Biên soạn: Đức Uy – truyenfull.vn

“Ta… Ta muốn biết… Là ai hại chết Thiệu An!? Ta nhất định, để cho hắn chết không được tử tế!” Lương Mỹ Huyên bi thương khôn xiết mở miệng nói.

Giờ phút này, Diệp Oản Oản đứng tại chỗ, trên mặt như có điều gì suy nghĩ. 

Diệp Thiệu An bị người ta giết hại tại Diệp gia, loại chuyện này, quả thực là quá mức kỳ hoặc. Huống chi, gần đây, cũng không nghe nói Hoàng Thiên Giải Trí có quan hệ thù oán với công ty nào khác.

Hơn nữa, qua nhiều năm như vậy, những công ty trong giới giải trí này, kết thù nhiều lắm rồi. Ngay cả với Hoàng Thiên Giải Trí mà nói, cũng là như vậy. Nhưng đến dạng thâm cừu đại hận gì, mới có thể đến mức cần lấy tính mạng của người ta…?

Huống chi, đoạn thời gian gần đây nhất, Hoàng Thiên Giải Trí đều là do Diệp Y Y quản lý, chuyện lớn chuyện nhỏ đều là như thế. Nếu quả như thật là bởi vì công ty kết thù, vậy người nên bị giết, cũng không phải là Diệp Thiệu An, hẳn là nên giết Diệp Y Y mới đúng…

“Mẹ… Chúng con nhất định sẽ điều tra rõ chân tướng, giúp cha báo thù!!” Diệp Y Y mặt đầy vẻ bi phẫn.

“Cha, camera theo dõi điều tra thế nào rồi?” Diệp Thiệu Đình nhìn về phía cha mình Diệp Hồng Duy, mở miệng hỏi.

“Để cho Hoàng quản gia đi điều tra rồi.” Diệp Hồng Duy trong nháy mắt tựa như già đi mấy chục tuổi.

Thời điểm Diệp Hồng Duy nói tới theo dõi camera, trong mắt Lương Mỹ Huyên, lại thoáng qua vẻ giảo hoạt.

Nhưng mà, thần thái trong nháy mắt đó của Lương Mỹ Huyên, lại bị cặp mắt Diệp Oản Oản bắt được.

Lúc này, chân mày Diệp Oản Oản nhíu sâu hơn. Trước đó nàng liền hoài nghi, Diệp Thiệu An chết, tất nhiên có điểm kỳ lạ. Lại cộng thêm thần sắc dị thường mới vừa rồi của Lương Mỹ Huyên, một loại dự cảm chẳng lành từ trong lòng Diệp Oản Oản bỗng dâng lên.

Chỉ chốc lát sau, Hoàng quản gia vội vàng chạy ra đại sảnh, đầu tiên là đảo mắt một cái qua Diệp Mộ Phàm cùng Diệp Thiệu Đình hai người, chợt nhìn về phía Diệp Hồng Duy cùng Đàm Nghệ Lan, mở miệng nói: “Lão gia, phu nhân… Camera theo dõi trước đó bị người ta cố ý phá hư, chúng ta đã mời chuyên gia hacker nhân tài, rốt cục đã đem nội dung khôi phục…”

“Được rồi, có phát hiện gì không?” Diệp Hồng Duy mở miệng hỏi.

“Chuyện này…” Ánh mắt của Hoàng quản gia, vẫn luôn dừng lại trên người của Diệp Mộ Phàm và Diệp Thiệu An, cuối cùng thở dài: “Lão gia, ngài vẫn là nên tự đi nhìn đi! Loại chuyện này, tôi cũng không quá dễ nói…”

Giờ phút này, ánh mắt nhìn của Hoàng quản gia, cộng thêm thần thái dị thường trước đó của Lương Mỹ Huyên, dự cảm chẳng lành trong lòng Diệp Oản Oản bỗng dâng lên mãnh liệt..

“Chuyện lớn như vậy, ông còn không mau nói đi!” Lương Mỹ Huyên hướng về Hoàng quản gia cả giận nói.

“Có lời gì cứ việc nói thẳng, giờ này đều đã đến lúc nào rồi!” Diệp Hồng Duy cũng mở miệng quát một tiếng. 

“Chuyện này…” Hoàng quản gia sắc mặt có chút khó xử, cuối cùng thở dài nói: “Đúng như vậy, từ nội dung theo dõi của camera, khuya ngày hôm trước… Là Đại thiếu gia cùng Mộ Phàm thiếu gia hai người quanh quẩn trước cửa phòng Nhị thiếu gia, cuối cùng tiến vào phòng của Nhị thiếu gia. Nửa giờ sau, hai cha con bọn họ mới từ căn phòng của Nhị thiếu gia đi ra…”

Nghe lời nói này, Diệp Thiệu Đình cùng Diệp Mộ Phàm hai người trố mắt nhìn nhau.

Đúng như Hoàng quản gia nói, hai người bọn họ, ngày hôm qua xác thực có trở lại Diệp gia, hơn nữa đi tìm Diệp Thiệu An.

Mà nguyên nhân là vì buổi tối Diệp Thiệu An gọi điện thoại cho Diệp Thiệu Đình, tỏ vẻ có mấy lời muốn nói với Diệp Thiệu Đình.

Đúng lúc khuya ngày hôm trước, Diệp Thiệu Đình cùng với Diệp Mộ Phàm ở chung một chỗ, hai người liền cùng nhau quay trở về Diệp gia.

Chỉ bất quá, sau khi nhìn thấy Diệp Thiệu An, Diệp Thiệu An chẳng qua đã uống rượu từ trước, có vẻ như là đã uống say. Thời điểm mỗi lần muốn nói cái gì đó với Diệp Thiệu Đình, đều là muốn nói rồi lại thôi.

Mà theo Diệp Mộ Phàm, Diệp Thiệu An hẳn là không có ý tốt, không bao lâu, liền dắt lấy cha mình Diệp Thiệu Đình cùng nhau rời đi.