Biên soạn: Đức Uy – truyenfull.vn
—
Diệp Oản Oản: “Nếu đã tới, liền theo lịch trình mà Giai Văn đã sắp xếp cho cậu, đi đi!”
Cung Húc: “Ơ…”
Người ta cực kỳ tức giận nha! Cung Húc nhìn về phía mứt hoa nhỏ, tức giận không hề nhúc nhích…
Cung Húc cẩn thận đi từng bước một, một hồi lâu sau mới mở miệng nói một câu, “Diệp ca…”
Diệp Oản Oản ngưng đọc tài liệu, ngẩng đầu lên: “Còn có việc?”
Cung Húc: “Cô khi nào chia tay?”
“Rắc” một tiếng, bút máy trong tay Diệp Oản Oản bị nàng vặn gãy lìa rồi.
“Ầm ——” một tiếng, Cung Húc lập tức sợ đến mức quay đầu bỏ chạy mà quên cả mở cửa, tông mạnh một cái rung chuyển cả căn phòng.
Cái tên đần độn này!
Lại dám rủa nàng chia tay!
Diệp Oản Oản thuận tay cầm điện thoại di động ở bên cạnh lên, mới vừa rồi nàng nhắn cho Tư Dạ Hàn một tin nhắn ngắn, hẹn anh buổi tối cùng đi ra ngoài ăn cơm, kết quả, đã hơn một canh giờ, Tư Dạ Hàn còn không trả lời nàng.
Lúc trước tin nhắn của nàng, Tư Dạ Hàn cơ hồ đều lập tức trả lời ngay…
Chắc là gần đây quá bận rộn…
Diệp Oản Oản cũng không quá để ý, tiếp tục xử lý công việc.
Sau khi tan làm, tin nhắn kia vẫn yên tĩnh, vẫn không có bất kỳ hồi âm nào.
Diệp Oản Oản cau mày, gọi điện thoại cho Tư Dạ Hàn.
“Xin lỗi, thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, xin quý khách…”
Không biết tại sao, trong lòng Diệp Oản Oản không khỏi có chút bất an.
Diệp Oản Oản lập tức lại gọi điện thoại cho Hứa Dịch.
Lần này điện thoại rất nhanh liền kết nối.
Hứa Dịch: “Alô, Oản Oản tiểu thư?”
“Hứa quản gia, A Cửu cùng với anh ở chung một chỗ sao?” Diệp Oản Oản lập tức hỏi.
“Cửu gia? Ngài ấy đang cùng với đối tác thảo luận hợp đồng, cô có chuyện gì gấp sao?”
Diệp Oản Oản nghe vậy thở phào nhẹ nhõm, “Không có việc gì, không có việc gì, chỉ là thuận miệng hỏi thăm, không cần nói với anh ấy! Các anh làm việc đi!”
Đều do cái tên chó Cung Húc này, ăn nói linh tinh, làm nàng bắt đầu suy nghĩ lung tung.
…
…
Đảo mắt mấy ngày sau.
“Xin lỗi, thuê bao quý khách vừa…”
Diệp Oản Oản nhíu chặt chân mày, điện thoại di động của Tư Dạ Hàn vẫn ở trong trạng thái tắt máy, không cách nào liên lạc.
Nếu như là bởi vì quá bận rộn mà tắt máy không nghe điện thoại, điều này hoàn toàn có thể lý giải.
Nhưng mà, đây là Tư Dạ Hàn, cũng tuyệt đối không có khả năng!
Kiếp trước cộng thêm kiếp này, chung sống lâu như vậy cùng Tư Dạ Hàn, loại tình huống này cho tới bây giờ đều chưa từng xuất hiện.
Coi như là thời điểm quan hệ của bọn họ ác liệt nhất, Tư Dạ Hàn cũng chưa từng không tiếp điện thoại của nàng lâu như vậy.
Trừ chuyện đó ra…
Đoạn thời gian trước tâm tình của Tư Dạ Hàn mất khống chế, cùng với có chút khác thường khi rời khỏi Hồng Hoa Tiểu Lâu ngày đó, cũng khiến cho tâm thần của nàng càng ngày càng có chút mất tập trung…
Năng lực che giấu tâm tình của Tư Dạ Hàn quá mạnh mẽ, nếu như anh không muốn để cho người khác phát hiện ra sự khác thường của mình, như vậy tuyệt đối sẽ không một ai có thể nhìn thấu được tâm tình của anh.
Nhưng ngay cả như vậy, Diệp Oản Oản vẫn có thể phát giác được có chút gì đó bất bình thường…
Điều này nói rõ, chuyện này có khả năng nghiêm trọng đến mức Tư Dạ Hàn không cách nào khống chế được tâm tình…
Diệp Oản Oản nhanh chóng gọi điện thoại cho Hứa Dịch, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề mở miệng hỏi: “Hứa quản gia, anh hãy thành thật nói cho tôi biết, A Cửu rốt cuộc đi đâu?”
Đầu kia điện thoại di động trầm mặc rất lâu.
Một hồi lâu sau, rốt cuộc truyền tới âm thanh của Hứa Dịch, “Oản Oản tiểu thư, chúng tôi gần như xuất ra toàn bộ Ám Vệ và nhân viên, nhưng đều không thể tìm được Cửu gia…”
Diệp Oản Oản: “Anh đang nói gì? Cái gì gọi là không tìm được anh ấy?”
“Oản Oản tiểu thư, Cửu gia ngài… ngài ấy có khả năng mất tích!!”
Chỉ chốc lát sau, âm thanh của Hứa Dịch từ đầu kia điện thoại truyền ra, âm thanh nôn nóng mà mệt mỏi, không giống nói bừa hay đùa giỡn.
“Mất tích…”
Nghe được câu trả lời của Hứa Dịch, đáy mắt của Diệp Oản Oản lộ ra một tia kinh ngạc, thậm chí có chút ít khó tin.
Đang êm đẹp, làm sao lại có thể mất tích?