Biên soạn: Đức Uy – truyenfull.net

– —

Dịch Linh Quân vừa dứt tiếng, toàn trường an tĩnh.

Có ai không biết, Dịch Linh Quân đang có ý định sửa đổi quy củ như vậy. Nếu như phản đối, chẳng khác nào đang đi ngược lại với định hướng của ông…

Hơn nữa, chưa kể sẽ đắc tội với đám người Quản lý Tư và Hội trưởng, chỉ riêng về quy củ này, đã có rất nhiều chỗ bất cập.

“Ha ha, Dịch hội trưởng, ngài cũng nói rồi, đây là quy củ từ thời cổ lưu truyền tới nay. Nhưng cổ là cổ, nay là nay! Giờ đã đến thời đại nào rồi, tôi thấy là, loại luật lệ thiếu nhân văn này, hẳn là nên được sửa đổi. Không, chắc chắn là nên bị xóa bỏ!”

Một vị quản lý nhìn về phía Dịch Linh Quân, nhẹ giọng cười nói.

“Không sai! Quản lý Chu nói rất đúng! Ở tại thời cổ đại kia, hôn nhân đại sự, là do cha mẹ sắp đặt. Hiện tại thời thế thay đổi, ai cũng có quyền tự do hôn nhân, tự do yêu đương. Đem loại quy củ thông thái rởm này đi ràng buộc đời sống tình cảm của người trẻ tuổi, cũng không khỏi quá kỳ cục. Tôi cho là, loại quy củ này đáng ra nên được loại bỏ từ lâu, nếu không sớm muộn gì cũng sẽ gây ra chuyện lớn!”

Tổng cộng 12 vị quản lý ở phòng họp, bao gồm cả Tư Dạ Hàn ở bên trong, đã có 11 vị đồng ý loại bỏ quy củ này. Chỉ còn lại mỗi một mình Ân Duyệt Dung vẫn chưa hề lên tiếng.

Nhưng nếu như muốn loại bỏ một quy định, nhất định toàn bộ các phiếu đều phải được thông qua, thiếu một cũng không được.

“Như vậy, quản lý Ân cảm thấy thế nào?” Hồi lâu sau, Dịch Linh Quân nhìn về phía Ân Duyệt Dung hỏi.

Lúc này, ánh mắt của mọi người đồng loạt chuyển về hướng Ân Duyệt Dung.

Ai mà không biết, quan hệ giữa Tư Dạ Hàn và mẹ mình như nước với lửa. Loại bỏ quy định cũ, Tư Dạ Hàn toàn lực ủng hộ. Đoạn thời gian gần nhất, đều dùng hết khả năng xử lý, thậm chí đích thân Tư Dạ Hàn còn tham gia vào. Làm sao Ân Duyệt Dung sẽ có thể thông qua? Tuyệt đối không có khả năng!

Trái tim Diệp Oản Oản cũng nhảy lên tới cổ họng, hy vọng sẽ có kỳ tích phát sinh.

“Xin lỗi, tôi không đồng ý!”

Ân Duyệt Dung nhìn về phía Dịch Linh Quân, mặt không đổi sắc nói.

Nghe tiếng, chân mày Tư Dạ Hàn nhíu chặt lại: “Quản lý Ân…”

“Quản lý Tư, thời điểm tôi lên tiếng, hy vọng cậu không nên chen miệng vào!” Ân Duyệt Dung lạnh lùng nói.

Ân Duyệt Dung nói xong, hướng về Dịch Linh Quân tiếp tục nói: “Cái gì tồn tại cũng có lý do của nó! Trí tuệ tổ tiên, tôi sẽ không nghi ngờ, cho nên, tôi không đồng ý!”

Xa xa, trong lòng Diệp Oản Oản có chút thất lạc. Bất quá, coi như năm nay không được thông qua, vẫn còn cơ hội sang năm… Tiếp tục cố gắng một chút, có lẽ có thể làm cho Ân Duyệt Dung thay đổi tâm ý.

Chỉ hy vọng đại ca sẽ không rơi vào tình cảnh như lúc xưa. Anh ấy và Lăng Miểu, nhất định sẽ có một kết quả tốt.

“Được rồi, vậy xin mời các vị bỏ phiếu biểu quyết.”

Cuối cùng, Dịch Linh Quân nói.

Mọi người đều không biết nói gì. Thái độ Ân Duyệt Dung rõ ràng như thế, tiếp tục bỏ phiếu thật là uổng công vô ích.

Chỉ bất quá, quy trình và thủ tục vẫn phải hoàn tất, 11 vị quản lý đều bỏ phiếu đồng ý.

“Quản lý Ân, phiếu của bà thì sao?” Dịch Linh Quân thấy Ân Duyệt Dung không làm gì, lên tiếng hỏi.

“Lần này tôi không bỏ phiếu.” Ân Duyệt Dung nói.

“Không bỏ phiếu… Có ý gì?” Dịch Linh Quân cảm thấy có chút khó hiểu.

“Tôi từ bỏ quyền.” Ân Duyệt Dung mặt không đổi sắc nói.

Nghe lời nói này, tất cả mọi người bao gồm Tư Dạ Hàn và Diệp Oản Oản ở bên trong, đều sững sờ, bỏ quyền?

“Không phải là bà phản đối sao?” Dịch Linh Quân mặt đầy kinh ngạc.

“Giữa việc phản đối và từ bỏ quyền bỏ phiếu, có liên quan gì với nhau sao?” Ân Duyệt Dung hỏi ngược lại.

“Không có không có, hoàn toàn không có liên quan!” Dịch Linh Quân khẽ mỉm cười: “Được, nếu quản lý Ân bỏ quyền, vậy cũng đồng nghĩa với toàn bộ phiếu đều thông qua. Đợi sau khi tan họp, làm phiền Quản lý Chu tiếp tục hoàn thiện và xử lý, loại bỏ điều luật cấm người Độc Lập Châu và người ngoài lấy nhau!”

“Đã hiểu.” Quản lý Chu đáp lời.