Biên soạn: Đức Uy – truyenfull.vn

– —

Dựa theo logic bình thường, hẳn là không có quan hệ lớn tới Dịch Thủy Hàn mới đúng.

Chỉ bất quá…

Diệp Oản Oản cũng không cách nào xác định được, thân thủ của người áo đen trước đó, quả thực là có chút tương tự cùng Dịch Thủy Hàn.

“Bất quá, hẳn sẽ không phải là Cẩu Tạp Chủng. Dù sao, Cẩu Tạp Chủng có địch ý đối với cổ tộc!” Bắc Đẩu sau một hồi yên lặng mới mở miệng nói.

“Chưa chắc.” Thất Tinh lắc đầu một cái: “Cẩu Tạp Chủng là sư phụ của thiếu chủ, với quan hệ như vậy, người áo đen không giết Phong tỷ, cũng có thể giải thích thông.”

Thất Tinh vừa dứt tiếng, mọi người tại đây lại chìm vào trong một mảnh trầm mặc.

Trên mặt nổi, Cẩu Tạp Chủng có cừu hận đối với cổ tộc dòng thứ, nhưng sau lưng, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, cũng không ai rõ ràng.

Diệp Oản Oản ngồi trên ghế làm việc, như có điều suy nghĩ.

Quả thực, mục tiêu lớn nhất của Dịch Thủy Hàn, chắc là đám người cổ tộc dòng thứ kia.

Chỉ bất quá, đã nhiều năm như vậy, cổ tộc dòng thứ cũng không bị Dịch Thủy Hàn tiêu diệt.

Dịch Thủy Hàn dù có cường đại như thế nào, hắn cũng vẻn vẹn chỉ là một người, mà cổ tộc dòng thứ cao thủ nhiều như mây, mạng lưới thế lực cực lớn. Nếu chỉ dựa hết vào hắn, muốn huỷ diệt toàn bộ cổ tộc, hẳn là không quá thực tế…

Nhưng nếu như, Dịch Thủy Hàn biết bí mật của Tử Vong Hoa Hồng, hơn nữa biết được chiếc nhẫn kia của mình là tín vật tượng trưng cho quyền lực tối cao của tổ chức… Như thế, có khi nào Dịch Thủy Hàn sẽ muốn có được chiếc nhẫn này, trở thành thủ lĩnh một đời mới của Tử Vong Hoa Hồng, mượn thế lực của Tử Vong Hoa Hồng, một lần nữa đem tất cả cổ tộc Độc Lập Châu chém tận giết tuyệt?

Đương nhiên, từ những chuyện trước mắt mà nói, cũng chỉ là phân tích của Diệp Oản Oản mà thôi. Người áo đen và Dịch Thủy Hàn rốt cuộc có liên quan tới nhau hay không, có phải là một người hay không, còn chưa thể xác định được.

“Bất kể là ai, chuyện này, tạm thời không được tiết lộ ra ngoài.”

Hồi lâu sau, Diệp Oản Oản nhìn mọi người bên trong phòng làm việc, lên tiếng căn dặn.

“Phong tỷ, khẳng định là không thể nói ra rồi! Đường đường là Minh chủ Không Sợ Minh, bị một người áo đen không rõ lai lịch treo lên đánh. Chuyện này nếu như truyền ra ngoài, mặt mũi của chúng ta biết thả đi hướng nào… Không đúng, thể diện của Không Sợ Minh biết thả đi hướng nào? Sau này, chúng ta làm sao còn đặt chân tại Độc Lập Châu, quá mất mặt!” Bắc Đẩu nhìn về phía Diệp Oản Oản, nói liền tù tì.

Diệp Oản Oản lườm Bắc Đẩu một cái. Cái thằng này từ trước đến giờ đều là trong mõm chó không mọc ra được ngà voi mà!

Không để cho bọn họ nói ra, ngược lại không hề có liên quan gì đến chuyện mất mặt hay không.

Nếu để cho người bên cạnh biết được, dòng chính còn có cao thủ mạnh như vậy trấn giữ, tất nhiên sẽ dao động lòng quân. Những thế lực đã gia nhập dòng thứ kia sẽ nghĩ như thế nào?

Vả lại, kẻ mạnh của dòng chính, chạy đến Không Sợ Minh tìm tới Không Sợ Minh Chủ, chỉ vì cướp đồ, vậy thì thứ bị cướp kia rốt cuộc là cái gì, kết quả có đoạt được vào tay hay không, nhất định sẽ có rất nhiều suy đoán. Giai đoạn hiện tại, đều không có chỗ nào tốt đối với dòng thứ.

Cho nên, chuyện như vậy, tuyệt đối không thể truyền đi, đem tin tức phong tỏa, là phương án tối ưu nhất.

“Ý tứ của Minh chủ tôi đã hiểu. Hôm nay các vị ở tại đây, đem tin tức phong tỏa, không được truyền đi.” Đại trưởng lão nhìn Diệp Oản Oản một cái, lập tức minh bạch tâm tư của nàng.

“Ha ha, không thể không nói, minh chủ tuổi tác không lớn, nhưng tâm tư kín đáo, thuộc hạ phục sát đất, bội phục bội phục!” Tam trưởng lão lập tức hướng về Diệp Oản Oản…vẫy đuôi.

Nghe Tam trưởng lão nói vậy, Diệp Oản Oản nhìn về phía Tam trưởng lão: “Đại trưởng lão biết tôi có ý gì, chuyện đó tôi tin… Tam trưởng lão, ông xác định ông cũng biết?”

“Nhất định là thuộc hạ biết mà, chuyện Đại trưởng lão biết, làm sao thuộc hạ lại có thể không biết!” Tam trưởng lão vội vàng nói.

Diệp Oản Oản: “Vậy… tôi là có ý gì?”

Tam trưởng lão: “…”