Trương Lam bên này cười đến lợi hại, ra thang máy cũng không đi, Tiết Nhượng cúi người bế cô lên, Trương Lam thấy cổ áo Tiết Nhượng bị cô dày vò mở ra, xương quai xanh lộ ra, cô tiến người lại gần, hôn một cái, hỏi: “Chồng, anh ở trong công ty, có phải cũng mặc như vậy hay không?”

Tiết Nhượng cúi đầu, mở cửa nhà ra, nói: “Không phải, cổ áo đều cài cúc, em mới vừa mở ra.”

“Cài cúc áo? Nhìn rất cứng ngắc.” Trương Lam ôm chặt anh.

Tiết Nhượng càng thành thục mặt cũng càng lạnh lùng, cũng càng đẹp trai anh tuấn, nhưng bởi vì tính cách lãnh đạm của anh, không có cô gái nào dám tới gần anh, trong công ty mỗi ngày bận rộn chân không chạm đất.

Anh mặc cũng tương đối chính quy, nhưng cả tòa cao ốc, mỗi cô gái đều muốn anh.

Nhất là biết anh âm thầm đối tốt với Trương Lam như vậy, bao nhiêu người tồn tâm tư muốn phá hư hai người bọn họ, tình yêu đường dài rất ít khi có kết quả, coi như Trương Lam là thiên kim tiểu thư thì thế nào, bộ dạng dễ nhìn thì như thế nào, thế gian này dáng dấp đẹp mắt có một bó lớn, họp hằng năm còn có cô gái đặc biệt vì Tiết Nhượng mà mặc váy gợi cảm, ly rượu đổ vào ngực một cái, ở trước mặt Tiết Nhượng, ý đồ đưa tới sự chú ý của Tiết Nhượng.

Tiết Nhượng mắt nhìn thẳng, cúi thấp đầu gọi đện thoại cho Trương Lam.

Trương Lam lái xe Jeep, sợ anh uống say, đặc biệt đến cuộc họp hằng năm đều tới đón anh, cô tựa vào trên cửa kính xe, tay Tiết Nhượng chống của xe, hơi khom người, ở ngay cửa cùng Trương Lam hôn môi.

Mấy cô gái kia không cam lòng, chạy đến phòng khách nhìn một cái.

Nhất thời tức hộc máu.

Không hiểu luôn đi theo một người phụ nữ sẽ không có cảm giác mới mẻ sao….

Trong điện thoại Annie vẫn còn nói, Trương Lam bởi vì say rượu nên rất mệt, nằm xuống liền cuốn chăn ngủ, Tiết Nhượng cầm điện thoại di động lên, nói với Annie: “Cô ấy ngủ rồi.”

Annie vừa nghe: “Nha, ngủ vừa lúc, anh có thể… Nhân cơ hội… “

“Không cần cô nhắc nhở.” Tiết Nhượng nói xong, trực tiếp cúp máy, ném điện thoại di động, vào phòng tắm cầm khăn lông lau mặt cho Trương Lam, lau người, Trương Lam ôm anh không chịu buông tay, Tiết Nhượng nhìn cô, tròng mắt sâu thẳm, hạ thấp người xuống hôn mặt cô.

Biết cô mệt muốn chết, cả ngày tốt nghiệp, chạy đông chạy tây, ngẫu nhiên cảm tính còn muốn khóc một chút, vừa mới ở KTV khóc đến lợi hại, ba người Cao muội được chia tới ba thành phố khác, bốn người ký túc xá chia cách thành bốn nơi, thanh xuân mới chớp mắt liền vụt bay, một ít bạn học nữ chuyên ngành các cô, cũng chưa tới.

So sánh với cảm tính của Trương Lam.

Tiết Nhượng tỉnh táo hơn nhiều, ngày đó tốt nghiệp những người khác hốc mắt đều đỏ, duy chỉ có anh không có.

Anh đối ràng đối với tương lai, anh chỉ cần vì Trương Lam phụ trách mà thôi, buổi tối tốt nghiệp hôm đó anh về đến nhà liền bắt đầu kế hoạch sự nghiệp anh đã vạch ra.

Anh đứng dậy đi tắm, cởi quần áo, đẩy cửa phòng tắm ra đi vào, tắm xong đi ra, mặc quần áo ngủ, lên giường, ôm cô nằm xuống.

Trì Bình cùng Trương Trọng Cảnh đi công tác Anh quốc, không có cách nào chạy về cùng Trương Lam tốt nghiệp, chỉ có Tiết Nhượng cùng cô, vậy cũng đủ rồi.

Ngày thứ hai, Trương Lam say rượu, đầu vô cùng đau đớn, tỉnh lại đẩy Tiết Nhượng ra, chạy vào trong phòng tắm ói, Tiết Nhượng tỉnh giấc, nhanh đứng dậy đuổi theo, đuổi theo đi vào, Trương Lam nằm ở trên bồn cầu ói đến hôn thiên ám địa, Tiết Nhượng hơi ôm cô đứng lên, nói: “Có phải rất là khó chịu hay không?”

” Siêu cấp khó chịu.” Trương Lam xoa trán, tựa vào trong ngực anh, “Chồng, tối hôm qua em uống rất nhiều rượu sao?”

” Nhiều, không ngăn được.”

Trên thực tế Tiết Nhượng ngăn cản, nhưng một người không chú ý, Trương Lam uống rượu đế cao độ Tần Thiên đưa cho cô, Tiết Nhượng thiếu chút nữa cùng Tần Thiên đánh nhau.

Là Giang Dịch Khải kéo hai người ra, Giang Dịch Khải cùng Tần Thiên ở Hà Lan lĩnh chứng, đã là hợp pháp.

” Nhức đầu.” Trương Lam xoa trán hừ hừ, Tiết Nhượng súc miệng cho cô, sau đó ôm cô ra phòng tắm, nói: “Hôm nay cũng đừng đi làm, anh xin phép giúp em.”

Trương Lam mở mắt ra, “Không được…”

Hôm nay việc rất nhiều, cô giùng giằng đứng dậy, Tiết Nhượng đè cô ở đầu giường, nói: “Anh làm đồ giải rượu cho em.”

“Ừ.” Trương Lam gật đầu.

Tiết Nhượng buông cô ra, sau đó đứng dậy, vào phòng bếp, tìm tài liệu giải rượu, nhưng nhà không có sữa bò, Tiết Nhượng cầm chìa khóa, ra cửa, vừa lúc đụng phải vợ của Vương đối diện, cô ta nhìn Tiết Nhượng một cái, liếc nhìn vào trong phòng, hỏi: “Anh muốn đi đâu vậy? Trương Lam tối hôm qua uống nhiều như vậy, không có việc gì chứ?”

“Còn đau đầu.”

“Cho cô ấy đồ giải rượu chứ, ở chỗ tôi còn có sữa, anh có muốn không?”

“Cám ơn.”

Lúc trước Vương mới vừa hỏi Tiết Nhượng muốn đi sao cổ phiếu, nhưng Tiết Nhượng cho hắn lời khuyên, Vương cũng không có chú ý nghe, sau đó thua thiệt, vợ của Vương tức chết, nhưng cũng không tiện trách Tiết Nhượng, Vương từ đó về sau biết điều một chút, ngoan ngoãn đi theo Tiết Nhượng chơi mấy bàn, cũng coi là kiếm một chút.

Quan hệ giữa hai nhà đối diện lúc này mới chân chính là hàng xóm.

Trương Lam cùng vợ của Vương bình thường hai người cũng tán gẫu, sẽ cùng uống trà chiều, cho nên Tiết Nhượng không khách khí, cầm sữa bò trở về nhà.

Làm canh giải rượu cho Trương Lam, Trương Lam lại ói nhiều lần, dạ dày mới khá hơn một chút, uống canh giải rượu, lại ngủ nữa, cả người mới có tinh thần, chỉ là sắc mặt hơi tái, Tiết Nhượng lòng vô cùng đau đớn, ai biết rượu kia tác dụng chậm như vậy, anh hôn đỉnh đầu cô: “Hôm nay đừng đi làm, xin nghỉ đi.”

” Không được.” Trương Lam kiên trì, buổi lễ tốt nghiệp ngày hôm qua cô cũng xin một ngày, hôm nay sao lại xin được.

Xuống giường đi thay quần áo.

Tiết Nhượng bất đắc dĩ, hỏi cô buổi trưa muốn ăn gì.

Trương Lam mềm mại nói: “Cháo.”

Tiết Nhượng đi tới cửa, đi hai bước, Trương Lam đột nhiên gọi anh lại: “Chồng ơi.”

Tiết Nhượng quay đầu, Trương Lam bước nhanh về phía trước, hôn anh một cái, nhìn anh nói: “Em rất yêu anh nha.”

“Anh cũng vậy.” Tiết Nhượng hôn môi cô. Đôi mắt anh ôn nhu rất nhiều, đi ra phòng, nấu cháo, gọi cô tới ăn, ăn xong cũng gần hai giờ, đưa cô đi làm.

Sắc mặt Trương Lam cũng khôi phục nhiều, cô xách túi nhỏ, vội vàng đi vào bệnh viện.

Tiết Nhượng thấy cô đi vào bệnh viện, khởi động xe, lái đi…

Vừa mới tới đèn xanh đèn đỏ, điện thoại di động liền vang lên, anh nhận.

Đầu kia có một giọng nữ nói: “Tiết Nhượng sao? Trương Lam ở trong bệnh viện té xỉu.”

Cả người Tiết Nhượng cứng đờ.

“Tút tút tút tút tút tút — —” Phía sau tiếng còi chói tai mà dài, vờn quanh ngay tại bên tai.