Biên soạn: Đức Uy – truyenfull.vn

“Thiếu gia, thứ người như vậy có tư cách gì vào học viện lính đánh thuê? Thiếu gia sau này trở thành học viên của học viện lính đánh thuê, chẳng lẽ thật sự muốn cùng thứ người như vậy làm bạn học sao?” Cô gái nhỏ giọng nói.

Nghe câu này, người đàn ông nọ mặt không cảm xúc, liếc mắt nhìn cô ta một cái: “Cho nên, cô cho rằng, tùy tiện người nào, cũng có thể thông qua khảo hạch nghiêm khắc của học viện Xích Diễm như vậy sao?”

“Dĩ nhiên là không phải… Coi như là thiếu gia ngài, lần trước cũng không được học viện Xích Diễm thu nhận!” Nữ nhân vội vàng nói.

“Ha ha, ngay cả Vương thiếu gia lần trước cũng bị học viện Xích Diễm cự tuyệt, loại nữ nhân xấu xí này, làm sao có thể thi đậu được! Học viện Xích Diễm là nơi nào, một trong những thánh địa của lính đánh thuê! Mỗi một lần đều có hơn ngàn người tới khảo hạch, trúng tuyển được bao nhiêu?” Một người đàn ông vóc người thấp lùn trong đám cười nói.

Lúc này, nữ nhân tướng mạo không tầm thường chán ghét nhìn về phía Diệp Oản Oản: “Không có thân phận, không có bối cảnh, một con nhãi ranh xấu xí, còn vọng tưởng muốn tiến vào học viện Xích Diễm, thật là buồn cười! Bất quá, đi tới học viện Xích Diễm được có thêm kiến thức, cũng đã đủ cho ngươi chém gió cả năm với bạn bè!”

Diệp Oản Oản âm thầm lắc đầu, nữ nhân này bị ngu sao, sao lại cứ như một con chó điên vậy?

Đối với thứ người như vậy, Diệp Oản Oản đừng nói là tranh chấp, ngay cả hứng thú phản ứng lại cũng không hề được kích thích một xíu mảy may nào.

“Kỳ quái, cửa chính học viện Xích Diễm làm sao lại đóng?”

Lúc này, lại có không ít nam nữ trẻ tuổi tới học viện Xích Diễm khảo hạch, đi lên núi. Sau khi nhìn thấy học viện Xích Diễm đóng cửa, sắc mặt hơi kinh hãi.

“Trước đó đã có thật nhiều người tới khảo hạch, đều đã tiến vào, làm sao lại đem chúng ta nhốt ở bên ngoài?”

“Chẳng lẽ là đã bỏ lỡ thời gian?”

Một số người sắc mặt thấp thỏm.

“Minh chủ, ngài ở chỗ này chờ chốc lát, tôi đi hỏi thăm một chút.” Lưu lão hướng về Diệp Oản Oản cung kính mở miệng.

“Được rồi.” Diệp Oản Oản gật đầu.

Lúc này, Lưu lão hướng về phía học viện Xích Diễm nhanh chân bước đến.

“Lần ghi danh này đã kết thúc, chờ lần tiếp theo quay trở lại.”

Từ bên trong học viện Xích Diễm, đi ra một người đàn ông trung niên ăn mặc mộc mạc. Thấy Lưu lão ở trước cửa nhìn, hắn lạnh giọng mở miệng.

“Kết thúc?”

Không chỉ là Lưu lão, một số nam thanh nữ tú của các thế gia vừa mới tới đều sửng sốt một chút.

“Không sai!” Người đàn ông trung niên nói: “Học viện Xích Diễm mỗi một đợt thu nhận học sinh đều có hạn chế về thời gian. Các ngươi đã bỏ lỡ thời gian, nếu muốn ghi danh, chỉ có thể quay trở lại vào lần kế tiếp.”

“Làm sao có thể như vậy!” 

Vị nữ nhân tướng mạo không tệ trước đó, sải bước đi lên trước: “Thiếu gia của chúng ta chính là Vương đại thiếu gia, phải nhường đường cho thiếu gia của chúng ta vào trong!”

Nghe câu này, người đàn ông trung niên của học viện Xích Diễm lạnh nhạt lườm ả ta: “Ngươi là đang giỡn với ta hay sao?”

“Không được vô lễ…”

Giờ phút này, người đàn ông liền vội vàng tiến lên, quát cô gái có tướng mạo không tầm thường nọ một tiếng.

Lúc này, hắn ta hướng về người đàn ông trung niên nói: “Tôi đã đến ghi danh hai đợt rồi. Có thể châm chước một chút hay không, cho một cơ hội, để cho tôi vào trong ghi danh…”

“Lần tiếp theo quay trở lại!” Người đàn ông trung niên sắc mặt lạnh lùng. Một nam một nữ này, chẳng lẽ là nghe không hiểu tiếng người?

“Chuyện này…” Nam nhân nhíu chặt chân mày, cũng không dám tiếp tục nói thêm gì cả.

“Thiếu gia, cứ vậy đi, học viện Xích Diễm không thông tình đạt lý như vậy, chúng ta đến học viện lính đánh thuê khác! Cũng không phải là chỉ có mỗi mình bọn họ. Bọn họ không thu nhận thiếu gia, là tổn thất của bọn họ!” Cô gái lạnh giọng mở miệng.

“Không được nói bậy.” Nam nhân trợn mắt trừng nữ nhân một cái.

Lúc này, không ít nam nữ trẻ tuổi vì tới trễ mà bị chặn ngoài cửa ở đây, đồng loạt nhìn về phía Vương thiếu gia và nha hoàn của hắn ta.