Biên soạn: Đức Uy – truyenfull.vn
—
Trên lôi đài, Yamamoto Yu trực tiếp bị ném bay ra ngoài, nằm yên tại chỗ không nhúc nhích.
Nhìn cái tư thế đó, đòn vật vừa rồi của Diệp Oản Oản, phỏng chừng cũng đã đủ để khiến hắn té thành nội thương.
Đại biểu ba nhà, trọng tài trên sân, bao gồm cả đám người Tôn Lạp Trọng, Senny, Mục Tùy Phong tất cả đều đứng đờ đẫn ở chỗ đó.
Sau khi hiện trường tĩnh mịch mất mấy giây, mọi người rốt cuộc mới phản ứng lại, nhất thời nhấc lên sóng to gió lớn.
“Mịa… Mịa nó! Thật là mạnh!” Tôn gia bên kia, Bỉnh Tín mặt đầy vẻ thán phục.
“Không nghĩ tới, vị Diệp tiểu thư này lại là thâm tàng bất lộ…” Lão Đại Châu Ngân ánh mắt phức tạp.
“Khó trách người ta không có hứng thú lên đài! Căn bản không phải ở cùng một đẳng cấp đối với chúng ta!”
“Trước đây ta thấy tiểu thư nhà chúng ta đã là người nổi bật trong cùng thế hệ, bây giờ nhìn lại, thật là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên!”
…
Tần gia bên kia, 5 tên tinh anh ngẩng đầu nhìn thiếu nữ đánh bại Yamamoto Yu trên đài, vẻ mặt không cách nào tin tưởng.
Không thể tin được người đánh bại Lang Vương Senny, Tôn Tuyết Trinh và bọn họ cùng nhau liên thủ – Yamamoto Yu, lại bị nữ nhân nhìn nhu nhược này đánh bại…
Thực lực nữ nhân này, lại còn mạnh hơn cả Nhược Hi tiểu thư!
Không đúng… Là mạnh hơn quá nhiều!
“Tôi con mịa nó vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy thân thủ của một nữ nhân lại có thể lợi hại tới mức này đấy!”
“Khó trách Tư Dạ Hàn phái nàng đến đây làm đại biểu Tư gia!”
“Còn không phải sao?! Tôi coi như là phục rồi!”
Nghe tiếng thán phục cùng bàn tán không ngừng của tinh anh hai nhà bên kia, trong lồng ngực 5 tên hộ vệ Tư gia bên này nhiệt huyết sôi trào, quả thật là cảm thấy như mình đang mơ.
“Tiểu…Tiểu thư nhà chúng ta lại có thể lợi hại như vậy?”
Năm người trố mắt nhìn nhau, đồng thời bởi vì chính mình mới vừa trông mặt bắt hình dong, mặt cả đám đều nóng lên.
“Sư phụ!”
“Sư phụ, ngài thế nào!”
Giờ phút này, hai người đệ tử của Yamamoto Yu đã kinh hãi đến biến sắc, vọt thẳng lên lôi đài.
“Ngươi… Ngươi ngươi…” Biểu tình của Kawada nhìn Diệp Oản Oản giống như nhìn thấy quái vật vậy.
Diệp Oản Oản không nhanh không chậm tiến lên một bước, hơi nhíu mày, “Làm sao?”
Kawada cùng một người đệ tử khác thấy Diệp Oản Oản đột nhiên tiến lên, nhất thời sợ đến mức lập tức lăn một vòng thối lui về phía sau, “Ngươi đừng tới đây!”
Ngay cả Yamamoto Yu cũng bị đánh thành như vậy, bọn họ nào còn dám lộn xộn.
Diệp Oản Oản tiếp tục hướng về hướng của Yamamoto Yu đi tới.
Hai người đệ tử kia sắc mặt cứng đờ, chân như bị đóng đinh ở trên sàn đấu, nhất thời không dám có một cử động nhỏ nào.
Diệp Oản Oản từng bước từng bước chậm rãi đi tới trước mặt Yamamoto Yu đang không ngừng gào thét bi thương, “Sao, còn muốn thêm nữa không?”
Yamamoto Yu nghe xong, mặt mũi trắng bệch, thân thể đều co quắp, “Không… Không, ta nhận thua! Ta nhận thua! Là ta thua!”
Lần này là hắn khinh địch! Hắn không thể nghĩ tới, thực lực nữ nhân này lại ở trên hắn. Coi như là có thử thêm mười lần trăm lần, cũng chỉ có một kết cục.
Người ở dưới đài có lẽ còn không biết, chỉ có chính hắn rõ ràng nhất, một cuộc tỷ thí mới vừa rồi, thương thế của hắn nặng bao nhiêu, tuyệt đối không có khả năng lại tiếp tục đánh thêm với nàng, trừ phi hắn không muốn sống nữa.
Nữ nhân này, không chỉ thực lực đáng sợ, hơn nữa còn ra tay quá độc ác!
Dưới đài, mọi người nghe tiếng Yamamoto Yu nhận thua, toàn bộ đều kích động không thôi.
“Đánh thật hay! Để cho hắn chừa thói coi thường người khác!”
“Võ học Hoa quốc chúng ta có lai lịch từ xa xưa, bác đại tinh thâm, lại dám tới địa bàn của chúng ta giễu võ giương oai!”
…
Cuối cùng, Yamamoto Yu được hai người đệ tử khiêng đi, cụp đuôi chạy trốn trong tiếng la ó vang đội.