc Thần hơi nhíu mày.

“Cậu qua đây liền đi, nhanh lên!” Cung Húc như kẻ cướp đem người kéo đi.

Lạc Thần: “Rốt cuộc có chuyện gì vậy?”

“Tôi hỏi cậu, Diệp ca có phải có bạn gái hay không?” Cung Húc lại hỏi giống như vấn đề lúc nãy.

“Vâng, đúng thế, có vấn đề gì sao?” Lạc Thần một mặt không hiểu hỏi lại.

“Cậu xác định Diệp ca yêu thích con gái sao?” Cung Húc vẫn chưa từ bỏ ý định tiếp tục truy hỏi.

Hắn cũng không biết mình rốt cuộc tại sao phải một mực hỏi cái vấn đề này, cũng không biết câu trả lời mà hắn hy vọng nghe được là cái gì nữa…

Chân mày của Lạc Thần nhíu chặt, mặt lộ vẻ không vui mở miệng nói: “Anh đang nói hưu nói vượn cái gì đó? Diệp ca yêu thích dĩ nhiên là con gái rồi!”

Cung Húc bĩu môi một cái, cuối cùng không nói nữa, đại khái cũng cảm giác mình suy nghĩ nhiều quá rồi.

Tối nay hắn nhất định là đã uống say rồi, cho nên mới không bình thường như vậy…

Hắn là thẳng, Diệp ca càng là thẳng…

Đúng, chính là như vậy…

“Cung Húc.” Lúc này, Diệp Oản Oản đi về phía Cung Húc.

Kết quả, trong nháy mắt lúc Diệp Bạch đi tới trước mặt mình, trái tim Cung Húc vốn đã bình tĩnh lại lần nữa cuồng loạn, huyết dịch lại bắt đầu sôi trào.

Cung Húc dùng sức đè nén nhịp đập cuồng loạn nơi ngực lại.

Đệt! Trái tim a, mày vì một người đàn ông, đập như con nai vàng ngơ ngác nhảy nhót rốt cuộc là muốn như thế nào đây?

“Thế nào?” Diệp Oản Oản thấy vậy hỏi.

“Không có… Không có việc gì! Diệp ca anh có chuyện gì sao?” Cung Húc rốt cuộc ổn định lại nhịp tim quyết tâm mở miệng nói, nhưng ánh mắt có chút né tránh.

“Tóc của cậu thế nào vậy?” Diệp Oản Oản mở miệng.

Tóc của Cung Húc ướt nhẹp, vạt áo trước ngực cũng ướt một mảnh.

Đường Tinh Hỏa trốn ở góc phòng, lệ rơi đầy mặt, đây là tội chứng, tội chứng a! Bằng chứng hắn xâm phạm tôi a!

“Không có việc gì, dính vào ít đồ không sạch, tắm một cái mà thôi.” Cung Húc trả lời, sau đó một mặt muốn nói lại thôi, quấn quít đến mức muốn nhanh chóng biến thành khói thoát khỏi nơi đây.

Mẹ kiếp! Còn nhảy nữa a!

Nhảy nhót nhảy nhót, nhảy em gái ngươi a!

Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra với hắn vậy?

Tại sao vừa thấy được Diệp ca, mới nói chuyện một chút với Diệp ca, cả người hắn đều như có cái gì đó không đúng lắm, tim đập nhanh hơn, thân thể ấm lên, mất hết hồn vía…