Chương 1319: Không có gì khác nhau
Biên soạn: Đức Uy – truyenfull.vn
—
Bây giờ, Diệp Oản Oản lúc này mới phát hiện, tình cảnh của chính mình phải đối mặt, đáng sợ như thế nào…
Cho dù chính mình ở trên vị trí Không Sợ Minh Chủ này, chỉ cần hơi không cẩn thận, có khả năng xương cốt cũng bị nghiền thành tro, ngay cả mảnh xương vụn cũng không thừa lại.
“Lý Tư, ông hạ thủ thật là gọn gàng à nha!” Diệp Oản Oản nói.
Hàn quang trong mắt Tam trưởng lão lóe lên, trên mặt hiện ra một nụ cười châm biếm: “Minh chủ à, lời này của ngài tôi nghe không hiểu! Tiểu súc sinh này tôi không quen không biết, lại dám mạo phạm Minh chủ ngài, dù tôi có chém hắn thành muôn ngàn mảnh cũng không có gì quá đáng, có gì mà không xuống tay được?”
Lúc này, mười mấy lão già liếc mắt nhìn nhau, từ trong mắt nhau, đầy thấy được ý cười khinh bỉ.
Con cháu của Lý Tư vô cùng đông đảo, một đứa con tư sinh mà thôi, căn bản cũng không là gì.
Chỉ bất quá, không nghĩ tới, người Minh chủ này mất tích nhiều năm, sau khi trở về, tác phong làm việc, so với ngày trước dường như cũng không có gì khác nhau…
“Trừ chuyện đó ra, còn có một việc.” Diệp Oản Oản đảo mắt một cái qua toàn trường: “Tối hôm qua, tôi đang đi đánh bạc, gặp phải hơn 10 người truy sát.”
“Cái gì, lại có chuyện như thế?”
Bắc Đẩu và Thu Thủy thần sắc cả kinh. Tối hôm qua bọn họ cũng đi đánh bạc một trận, chỉ bất quá, đã rời đi rất sớm, cũng không biết sau đó đã xảy ra chuyện gì…
“Các người có biết, người đuổi giết tôi, là thế lực phương nào?” Diệp Oản Oản cười một tiếng, tiếp tục mở miệng nói, “Là người của Không Sợ Minh!”
“Cái gì?”
Nghe được lời này của Diệp Oản Oản, không ít thành viên Không Sợ Minh tất cả đều giật mình. Người của Không Sợ Minh truy sát Không Sợ Minh Chủ?
Cơ hồ theo bản năng, ánh mắt của đám người Bắc Đẩu và Thu Thủy, hướng về phía mười mấy lão già kia quét tới, nhất là Tam trưởng lão Lý Tư.
“Ha ha, Minh chủ, với thực lực của ngài mà nói, ai lại dám đi đuổi giết ngài!” Một lão già mặc âu phục màu đỏ cười nói.
“Nhị trưởng lão nói có lý!” Tam trưởng lão Lý Tư gật đầu một cái.
Đối với chuyện này, Diệp Oản Oản trên mặt nổi dù chưa nói gì, nhưng trong lòng đã cười lạnh không thôi.
Những người tối hôm qua, giết mình chỉ là một mặt, dò xét chính mình có phải là Không Sợ Minh Chủ thật sự hay không, chỉ sợ mới là một phương diện khác.
Nếu như là giả, rất có thể sẽ bị giết tại chỗ, nhưng nếu như là thật, đám lão già kia, nhất là Tam trưởng lão Lý Tư, hẳn là sẽ đổi một loại thủ đoạn khác để đối phó với nàng.
Chỉ bất quá, chỉ sợ bọn họ cũng không nghĩ tới, tối hôm qua nàng đi đánh bạc một trận, lại “mèo mù vớ cá rán” gặp được Cẩu Tạp Chủng, chính là nhân vật cấp Đại Boss không sợ trời không sợ đất nọ.
“Bắc Đẩu, Thu Thủy, chuyện này, dù có phải đem Độc Lập Châu lật tung lên tận trời, cũng phải tra rõ rõ ràng ràng cho tôi, đem kẻ sai khiến sau màn bắt đến trước mặt tôi!” Diệp Oản Oản hướng về đám người Bắc Đẩu nói.
“Minh chủ yên tâm.”
Bắc Đẩu và Thu Thủy đồng thời mở miệng nói.
“Tốt rồi, Minh chủ, chúng ta nói một chút chính sự đi!” Nhị trưởng lão một thân âu phục màu đỏ, nhìn về phía Diệp Oản Oản nói.
“Nói!” Diệp Oản Oản ngồi trên ghế làm việc, nhàn nhạt mở miệng.
“Là liên quan tới Yến gia phía bắc Vân Thành.” Nhị trưởng lão chậm rãi nói.
Nói tới Yến gia, đám người Bắc Đẩu và Thu Thủy, đều là sắc mặt ngưng trọng.
Yến gia, là một võ đạo thế gia ăn sâu bén rễ ở phía bắc Vân Thành, những năm gần đây, cùng Không Sợ Minh tranh đấu rất nhiều. Không Sợ Minh mấy lần vây quét Yến gia cũng không thành công.
Sau đó, Yến gia phát động phản kích, huỷ diệt mấy chi nhánh của Không Sợ Minh, hơn nữa thành công dụ dỗ thành viên chi nhánh làm phản, quy thuận Yến gia.
Nhất là đoạn thời gian gần đây nhất, Yến gia kia lại cùng các đại công hội lính đánh thuê cùng học viện lính đánh thuê tiến hành một loạt hợp tác. Đối với Không Sợ Minh, đây là một sự đả kích không nhỏ.