Biên soạn: Đức Uy – truyenfull.vn

Diệp Oản Oản: “…”

Thấy căn nhà không có cửa này, thật giống như bỗng nhiên liền hiểu ngay, Cẩu Tạp Chủng tìm mình là vì chuyện gì rồi…

“Trước đó có người đến ám sát tôi, thời điểm ra tay không cẩn thận đem cửa đánh nát.” Cẩu Tạp Chủng nhìn về phía Diệp Oản Oản, mở miệng nói.

“Ám sát anh?” Diệp Oản Oản không nhịn được muốn phì cười. Vị Đại Boss hàng đầu này, nguyên lai cũng có thời điểm bị người ta ám sát.

“Bất quá, tôi luôn cảm thấy người tới ám sát tôi, chắc là tìm lộn chỗ!” Trong lúc nói chuyện, ánh mắt của Cẩu Tạp Chủng nhìn về nhà có ma phía cách đó không xa: “Đoán chừng là đi ám sát chủ nhân nhà ma, nhưng mà đi nhầm chỗ.”

Diệp Oản Oản: “…”

Diệp Oản Oản mặc dù muốn bóp chết Cẩu Tạp Chủng, nhưng lời Cẩu Tạp Chủng nói, lại cũng khiến cho Diệp Oản Oản lâm vào trầm tư.

Nếu như điều Cẩu Tạp Chủng nói là sự thật, vậy chẳng phải là có người muốn ám sát chính mình?

Tại Độc Lập Châu, người nàng đắc tội, tựa hồ chỉ có vị Tam trưởng lão Lý Tư kia…

Tự nhiên, Diệp Oản Oản cũng không mấy coi là thật. Dù sao, không có tên sát thủ nào sẽ phạm phải sai lầm cấp thấp này, ngay cả địa chỉ của người cần ám sát cũng không tra rõ ràng được…

“Cho nên, Cẩu gia có ý tứ là muốn tôi thay một cánh cửa khác cho anh?” Diệp Oản Oản nhìn về phía Cẩu Tạp Chủng, chậm rãi mở miệng nói.

“Cô không phải là môn chủ sao? Tôi với mấy thứ này cũng không rành, giúp tôi đổi một cái cửa chống trộm lớn một chút.” Cẩu Tạp Chủng cực kỳ nghiêm túc nói với Diệp Oản Oản.

* Môn chủ: chủ tiệm bán cửa.

Nghe vậy, Diệp Oản Oản có chút cạn lời. Nàng là môn chủ cái rắm á! Làm sao mình biết được cái gì mà cửa chống trộm cơ chứ?

“Được rồi, tôi sẽ cố hết sức…” Bất đắc dĩ, Diệp Oản Oản chỉ có thể gật đầu đáp ứng, dù sao cũng là do chính mình đào hố.

“Nhanh lên đi, hay là tôi chở cô về tiệm bán cửa để mua cửa cũng được.” Cẩu Tạp Chủng nói.

“Đừng! Tôi đã nói là không cần rồi. Chúng tôi có dịch vụ giao hàng tận nơi. Ngày mai sau khi tôi chọn xong cho anh, sẽ bảo nhân viên đưa cửa tới, giúp anh lắp đặt ổn thỏa…” Khóe miệng Diệp Oản Oản hơi rúm lại, nàng có tiệm bán cửa cái rắm á!

“Được rồi!” Cẩu Tạp Chủng gật đầu: “Diệp tiểu thư đi vào nhà ngồi chơi một chút đi.”

“Cẩu gia, không nên khách khí…” Diệp Oản Oản lắc đầu một cái, nàng làm sao có thời giờ chứ, còn phải nhanh đi mua cửa chống trộm cho Cẩu Tạp Chủng.

“Ăn chung bữa cơm rau dưa chứ?” Cẩu Tạp Chủng nói xong, xoay người đi vào bên trong căn nhà không có cửa.

Thấy vậy, Diệp Oản Oản than khẽ trong miệng, chỉ có thể đi theo Cẩu Tạp Chủng vào trong.

Nơi ở của Cẩu Tạp Chủng vô cùng đơn giản, trừ chiếc giường và vài cái bàn ra, bên trong căn phòng lớn như vậy, cũng không có thứ gì khác.

“Tôi đi làm cơm, cô cứ tùy tiện ngồi chơi một chút đi.” Cẩu Tạp Chủng hướng về Diệp Oản Oản nói. 

Nghe Cẩu Tạp Chủng nói như vậy, Diệp Oản Oản hơi sững sờ. Đường đường là Đại Boss đại danh đỉnh cấp, lại còn có thể biết nấu cơm, thật là có chút ít bộ dáng người đàn ông của gia đình à nha!

“Diệp tiểu thư ăn thịt không?” Cẩu Tạp Chủng nhìn Diệp Oản Oản hỏi.

“Ăn!” Diệp Oản Oản gật đầu liên tục.

“Ồ! Vậy không có! Đoạn thời gian gần đây, tôi ăn chay.” Cẩu Tạp Chủng nói xong, xoay người đi vào phòng bếp.

Diệp Oản Oản: “…” Con mịa nó, vậy anh hỏi tôi ăn thịt không để làm gì?

Thấy Cẩu Tạp Chủng tiến vào phòng bếp, Diệp Oản Oản lại ngồi đánh giá chung quanh căn phòng này.

Gã Cẩu Tạp Chủng này, chỗ ở ngược lại không tệ, diện tích thật lớn, nhưng lại không hiểu cách trang trí. Bên trong phòng tuy là bài bố gọn gàng, nhưng nếu như tùy tiện sửa sang lại một phen, sẽ càng dễ nhìn hơn nhiều.

Trên vách tường cách đó không xa, treo một bộ album. Thoạt nhìn, người trong ảnh có chút tương tự với Diệp Oản Oản, tướng mạo cũng vô cùng sắc xảo.

Một lát sau, Diệp Oản Oản ngồi ở trên ghế sa lon, trong lòng không khỏi cảm thán. Nàng cùng Cẩu Tạp Chủng, lại là hàng xóm! Là hàng xóm với Đại Boss đỉnh cấp như vậy, áp lực quả thực không nhỏ!