Biên soạn: Đức Uy – truyenfull.vn

Nghe tiếng, Diệp Oản Oản nâng cằm lên, cân nhắc một hồi.

Cuối cùng, Diệp Oản Oản mở miệng nói: “Vậy… Tôi thuê Nhất Chi Hoa.”

“Ồ… Hữu Danh lão bản, là như vầy, Nhất Chi Hoa đi ra bên ngoài làm nhiệm vụ rồi, mấy ngày nay đều không rảnh.” Nhiếp Vô Danh nói thật.

Diệp Oản Oản: “…”

“Tôi đây thuê Tử Quỷ vậy.” Diệp Oản Oản nói.

“Tử Quỷ đi cùng Nhất Chi Hoa làm nhiệm vụ ở bên ngoài rồi.” Nhiếp Vô Danh khẽ mỉm cười.

Nhìn bộ mặt muốn ăn đấm kia của Nhiếp Vô Danh, khóe miệng Diệp Oản Oản hơi rúm lại, chơi xỏ nàng sao?

Mới vừa rồi còn giới thiệu hăng say như thế, hiện tại lại nói đều bận cả rồi là thế nào?

“Bất quá, Tiểu Điềm Điềm cùng Thần Hư đạo nhân đều có mặt, Hữu Danh lão bản, hai người kia không thể xem thường đâu nha, đều là thủ hạ tôi yêu tha thiết nhất. Nếu như không phải là cô thân với chúng tôi như thế, tôi chắc chắn sẽ không giới thiệu cho cô.” Nhiếp Vô Danh nói.

Hai người này, quả thật cũng được…

Cuối cùng Diệp Oản Oản gật đầu đáp ứng, đồng thời thuê Thần Hư đạo nhân và Ngoại Quốc Dời Gạch.

Thực lực của hai người này, Diệp Oản Oản dĩ nhiên là tin được, chỉ tiếc là Nhất Chi Hoa và Tử Quỷ có nhiệm vụ khác, nếu không đã đều thuê hết cả 4 người rồi.

“Thần Hư đạo nhân và Tiểu Điềm Điềm tôi đều muốn thuê.” Diệp Oản Oản mở miệng nói.

“Hô hô, Hữu Danh lão bản… Hay là trước tiên đem tiền đặt cọc trả bớt một chút.” Nhiếp Vô Danh nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, mở miệng cười nói.

Nhưng mà, Diệp Oản Oản lại nói: “Chờ sau khi nhiệm vụ hoàn thành kết toán luôn một lần, anh còn sợ tôi chạy được sao?”

Cuối cùng, Nhiếp Vô Danh cũng chỉ có thể thỏa hiệp. Diệp Oản Oản hiện tại không nguyện ý trả tiền, anh ta cũng không có cách nào.

Sau khi trao đổi cùng với Nhiếp Vô Danh xong, Diệp Oản Oản đứng dậy rời khỏi quán nước.

Lúc này, các tinh anh do Bắc Đẩu và Thất Tinh chọn lựa ra, đã đi trước tới khu Bắc.

Chính là bởi vì trời tối trăng mờ chính là lúc tốt nhất để hạ sát thủ, dẫn theo 100 người, thừa dịp trời tối, đi đến khu Bắc, đánh cho thế lực chi nhánh của A Tu La kia trở tay không kịp.

Sau đó không lâu, Ngoại Quốc Dời Gạch cùng Thần Hư đạo nhân cùng nhau hội họp với Diệp Oản Oản ở gần quán nước.

“Hữu Danh lão bản, đã ăn ‘cứt’ hay chưa?” Ngoại Quốc Dời Gạch đi tới bên cạnh Diệp Oản Oản, ý cười đầy mặt, lộ ra một bộ răng khểnh…cả hàm.

Nghe tiếng, khóe miệng Diệp Oản Oản hơi hơi co giật: “Không ăn… Anh ăn chưa?”

“Tôi đã ăn cứt rồi.” Ngoại Quốc Dời Gạch gật đầu liên tục. 

Diệp Oản Oản: “…”

Chủ đề ác tâm như vậy, nàng thật sự không muốn đàm luận. Hơn nữa, chẳng lẽ cái tên này đến bây giờ cũng không biết “cứt” là có ý gì? Thế này cũng quá không khoa học rồi…

Bất quá, nghĩ lại, Diệp Oản Oản cũng có thể lý giải được.

Cấp bậc sát thủ giống như Ngoại Quốc Dời Gạch, cho dù là có cùng người khác tiếp xúc, hỏi người bên cạnh có ăn “cứt” hay không, người bên cạnh cũng không dám trả lời lại cái đề tài này. Đoán chừng lại càng không hiểu được rốt cuộc “ăn cứt” là có ý gì…

“Hữu Danh lão bản, không nghĩ tới cô cũng tới Độc Lập Châu, chờ sau khi nhiệm vụ lần này kết thúc, tôi muốn mời Hữu Danh lão bản đi ăn một bữa cứt thật no!”

Diệp Oản Oản: “…” Tự mình ăn đi!!

“Cảm ơn, anh khách khí rồi, đến lúc đó để tôi mời anh ăn…” Diệp Oản Oản nhắm mắt nói.

Chính Diệp Oản Oản cũng không dám nói cho Ngoại Quốc Dời Gạch “ăn cứt” rốt cuộc có nghĩa là gì, nếu như Ngoại Quốc Dời Gạch biết mình bị Thần Hư đạo nhân cùng Nhất Chi Hoa hố đến nông nỗi này, rất có thể sẽ lập tức trở mặt, hơn nữa sẽ đánh chết tươi bọn họ, nhất định sẽ như vậy!

“Hữu Danh lão bản, đội trưởng nói, là một thế gia thuộc khu Bắc?” Thần Hư đạo nhân mở miệng hỏi.

Nghe tiếng, Diệp Oản Oản khẽ vuốt cằm, đem ngọn nguồn kể lại cho hai người.

“Hữu Danh lão bản, cô lại có thể giả mạo lão đại Không Sợ Minh…” Ngoại Quốc Dời Gạch kinh ngạc nhìn về phía Diệp Oản Oản.