Biên soạn: Đức Uy – truyenfull.vn

Chỉ nghe “Ầm” một tiếng, thân thể nữ nhân xinh đẹp nọ bị đập mạnh trên mặt đất.

Đúng lúc này, một nam nhân trẻ tuổi mở cửa phòng khách ra, chậm rãi đi vào bên trong đại sảnh. 

Nam nhân mặc một thân tây trang màu đen, khí chất bất phàm. Nhìn tướng mạo, không phải là con lai giữa Đông – Tây phương như phần lớn đám người ở đây.

“Kỷ Hoàng.” Nam nhân đi tới bên dưới đại sảnh, giở tay nhấc chân vô cùng nho nhã, hướng về Kỷ Hoàng hơi hơi hành lễ.

Nghe tiếng, trên mặt Kỷ Hoàng khôi phục nụ cười nhàn nhạt, ánh mắt hơi đổi.

Nhìn thấy nam nhân mặc âu phục nho nhã kia, trong đại sảnh, nhất thời lại không có bất kỳ thanh âm nào phát ra.

Một trong tám vị đại thần tọa hạ của Kỷ Hoàng…Khô Cốt…

“Khô Cốt, nói một chút coi!” Kỷ Hoàng nhẹ giọng cười nói.

Nghe vậy, âu phục nam Khô Cốt gật đầu một cái, sau khi trầm tư chốc lát, hướng về Kỷ Hoàng báo cáo: “Kỷ Hoàng, Nhiếp gia bên kia đã tra rõ, Nhiếp gia Nhị tiểu thư xác thực đã trở lại Nhiếp gia. Hơn nữa còn giám định qua DNA, đích xác là Nhị tiểu thư Nhiếp Vô Ưu. Chỉ bất quá, Nhiếp gia trước mắt đem tin tức phong tỏa, cũng không công khai chuyện này với bên ngoài.”

“Ồ… Phải không?” Nghe Khô Cốt báo cáo, khóe miệng Kỷ Hoàng hơi hơi dương lên, treo lên một nụ cười khó hiểu.

“Kỷ Hoàng, nếu như là đã tra ra Vô Ưu tiểu thư đã trở về, có cần chuẩn bị tới cửa thăm hỏi hay không?” Khô Cốt nhìn về phía Kỷ Hoàng, chậm rãi hỏi.

“Không cần!” Kỷ Hoàng nhàn nhạt nói: “Thật sự tin tức không giả rồi! Chẳng qua người kia là giả, cũng không là thật được!”

Lời này vừa nói ra, hàn quang trong mắt Khô Cốt lóe lên: “Ý của Kỷ Hoàng là… Nhị tiểu thư bây giờ xuất hiện tại Nhiếp gia, cũng không phải là Vô Ưu tiểu thư chân chính?”

“Ha ha, Vô Ưu tiểu thư là vị hôn thê của Kỷ Hoàng, ngài cùng Vô Ưu tiểu thư là thanh mai trúc mã, đối với Vô Ưu tiểu thư thậm chí còn hiểu rõ hơn cả Nhiếp gia chủ cùng Nhiếp phu nhân. Nếu như vị kia thật sự là Vô Ưu tiểu thư, nhiều ngày như vậy rồi, cũng không có khả năng vẫn một mực ở lại Nhiếp gia!!” Một vị cao tầng mở miệng cười nói.

Nghe vậy, Kỷ Hoàng cũng không đáp lại, chẳng qua chỉ cười nhạt nói: “Nhiếp gia xuất hiện một Vô Ưu giả… Làm cũng khá thật! Có thể tưởng mình tài trí hơn người đem Nhiếp phu nhân đều lừa gạt! Toàn bộ Nhiếp gia, chỉ sợ chỉ có cô ả Tam tiểu thư đó, mới có bản lãnh như vậy.”

Nghe được lời này của Kỷ Hoàng, Khô Cốt mở miệng nói: “Nhiếp gia Tam tiểu thư Nhiếp Linh Lung? Cái đứa bé gái mồ côi mà Vô Ưu tiểu thư khi còn bé từ trong tay một thế gia nào đó cứu ra được? Nhiếp Linh Lung vốn là tiểu thư của một tiểu thế gia tại Độc Lập Châu; cha mẹ bởi vì đắc tội một đại thế gia mà bị diệt cả nhà, chỉ có Nhiếp Linh Lung được Vô Ưu tiểu thư ngẫu nhiên cứu ra. Sau đó, Vô Ưu tiểu thư cũng vô cùng chiếu cố nàng, cũng dẫn về Nhiếp gia. Nhiếp phu nhân thấy cô ta nhu thuận lanh lợi, liền nhận làm con gái nuôi.”

“Không sai.” Kỷ Tu Nhiễm khẽ mỉm cười, đáy mắt là vẻ trào phúng: “Chẳng qua là, con nhãi Nhiếp Linh Lung này, dường như cũng không hề hiểu được chút đạo lý uống nước nhớ nguồn nào…”

Nhiếp Linh Lung tuy trở thành Tam tiểu thư Nhiếp gia, nhưng vẫn luôn phải sống dưới ánh hào quang của Vô Ưu, lòng tham không đáy, e là đã sớm có dị tâm.

“Kỷ Hoàng, đã như vậy…” Bên trong đại sảnh, một vị cao tầng ánh mắt như đao.

Nếu như hiện tại vị Nhị tiểu thư Nhiếp gia kia thật là giả, chỉ cần có chứng cớ xác thực, hoàn toàn có thể báo cho Nhiếp gia gia chủ.

“Sự tình của Nhiếp gia, không cần dính vào!” Không đợi cao tầng nói xong, nam nhân đang ngồi liền lắc đầu một cái.

“Ha ha, Kỷ Hoàng, từ sau khi Vô Ưu tiểu thư mất tích, cô nàng Nhiếp Linh Lung kia mỗi ngày đều muốn cùng cậu gặp mặt… Ngay cả vị hôn phu của tỷ tỷ mình cũng muốn cướp, tôi thấy ả ta cũng không phải là thứ tốt đẹp gì.” Một ông lão nào đó cười lớn một tiếng.

Đối với lời này, Kỷ Hoàng cũng không đáp lại, chẳng qua ánh mắt vẫn luôn chăm chú ngắm nhìn nụ cười tươi như hoa của cô gái ở trong bức hình.

“Vô Ưu…”