Biên soạn: Đức Uy – truyenfull.vn

Lại quan sát tỉ mỉ bộ dáng chật vật của Diệp Oản Oản, áng sáng trong mắt nam nhân bỗng lóe lên, trong lòng hiểu ra, thấp giọng nói: “Cô… hẳn không phải là người của Độc Lập Châu đi?”

“Ai nói tôi không phải là người của Độc Lập Châu?” Diệp Oản Oản lập tức phản bác: “Tôi đánh nhau từ trong bụng mẹ ngay tại Độc Lập Châu…”

“Vậy… Cô có giấy thông hành không? Là khu nào?” Nam nhân cười đầy hàm ý hỏi.

Diệp Oản Oản lười tiếp tục dây dưa với hắn, bị người của Võ Đạo Liên Minh Công Hội đuổi theo, đó cũng không phải là chuyện gì hay ho.

Mắt thấy Diệp Oản Oản còn muốn chạy, nam nhân lại trong nháy mắt ngăn ở trước người Diệp Oản Oản, lắc đầu một cái: “Cho tới bây giờ vẫn chưa có kẻ ngoại lai nào có thể thoát khỏi tay của đội giám sát của Võ Đạo Liên Minh… Cô đi theo tôi đi!”

Không cho Diệp Oản Oản cơ hội nghĩ thêm, liền đã bị nam nhân dẫn theo chạy về phía trước.

Nam nhân đối với nơi này hết sức quen thuộc, thất chuyển bát quái, tiến vào một khu trang viên, hoàn toàn thoát khỏi thành viên của đội giám sát của Võ Đạo Liên Minh.

“Xin hỏi, cô họ gì… Xưng hô như thế nào?” Trang viên, nam nhân nhìn Diệp Oản Oản nói.

“Diệp Oản Oản… Cảm ơn anh hỗ trợ!” Diệp Oản Oản cũng không biết Độc Lập Châu có quy củ hay phong tục gì, làm bộ làm tịch ôm quyền như trong…phim chưởng.

Thấy vậy, nam nhân cười khẽ một tiếng: “Diệp tiểu thư, không nên khách khí… Tôi gọi là Chu Vu.”

Cùng Chu Vu giao lưu đơn giản một phen, Diệp Oản Oản lúc này mới biết, Chu Vu là người thừa kế của một võ đạo thế gia. Nơi này chính là Chu gia.

Trong lòng Diệp Oản Oản cũng rõ ràng, Chu Vu đối với nàng, cũng không có ác ý gì. Nếu như, hôm nay không phải là Chu Vu, chỉ sợ hậu quả của mình khó mà xác định được. Với tốc độ của đội giám sát của Võ Đạo Liên Minh kia mà nói, mình muốn chạy thoát, dường như xác suất xảy ra là rất nhỏ.

“Diệp tiểu thư, tôi không biết là cô tới Độc Lập Châu là để du ngoạn, thăm quan hay là có mục đích gì khác, bất quá… Diệp tiểu thư tốt nhất nên sớm có tính toán. Độc Lập Châu vô cùng bài xích người ngoại lai, rất nhiều người ngoại lai, đều chết ở Độc Lập Châu.” Chu Vu nhìn Diệp Oản Oản, mở miệng nói.

“Vậy… Anh không bài xích người ngoại lai sao?” Diệp Oản Oản có chút hiếu kỳ.

Nghe vậy, Chu Vu lắc đầu một cái: “Diệp tiểu thư nói đùa, ông nội tôi lúc còn trẻ, cũng là người ngoại lai. Bất quá, khi đó quy tắc của Độc Lập Châu vẫn còn tương đối lỏng lẻo. Trải qua cố gắng, ông nội tôi lúc này mới tại Độc Lập Châu sáng lập ra Chu gia. Chu gia chúng tôi cũng không bài xích người ngoại lai, vốn là cùng chung nguồn cội cơ mà!”

“Thì ra là như vậy…” Diệp Oản Oản gật đầu, khó trách người tên Chu Vu này sẽ nguyện ý giúp đỡ mình.

“Diệp tiểu thư không có giấy thông hành, rất khó đi đi lại lại ở Độc Lập Châu. Nếu như Diệp tiểu thư không ngại, trước hết ở lại chỗ này mấy ngày.”

Nghe vậy, Diệp Oản Oản cũng không từ chối. Chính mình vừa tới Độc Lập Châu, chưa quen cuộc sống nơi đây, rất nhiều chuyện đều không minh bạch. Lại cộng thêm chính mình đều mất sạch mọi thứ tùy thân, đến buổi tối, sợ rằng ngay cả một điểm dừng chân mình cũng không có.

“Như vậy, không tốt lắm đâu…” Diệp Oản Oản nói.

“Diệp tiểu thư không nên khách khí! Để hồi báo, Diệp tiểu thư hãy kể về một chút chuyện của ngoại giới, tỷ như Hoa quốc… Người Độc Lập Châu chúng tôi cách cố thổ Hoa quốc, thực sự quá xa. Trừ tứ đại thế gia đứng đầu Độc Lập Châu ra, cơ hồ không có một ai sẽ tiêu tốn giá thật lớn để trở lại Hoa quốc.” Chu Vu cười nói.

Diệp Oản Oản: “…” Lợi hại, ngay cả Hoa quốc là dạng gì bọn họ cũng không biết…

Rất nhanh, Diệp Oản Oản đi theo Chu Vu vào phòng khách. 

Không bao lâu, sau khi Chu gia gia chủ cùng phu nhân nhận được tin tức, rối rít đi tới phòng khách.

Đối với Diệp Oản Oản, gia chủ cùng phu nhân cũng vô cùng khách khí, không ngừng hỏi thăm một ít chuyện ở Hoa quốc.

Chu gia gia chủ sinh ra ở Độc Lập Châu, chưa bao giờ rời đi; đối với cố hương Hoa quốc của mình, hết sức tò mò.

Diệp Oản Oản ngược lại cũng không keo kiệt, nghe vậy, toàn bộ đều kể ra.

“Hoa quốc có TV; TV chính là… bên trong sẽ có người, có cảnh vật, bla, bla…” Diệp Oản Oản vừa ăn thức ăn Chu Vu chuẩn bị, vừa hướng về mấy người gia chủ nói.

Chu gia gia chủ mặt đầy mộng bức nhìn Diệp Oản Oản: “Độc Lập Châu chúng tôi… cũng có TV!!”

“Ồ… Đúng rồi, Hoa quốc có xe, chính là loại có người ngồi ở phía trên lái đi vòng quanh…”

Chu gia gia chủ tiếp tục mặt đầy mộng bức: “Độc Lập Châu… cũng có xe!! Xe lớn, xe con, xe thể thao, xe đua, xe địa hình…”

Độc Lập Châu bọn họ… cũng không phải là nơi khép kín lạc hậu quá nhiều so với thế giới, có được hay không…?