Editor: Hyna Nguyễn

Beta: Gemini

————————————————–

Trong buổi họp công ty Hoàn Cầu.

Thái Dũng Thắng dương dương đắc ý khoe khoang: “Bây giờ trải qua sự điều hành của tôi, ba người Thiến Thiến, Lạc Thần và Cung Húc càng ngày càng nổi tiếng rồi! Đầu năm nay lăn lộn trong giới giải trí cũng không phải là chuyện có thể đùa giỡn được đâu, tuyên truyền và phương hướng kinh doanh rất quan trọng, nếu không làm sao có thể có nhiều người biết đến chúng ta như vậy được?”

“Không tệ không tệ, tổng giám Thái nói đúng!”

“Thiến Thiến đúng là một người có tiềm lực, mới xuất đạo trong thời gian ngắn mà đã bùng nổ lớn như vậy rồi, ánh mắt của Thái Dũng Thắng quá độc đáo!”

Các quản lý cấp cao khác nghe vậy toàn bộ đều rối rít phụ họa tán dương.

Dương Lộ Thiến vẻ mặt khiêm tốn mở miệng nói: “Mọi người quá khen rồi, hoàn toàn nhờ vào tổng giám Thái bồi dưỡng nên tôi mới được như ngày hôm nay thôi!”

Thái Dũng Thắng được thời đắc ý nhìn về phía hai người Cung Húc và Lạc Thần đang đứng ở một bên, trực tiếp ra lệnh: “Cung Húc, còn có cả Lạc Thần nữa, tôi đã giúp hai cậu sắp xếp xong hành trình kế tiếp rồi, cuối tuần các cậu cùng Thiến Thiến ghi hình chương trình ‘Yêu đương 100%’ tại đài truyền hình Đế Đô…”

Cung Húc nghe đến đó rốt cuộc không thể nhịn được nữa, vỗ bàn đứng lên: “Anh dựa vào cái gì sắp xếp lịch trình của tiểu gia, anh là gì chứ?”

Thái Dũng Thắng bên ngoài cười nhưng trong không cười liếc Cung Húc một cái: “Ha ha, Cung Húc à, mặc dù người đại diện của cậu là phó tổng giám đốc Diệp, nhưng người quyết định chính tại công ty bây giờ là tôi – tổng giám nghệ sĩ bộ kinh tế, an bài công việc của nghệ sĩ hết thảy mọi chuyện đều do tôi quyết định, coi như là phó tổng giám đốc Diệp, cũng không có quyền hỏi tới. Nếu cậu không phục thì có thể kiến nghị tới Chử đổng!”

“Thái Dũng Thắng, anh con mịa nó đừng lấy Chử đổng đè ép tôi! Anh…”

Bên cạnh Lạc Thần cau mày, thấp giọng nhắc nhở: “Cung Húc, đủ rồi, đừng để cho Diệp ca bị làm khó, cậu ồn ào như vậy, bất kể không phải là ý của cậu, bọn họ cũng đều sẽ cho rằng là Diệp ca sai khiến cậu, tình cảnh bây giờ của Diệp ca đã đủ gian nan rồi đừng làm rộn lên nữa!”

“Đáng chết…” Cung Húc gắt gao siết chặt nắm tay.

Nếu là lúc trước, cậu ta căn bản cũng không cần nhìn sắc mặt của bất luận kẻ nào…

Thế nhưng cậu ta được đối xử như vậy cũng là bởi vì gia tộc sau lưng của cậu ta mà thôi, không phải là bởi vì chính cậu ta.

Hai người anh của cậu ta đều là người tinh anh trong nghề nghiệp, là kiêu ngạo của ba mẹ, chỉ có cậu vẫn luôn một mực dựa vào sự che chở của gia tộc.

Trước đây cậu ta cũng xem thường điều kiện của gia đình mình, hiện tại mới phát hiện, những người đó nói không sai, không còn cái thân phận Nhị thiếu Cung gia này, cậu ta quả thật chẳng là cái thá gì cả, ngay cả năng lực bảo vệ người mình muốn quan tâm cũng không có…

Lạc Thần đè lại bả vai của Cung Húc: “Hết thảy chờ Diệp ca trở lại rồi hẳng nói!”

Cung Húc lúc này mới cố nén tức giận, ngồi xuống.

“Vậy thì cứ quyết định như thế, tan họp đi!” Ánh mắt Thái Dũng Thắng đầy giễu cợt nhìn hai người.

Một người như là con cọp giấy không còn răng, một người không thân phận không bối cảnh, không có Hoàn Cầu này chống đỡ phía sau, bọn họ chẳng là cái thá gì cả. Hoàn Cầu có thể cho bọn họ lên cao, dich ngon tinh com thì cũng có thể tùy tiện thu về, bọn họ chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời thôi, chẳng lẽ còn muốn trở mình đi chỗ khác được sao!

Thành phố C.

Sau một ngày làm việc kết thúc, Diệp Oản Oản về tới phòng khách sạn.

Mới vừa mở laptop lên, giống như trong dự liệu của cô một loạt các bài báo ngập tràn internet liên quan đến scandal của Cung Húc, Lạc Thần và Dương Lộ Thiến.

Thái Dũng Thắng đem Dương Lộ Thiến tạo thành hình tượng nữ thần hoàn mỹ, mà Cung Húc và Lạc Thần chính là đều vì ái mộ cô ta, nên được dùng để làm nổi bật sự ưu tú của cô ta.

Không cần nghĩ cũng biết, cái tên Cung Húc kia vào lúc này khẳng định đã nổi lên lửa giận cực lớn…

Ba ngày…

Còn có ba ngày nữa thôi, một khoản tiền cuối cùng có thể tới sổ, trả hết tiền nhà, cô không cần chịu sự hạn chế của Chử Hồng Quang nữa rồi…