Biên soạn: Đức Uy – truyenfull.vn

Bên trong phòng hội nghị, Diệp Oản Oản ngồi ở trên chủ tọa, hướng về Thất Tinh và Bắc Đẩu nói: “Các cậu đi chọn lựa ra 98 tinh anh hàng đầu Không Sợ Minh tới đây!”

Nghe được mệnh lệnh này, Bắc Đẩu hơi sững sờ, ngơ ngác hỏi ngược lại: “Phong tỷ, không phải là chọn 100 người sao? Làm sao chỉ chọn có 98 người?”

Diệp Oản Oản lườm Bắc Đẩu một cái: “Cậu không phải là người sao?”

Không đợi Bắc Đẩu mở miệng, Thất Tinh nói: “Cậu cùng tôi, tính là 2 người.”

Bắc Đẩu suy nghĩ một hồi, gật đầu một cái: “Thì ra là như vậy…”

“Tan họp.”

Diệp Oản Oản từ trên chủ tọa đứng dậy, đầu cũng không thèm quay lại, nhanh chân từ trong phòng hội nghị rời đi.

Bắc Đẩu cùng Thất Tinh đi theo sau lưng Diệp Oản Oản.

“Phong tỷ, chúng ta thật sự sẽ động thủ đối với thế lực chi nhánh của A Tu La?” Thất Tinh nhanh chân đi tới bên người Diệp Oản Oản, hơi nhíu mày.

Theo Thất Tinh, quyết định này, có phần quá mức lớn mật.

Vẻn vẹn chỉ 100 người, muốn báo thù thành công, căn bản là không quá thực tế.

Cử động này, vô cùng có khả năng sẽ dẫn đến việc tiểu đội 100 người của bọn họ, toàn quân bị diệt.

“Tôi tự có tính toán.” Diệp Oản Oản nói.

“Thất Tinh, lá gan của cậu càng ngày càng nhỏ?” Bắc Đẩu lườm Thất Tinh một cái: “Không Sợ Minh chúng ta từng sợ ai?”

“Chuyện này cùng với có sợ hay không sợ cũng không liên quan!” Thất Tinh nói.

Còn không đợi Bắc Đẩu tiếp tục mở miệng, Diệp Oản Oản ngắt lời nói: “Trước tiên lựa người cho xong cái đã.”

Nếu Diệp Oản Oản đã quyết định như thế, Thất Tinh đương nhiên sẽ không tiếp tục nói thêm cái gì, cùng Bắc Đẩu đi chọn.

Chạng vạng, việc chọn lựa 98 người cũng hoàn tất, mỗi một vị đều là thành viên tinh anh của Không Sợ Minh.

Sau khi biết được bọn họ sắp phải đi khu Bắc trả thù thế lực chi nhánh của A Tu La, mọi người ít nhiều đều có chút không mấy tình nguyện, cảm giác chuyến đi này chính là cửu tử nhất sinh.

Nhưng mà, đích thân Minh chủ đã hạ lệnh, bọn họ cũng chỉ có thể tuân theo.

Chạng vạng, trụ sở chính Không Sợ Minh, bên trong phòng làm việc.

Beerus ngáp một cái, đem đầu gác lên trên hai chân Diệp Oản Oản, đôi con ngươi dọa người nhìn về phía Diệp Oản Oản.

Giờ phút này, Diệp Oản Oản sau khi xác định bốn phía không có ai, lúc này mới đem điện thoại di động lấy ra, chợt nhìn một chút các tin nhắn gửi đến.

Cung Húc: “Diệp ca, cô đi du lịch ở đâu vậy, ngoài không gian sao? Làm sao vẫn chưa trở lại?”

Lạc Thần: “Diệp ca có ở đó không?”

Hàn Thiên Vũ: “Diệp Bạch, gần đây đi đâu vậy? Một mực đều không có tin tức của cô, điện thoại cũng không gọi được, đọc được tin nhắn xin hãy gọi lại.”

Diệp Oản Oản sau khi xem xong các tin nhắn, đột nhiên nhấn nhấn nhấn, đem toàn bộ các tin nhắn xóa bỏ sạch sẽ.

Những tin nhắn này, nếu như bị người bên cạnh nhìn thấy, hậu quả khó mà lường được.

Cho dù là mẹ Lương Uyển Quân, Diệp Oản Oản cũng rất ít khi liên lạc qua tin nhắn, chẳng qua chỉ thỉnh thoảng sẽ báo tin bình an, hỏi thăm tình hình Lương Uyển Quân gần đây như thế nào một chút, cũng nắm được một chút tình trạng gần đây của Diệp Mộ Phàm và cha.

Sau khi xóa xong các tin nhắn, Diệp Oản Oản gọi một cú điện thoại cho Nhiếp Vô Danh.

“A lô?” Âm thanh Nhiếp Vô Danh từ trong điện thoại truyền ra.

“Đi ra gặp mặt, có chuyện tìm anh.” Diệp Oản Oản đi thẳng vào vấn đề.

“Hữu Danh muội, gặp mặt không thành vấn đề, trước tiên đem tiền thuê đội lính đánh thuê Tru Tinh thanh toán cho xong đi đã…” Nhiếp Vô Danh vội la lên.

“Địa chỉ đã nhắn cho anh rồi, đến lúc đó cùng nhau kết toán.” Diệp Oản Oản nói xong sau liền cúp điện thoại.

Chợt, Diệp Oản Oản đứng dậy, sau khi lại mần Beerus cùng Đại Bạch một hồi, xoay người rời khỏi Không Sợ Minh.

Một quán nước nào đó tại Vân Thành.

Diệp Oản Oản đợi tới hơn một tiếng, Nhiếp Vô Danh lúc này mới phong trần uể oải đi vào.

“Ở đây!” Diệp Oản Oản hướng về Nhiếp Vô Danh hô.

Nghe tiếng, Nhiếp Vô Danh nhìn chung quanh chốc lát, sau khi nhìn thấy Diệp Oản Oản, lúc này mới nhanh chân đi tới.