Editor: Hoahonggai

Beta: Gemini

…………………………

Chu lão đại nuốt nước miếng, yếu ớt mở miệng, “Vậy, tôi… chúng tôi có thể đi được chưa…”

Diệp Oản Oản nhẹ vuốt ngón tay: “Chậm”

Mồ hôi trên trán Chu lão đại nhỏ xuống “Còn có chuyện gì sao?”

“Hôm nay, ông thấy được gì?” Diệp Oản Oản hỏi.

Đầu tiên Chu lão đại ngẩn người, sau đó vội mở miệng nói “Tôi… Tôi không thấy cái gì! Người nào cũng không thấy!”

Diệp Oản Oản nghe vậy, lúc này mới giơ tay lên một cái.

Đám người Chu lão đại lập tức chạy té khói.

Lúc đầu Diệp Oản Oản còn tưởng phải nhắc nhở một chút, không nghĩ tới Nhiếp Vô Danh phát huy vượt sức bình thường, trực tiếp đảo lộn toàn trường, đem những người đó thu thập…

Sau khi những người đó đi, Diệp Oản Oản nhìn về phía nhóm người lính đánh thuê nói: “Các người, đều cùng theo tôi.”

Nhóm người trố mắt nhìn nhau, còn chưa từ sống sót sau tai nạn tỉnh lại, nghe được câu này, nhất thời toàn bộ ngẩn ra, nhất thời không phản ứng kịp.

“Ây …Cái…Cái gì…Cùng…Đi theo cô…” Đầu tiên người đàn ông tóc dài ngẩn ra một giây, sau đó đầu đâm vào ngực người có râu “Anh Cường, em không phải là bị bắt làm nam sủng a a a!”

Người có râu lập tức đứng dậy “Muốn bắt liền bắt tôi đi”

Diệp Oản Oản: “…”

Rốt cuộc ai cho các anh dũng khí?

Gía trị nhan sắc của mình tệ đến vậy sao?

Nhất Chi Hoa lớn tiếng trách mắng: “Càn rỡ, chỉ bằng thứ không đứng đắn các người muốn làm nam sủng của nữ vương chúng tôi!”

Thần Hư đạo sĩ gật đầu: “Tệ nhất nhan sắc cũng phải cỡ tôi còn tạm được!”

Mập mạp yếu ớt mở miệng “Vậy…Vậy thì vì cái gì…”

Lúc này, sắc mặt lão giả âm trầm mở miệng nói “Dám hỏi phu nhân, chẳng lẽ phu nhân vì nhóm hàng kia? Xin phu nhân minh xét, lúc đầu chúng tôi nhận tờ danh sách này từ Thanh Hồng bang, cho tới nhóm hàng kia, hơn nữa thuận lợi đưa đến, ai ngờ người cháu trai của họ nói chúng tôi âm thầm nuốt riêng số hàng này, đổ cho chúng tôi, làm chúng tôi bị đuổi giết…”

“Sự tình đã rõ ràng.” Thần sắc Diệp Oản Oản thản nhiên mở miệng “Hiện tại, tôi cho các ông hai lựa chọn, thứ nhất, phục tùng tôi, nghe theo mệnh lệch của tôi, tôi đảm bảo các người không có việc gì. Thứ hai… tôi tin tưởng, các người sẽ không muốn chọn cái thứ hai này.”

“Một!!!”  Mập Mạp đảo tròng mắt một vòng, lập tức đưa ra lựa chọn.

Lực chọn thứ hai nhất định là “Chết”, còn cần chọn sao!

Bây giờ bọn họ không phải vừa ra khỏi chỗ chết, còn được gia nhập tổ chức Tử Vong Hoa Hồng trong truyền thuyết, đây quả là trời cho, dĩ nhiên đồng ý.

Bốn người còn lại nghe vậy, cũng phấn trấn.

Bởi vì bị hãm hại, bọn họ bị tổ chức khai trừ, bị đồng đạo đuổi giết, đã sớm không có đường đi…

……………………………

Mục đích lần này thành công hơn so với dự tính của cô.

Sau khi trở về, Diệp Oản Oản để cho Phong Huyền Diệc và Thập Nhất sắp xếp cho họ, sau đó tính toán tiền cho nhóm người Nhiếp Vô Danh.

Thần Hư đạo sĩ không nhịn được hỏi “Ông chủ, người giả mạo Tử Vong Hoa Hồng như vậy, không sợ bị vạch trần sao?”

Diệp Oản Oản không nhanh không chậm nhìn anh ta: “Ai nói tôi là giả mạo?”

Thần Hư đạo sĩ: “À?Có ý gì?”

Diệp Oản Oản: “Tử Vong Hoa Hồng là bởi vì bịa đặt, không phải sao?”

Thần Hư đạo sĩ: “Quả thật như thế!!”

Diệp Oản Oản: “Nếu như Tử Vong Hoa Hồng cũng không tồn tại, cũng không có ai tận mắt thấy, vì sao tôi không thể là Tử Vong Hoa Hồng?”

Thần Hư đạo sĩ: “…” Cái này cũng được?”

Nhất Chi Hoa: “Ừ, ông chủ quả nhiên cao kiến! Là người làm đại sự!”