Biên soạn: Đức Uy – truyenfull.vn
—
Đường Đường trầm tư chốc lát, chợt đáp ứng: “Vâng… Có thể làm được.”
“Đường Đường nhất định phải nhớ kỹ, chuyện này là bí mật của Đường Đường và mẹ, ai cũng không thể nói, biết không?” Diệp Oản Oản lại nói.
“Dạ vâng, con hiểu rồi.” Đường Đường trả lời.
Đến đây, Diệp Oản Oản lúc này mới giải quyết xong được phần nào tâm sự.
Bất kể như thế nào, chuyện có quan hệ đến Đường Đường, mình tuyệt đối không thể thiếu cảnh giác. Nếu như cái vị “Nhiếp Vô Ưu” đó là thật cũng còn khá, nhưng nếu như là giả, suy nghĩ tỉ mỉ thì vô cùng đáng sợ!
Chỉ cần Đường Đường làm theo điều mình nói, đến lúc đó, thật giả sẽ được phân biệt ra ngay. Cho dù cái người gọi là “Nhiếp Vô Ưu” đó là thứ thiệt, chính mình cũng có thể cho Dịch Thủy Hàn một câu trả lời thật xác đáng.
…
Hôm sau, sau khi Diệp Oản Oản phê duyệt một số tài liệu của Không Sợ Minh xong, cũng không trở lại Nhiếp gia, mà lại lái xe tiến về Thẩm khu.
Một trong tứ đại thế gia Độc Lập Châu, Thẩm gia, tọa lạc tại nơi này.
Diệp Oản Oản nhìn tấm thiệp mời trong tay, thuận theo địa chỉ trên thiếp mời, đem xe đậu sát ở phụ cận Thẩm gia.
Diệp Oản Oản mới vừa đi xuống xe, một đội nam nhân mặc âu phục gọn gàng liền lập tức tiến đến, nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản: “Gần Thẩm gia, không thể ngừng xe!”
Nhưng mà, còn không đợi Diệp Oản Oản mở miệng, một người đàn ông trong số đó lại nhìn thấy tấm thiệp mời trong tay Diệp Oản Oản.
“Ngại quá… Cô là tới tham gia yến hội sao?” Vẻ phách lối trên mặt người đàn ông này biến mất không thấy đâu nữa.
Nghe vậy, Diệp Oản Oản gật đầu một cái: “Tiệc chia tay của Thẩm đại công tử.”
“Ồ… Hiểu lầm, mời cô đi theo tôi!”
Trên mặt nam nhân tràn đầy nụ cười, khom người, làm ra một tư thế “xin mời”.
Khu vực phụ cận Thẩm gia này, nhất là trong lúc yến hội diễn ra, có rất nhiều thiếu nữ có chút nhan sắc của Độc Lập Châu cũng sẽ quanh quẩn bốn phía. Có thể tới tham gia yến hội Thẩm gia, cơ hồ tất cả đều là đại nhân vật có mặt mũi của Độc Lập Châu. Nếu có thể tán đổ được một hai người, vậy thì cả đời sẽ vô ưu vô lo.
Mới vừa tới phụ cận Thẩm gia, điện thoại của nam nhân bỗng vang lên.
“Ngại quá…” Nam nhân nhìn về phía Diệp Oản Oản, hơi có chút lúng túng.
“Không sao.” Diệp Oản Oản nói.
Sau khi được Diệp Oản Oản cho phép, lúc này anh ta mới nhận điện thoại.
“Đại thiếu gia ngài nói sao? Cái gì, để cho tôi đi đón Tu La Chủ? Tôi mới vừa đón một vị khách nữ xong…” Sắc mặt anh ta khẽ biến.
Sau khi nghe được mấy chữ Tu – La – Chủ trong miệng anh ta xong, Diệp Oản Oản cũng trong nháy mắt cảm thấy hứng thú.
Chẳng lẽ, tiệc chia tay của gã Thẩm đại công tử này, liền ngay cả Tu La Chủ cũng đều mời tới?
“Cái gì, còn có Kỷ Hoàng? Cũng để tôi đi đón?”
Diệp Oản Oản: “…”
Giờ phút này, khóe miệng Diệp Oản Oản hơi hơi co rúm lại. Chính mình chỉ sợ là đã đánh giá thấp địa vị của gã công tử con nhà giàu này. Không chỉ mời được Không Sợ Minh Chủ là mình, mà còn có Tu La Chủ, thậm chí là Kỷ Tu Nhiễm cũng đều được anh ta mời đến. Đây là bữa tiệc lớn cỡ nào vậy chứ!
“Thưa quý khách tôn kính, thật là ngại quá, cô có thể ở đây chờ tôi một chút hay không? Đại công tử bên này phân phó, có hai vị khách nhân trọng yếu, tôi trước đem bọn họ dẫn tới, có được hay không?” Sau khi anh ta cúp điện thoại, hướng về Diệp Oản Oản dò hỏi.
“Được, không sao, cậu cứ đi làm việc trước đi.” Diệp Oản Oản gật đầu đáp ứng.
“Nữ sĩ tôn quý, cô cứ ở chỗ này, không nên tùy ý đi đi lại lại, càng đừng tự mình đi đến Thẩm gia. Bởi vì Thẩm gia quá lớn, nếu như không có tôi dẫn đi, nhất định sẽ bị lạc đường…” Nam nhân nói xong, cũng không quay đầu lại rời đi.
Diệp Oản Oản: “…”
Làm sao lại nghe… có chút chói tai vậy trời? Thẩm gia quá lớn sẽ lạc đường, gáy gì mà vang quá vậy?!
Sau khi đoàn người Thẩm gia này rời đi, Diệp Oản Oản liền đứng ở cạnh đường xe chạy an tâm chờ đợi. Một lát nữa chẳng lẽ bọn họ sẽ đem Tu La Chủ và Kỷ Tu Nhiễm toàn bộ đều dẫn tới sao?