Biên soạn: Đức Uy – truyenfull.vn

Vào giờ phút này, Tu La Chủ và Kỷ Hoàng chợt kình cự với nhau, làm cho mọi người ở đây mặt đầy mộng bức. Trước đó còn tương thân tương ái lắm cơ mà, bây giờ làm sao lại có mùi thuốc súng khen khét quanh đây?

Không một ai hiểu được vì sao hai người lại bỗng trở nên như vậy.

“Kỷ Hoàng, tỷ thí đã kết thúc, nếu như Kỷ Hoàng có chuyện, có thể rời đi được rồi.” Cung lão đi lên phía trước, nói với Kỷ Tu Nhiễm.

Nghe tiếng, sau một lát yên lặng, Kỷ Tu Nhiễm mới lên tiếng: “Cũng được.”

Sau khi cáo từ cùng với viện trưởng Xích Diễm, Kỷ Tu Nhiễm nhìn về phía Tu La Chủ: “Tu La Chủ, xin mời.”

Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Kỷ Tu Nhiễm và Tu La Chủ hai người, một chữ cũng không nói, nhưng lại cùng nhau sóng vai rời đi.

Trên lôi đài, Diệp Oản Oản không còn gì để nói, hai người kia, sao cứ thấy có gì đó sai sai.

Chỉ bất quá, khiến cho trong lòng Diệp Oản Oản hơi nghi hoặc một chút chính là, Tu La Chủ… nhận ra mình?

Nếu như, Tu La Chủ cũng không phải là Tư Dạ Hàn, làm sao có thể nhận ra kiểu trang điểm da mặt “ma chê quỷ hờn” này của mình?

Giờ phút này, Diệp Oản Oản cũng không suy nghĩ sâu xa làm gì, cũng đã gần như có thể xác định chắc chắn, Tu La Chủ chính là Tư Dạ Hàn. Suy nghĩ thêm nữa, cũng không có ý nghĩa gì lắm.

Lúc này, thần sắc Diệp Oản Oản hơi có chút nghi ngờ. Cuộc tỷ thí này, vì đã lập kỷ lục mới nên được 5.000 điểm cống hiến, đoạt quán quân là 10.000 điểm…

Lại cộng thêm số điểm hoàn thành 2 nhiệm vụ cấp A là thêm 10.000 điểm nữa, tạm thời trước mắt mình đã có được tổng cộng 25.000 điểm cống hiến lính đánh thuê vinh dự.

Thoạt nhìn tổng số điểm này cũng không tệ, nhưng mà, đến tột cùng thì những điểm số này…dùng để làm gì?

“Oản Oản, qua đây!”

Giờ phút này, Cung lão ngồi ở khu khách quý, mở miệng cười thật hiền, gọi Diệp Oản Oản.

Nghe tiếng, Diệp Oản Oản lập tức đi tới bên cạnh Cung lão, cười khanh khách đáp lại: “Sư phụ.”

“Ừ, Oản Oản, lần này con tham gia tỷ thí luận bàn võ đạo, thực sự là hoàn toàn vượt ra ngoài dự liệu của vi sư. Vừa phá một kỷ lục, lại còn giành được vị trí quán quân.” Cung lão nhìn Diệp Oản Oản, mặt đầy vui vẻ, tán thưởng.

“Sư phụ, con cũng nào có tài cán gì, đều là nhờ mấy vị sư huynh sư tỷ kia nhường con, cố ý nhận thua. Nếu không, con làm sao có thể nhận được vị trí dẫn đầu được.” Diệp Oản Oản cười nói.

Nghe Diệp Oản Oản nói như vậy, trưởng lão Lôi Hạ cách đó không xa, ung dung thản nhiên nhìn về phía bên này một cái.

Cuối cùng mấy người kia là nhường Diệp Oản Oản, nhưng còn đồ đệ của hắn, một người bị Diệp Oản Oản đánh chết, một người bị Diệp Oản Oản đánh cho trọng thương?

“Ha ha, được được được, không kiêu không gấp, vi sư rất vui vẻ yên tâm.” Cung lão mở miệng cười.

Còn không đợi Diệp Oản Oản tiếp tục nói gì, Cung lão lại tiếp lời: “Oản Oản, bây giờ con đã có được 25.000 điểm cống hiến lính đánh thuê, đã có thể tăng cấp bậc lính đánh thuê của mình rồi. 25.000 điểm, có thể dễ dàng thăng cấp lên cấp A!”

Nghe Cung lão giải thích, Diệp Oản Oản lúc này mới hiểu được, tại học viện Xích Diễm, muốn trở thành lính đánh thuê đẳng cấp cao, hưởng thụ đãi ngộ cực cao, trừ việc thực lực bản thân cần xứng đáng ra, cần phải có đủ điểm cống hiến.

25.000 điểm có thể thăng lên làm lính đánh thuê cấp A, còn cấp S thì cần có 50.000 điểm cống hiến.

Dĩ nhiên, nếu như thực lực của bản thân chưa đủ, muốn lấy được đủ số lượng điểm cống hiến, là chuyện không tưởng.

Thông thường, chỉ khi hoàn thành nhiệm vụ cấp A đỉnh cấp, cũng bất quá chỉ nhận được mấy ngàn điểm lính đánh thuê vinh dự mà thôi.

Nếu như có đủ thực lực, liền có thể càn quét bảng nhiệm vụ. Việc trở thành cấp A hoặc cấp S, cũng không mấy khó khăn.

Mà điểm cống hiến lính đánh thuê vinh dự, ngoài việc dùng để thăng cấp bậc ra, còn có quá nhiều tác dụng khác.

Tỷ như, có thể nhờ viện trưởng Xích Diễm giúp mình chế tạo vũ khí, thuê những học viên cực kỳ cao cấp của học viện Xích Diễm, v.v… Tại học viện Xích Diễm, điểm cống hiến lính đánh thuê vinh dự, đại biểu cho hết thảy!