Biên soạn: Đức Uy – truyenfull.vn

– —

Sau khi lớn lên, Tư Hạ bởi vì nhớ mong đối với bà nội, cho nên về lại Hoa quốc, về lại nơi hắn sinh ra, Tư gia.

Tư Bá Ý thật giống như đã buông bỏ dã tâm, trở thành một người bình thường. Thời điểm nhìn thấy Tư Hạ, Tư Bá Ý khóc ròng ròng, tiến hành sám hối đối với Tư Hạ.

Chỉ bất quá, Tư Hạ lại hiểu được trong lòng, Tư Bá Ý có rất nhiều cơ sở ngầm tại Độc Lập Châu. Tư Bá Ý bây giờ khóc ròng ròng đối với hắn, hẳn chính là đã biết, hắn hiện đang là trợ thủ đắc lực của Hội trưởng Võ Đạo Liên Minh Công Hội.

Tư Hạ và Tư Bá Ý, cũng không có ai xuyên phá tầng cửa sổ kia, mà Tư Hạ trở lại Tư gia, cũng chỉ là muốn thăm bà nội một chút mà thôi. Đối với Tư Bá Ý, hắn cũng không muốn hỏi tới nhiều.

Cũng là lần đó, Tư Hạ gặp được Cửu thúc của hắn, Tư Dạ Hàn.

Thiên tài Tư gia trẻ tuổi nhất tại Độc Lập Châu, mà thân là người của Võ Đạo Liên Minh Công Hội, Tư Hạ đương nhiên biết được, vị Cửu thúc này còn có tầng thân phận thứ hai, Tu La Chủ, lãnh đạo của A Tu La.

Thời đó, Tư Hạ cảm thán không thôi, một cái Tư gia be bé tại Hoa quốc, lại là đầm rồng hang hổ.

Tu La Chủ

Tư Vô Thiên

Còn có hắn!

Thân là người của Võ Đạo Liên Minh Công Hội, nhất là trợ thủ đắc lực của hội trưởng, ẩn núp thân phận, dĩ nhiên là kín bưng như áo trời. Cho dù là Cửu thúc, cũng không biết được thân phận chân thật của hắn.

Mặc dù Tư Dạ Hàn từng tiến hành điều tra đối với hắn, phái người theo dõi hắn, nhưng ở Hoa quốc, tự nhiên là không thu hoạch được gì.

Đoạn thời gian đó, sau khi thăm bà nội tại Hoa quốc một hồi, Tư Hạ một lần nữa quay trở về Độc Lập Châu.

“Sau khi ngươi trở lại Độc Lập Châu… Liền triển khai đuổi giết đối với ta… Lật đổ ông ngoại ta, trở thành Hội trưởng Võ Đạo Liên Minh Công Hội…” Diệp Oản Oản lạnh lùng nhìn về phía Tư Hạ.

Nghe Diệp Oản Oản nói vậy, Tư Hạ khóe miệng khẽ nhếch lên: “Nhắc tới cũng đúng dịp… Sau khi ta trở lại Độc Lập Châu, Tư Dạ Hàn cũng quay trở về. Lại càng đúng dịp hơn, hắn lại có thể ở trong lúc mấu chốt cứu ngươi… Ngươi biết chơi vui nhất là cái gì không… Ta ngồi trên xe, Tư Dạ Hàn cũng không hề nhận ra ta tới.”

Diệp Oản Oản nắm chặt hai quả đấm: “Cho nên, A Cửu từ đầu tới cuối đều không biết thân phận của ngươi. Sau khi ta và A Cửu trở lại Hoa quốc, ngươi quang minh chính đại lấy thân phận của Tư Hạ quay về, giám thị nhất cử nhất động của chúng ta… Cũng chính vì vậy, ngươi biết sở thích của ta, ngươi trong lúc tình cờ gọi ta là tỷ tỷ…”

“Ui chao, năng lực trinh thám cũng không tệ lắm.” Tư Hạ nói.

“Ngươi và cha của ngươi Tư Bá Ý, thật đúng là cha con! Hai người đều có khiếu diễn kịch trong máu, đừng nói đối với người bên cạnh, giữa cha con các ngươi, cũng một mực đều vẫn đang luôn diễn trò.” Diệp Oản Oản nói.

“Đương nhiên.” Tư Hạ khẽ mỉm cười: “Tư Bá Ý nguyện ý diễn xuất cùng ta, ta đương nhiên phải phối hợp với hắn, nhìn hắn mỗi ngày giả vờ lo lắng đề phòng tại Tư gia, rất sợ Tư Dạ Hàn giết chết. Thời điểm nhìn thần sắc của hắn, ta liền cảm thấy khó chịu. Chẳng qua chỉ là hắn muốn để cho ta nảy lòng thương xót đối với hắn, sau đó mượn dùng sức mạnh của ta đả kích Tư Dạ Hàn. Chuyện này làm sao có thể chứ, Tư Bá Ý cũng đồng dạng là kẻ thù của ta, đúng không?”

“Tư Hạ, ông ngoại ta… Hiện nay, rốt cuộc ở đâu!” Diệp Oản Oản hướng về Tư Hạ nghiêm nghị quát lên.

“Ông ngoại ở đâu?” Tư Hạ làm ra một bộ dạng trầm tư: “Ta suy nghĩ xem sao…”

“Nếu như hôm nay ngươi không nói ra sự thật, đừng hòng đi ra khỏi hòn đảo này!”

“Nhiếp Vô Ưu, ngươi làm ta sợ à nha… Ta thật là sợ quá đi mất!” Tư Hạ mặt đầy nụ cười tà tứ: “Bất quá, ta cẩn thận suy nghĩ một chút, nói cho ngươi biết cũng không sao. Thật ra thì… Ông ngoại của ngươi ở đâu, ngươi tại sao lại đi hỏi ta? Ngươi nên tự hỏi chính mình mới đúng!”

Tư Hạ dứt tiếng, chân mày Diệp Oản Oản nhíu sâu hơn: “Tư Hạ, ngươi rốt cuộc muốn nói gì?”

“Ha ha ha… Ta muốn nói cái gì? Nhiếp Vô Ưu, ông ngoại của ngươi, không phải là ngươi tự tay giết chết sao, hả?” Trong lúc nói chuyện, hàn quang trong mắt Tư Hạ bạo phát.