Biên soạn: Đức Uy – truyenfull.vn

“Hùng ca, con điếm này đánh em! Cái con điếm thối này, lại dám đánh ta!!” Âm thanh the thé trong miệng cô gái áo đỏ vang lên.

Dị động bên này, lại đưa tới không ít người.

Không bao lâu, số lượng nam thanh nữ tú trên hành lang của hộp đêm càng ngày càng nhiều, sau khi nhìn thấy người đàn ông trung niên, thần sắc đều biến đổi.

“Đây chẳng phải là Yến Hùng sao? Người của Yến gia…”

“Nữ nhân này có lai lịch gì, lại dám đắc tội Yến Hùng! Đây là chán sống rồi hay sao?”

“Hí hí, hình như nghe nói là gái hộp đêm mà thôi…”

“Nữ nhân này thật đúng là to gan, ngay cả Yến gia Yến Hùng cũng đều dám đắc tội! Chỉ sợ là căn bản không biết thân phận của Yến Hùng.”

“Ha ha, Yến gia là thế lực bậc nào, gã Yến Hùng này là một vị cao tầng trong Yến gia. Nữ nhân mà Yến Hùng muốn, cho tới bây giờ vẫn chưa để sẩy khỏi tay người nào. Nữ nhân này ngược lại là có ý tứ, nhưng chỉ sợ kết quả sẽ rất bi thảm…”

Thấy mọi người bàn tán ầm ĩ, thần sắc Yến Hùng cũng trong nháy mắt lạnh xuống.

Chỉ một con điếm thối tha, lại dám ở trước mặt mọi người làm cho mình mất mặt như thế! Loại chuyện này, thật là xưa nay chưa từng có.

“Cô em, đừng thấy ta cấp cho thể diện mà không cần, ta không quản ngươi có phải là làm việc ở đây hay không, tối nay, nhất định phải lên giường với ta! Nếu không, ta giết cả nhà ngươi, lại để cho huynh đệ của ta thay phiên hãm hiếp ngươi!” Yến Hùng nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, gằn giọng nói.

“Bép!”

Nhưng mà, Yến Hùng mới vừa nói xong, Diệp Oản Oản liền trở tay, lại là một cái bạt tai, hung hăng quất thẳng vào trên mặt của Yến Hùng.

Theo một bạt tai này của Diệp Oản Oản vang lên, thời gian bỗng như ngừng lại, mọi người ở đây sững sờ tại chỗ, không thể tin nổi.

Những nhân viên làm việc tại hộp đêm nhìn Diệp Oản Oản, bĩu môi khinh thường, một bộ cứ như đang xem kịch vui. Thật không biết là từ đâu chui ra một nữ nhân không có kiến thức, ngay cả Yến Hùng cũng dám đánh.

“Con điếm thối, lão tử hôm nay hiếp chết ngươi!” Sau khi Yến Hùng bị Diệp Oản Oản đánh cho một bạt tai, quát lớn một tiếng, chộp thẳng về phía cổ tay của Diệp Oản Oản.

Chỉ bất quá, Yến Hùng vẫn chưa kịp chạm vào Diệp Oản Oản đã bị Diệp Oản Oản lại quất cho một bạt tai, ngã cái oạch xuống đất.

Yến Hùng, loại cao tầng này trong Yến gia, lúc còn trẻ thực lực cũng không tệ lắm, chẳng qua là những năm gần đây, đã sớm bị tửu sắc móc rỗng thân thể, làm sao có thể là đối thủ của Diệp Oản Oản?

“Con điếm thối!! Ngươi nhất định phải chết!” Nữ nhân áo đỏ không thể tin được, nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản.

Nhưng mà, Diệp Oản Oản lại không quan tâm tới ả ta, ngược lại còn ngồi xổm người xuống, nhìn về phía Yến Hùng, cười lạnh nói: “Nhớ kỹ, ta thuê phòng số 302, ngươi nếu có gan, liền dẫn người qua tới, ta chờ ngươi!”

Diệp Oản Oản nói xong, nghênh ngang rời đi.

Vào giờ phút này, mọi người tại đây trố mắt nhìn nhau, nữ nhân kia bị ngu sao? Đánh Yến Hùng còn không thèm chạy, thậm chí còn báo ra số phòng của mình? Đây là chán sống, hay là muốn tìm chết?

“Nữ nhân kia sẽ không có lai lịch gì đấy chứ?”

“Lai lịch cái rắm, những đại lão kia của Độc Lập Châu, làm sao tôi lại không biết? Cho tới bây giờ vẫn chưa từng thấy nữ nhân này, phỏng chừng cũng chỉ là người bình thường mà thôi!”

Một lát sau, Diệp Oản Oản đẩy cửa đi vào trong phòng của mình.

“Tiểu Phong, trở về tới rồi à?”

Một chàng trai mặc âu phục được chế tác riêng, đeo nơ, nhan sắc đạt đến hàng cực phẩm, lẳng lặng ngồi ở trên ghế sa lon, nhìn về phía Diệp Oản Oản vừa đẩy cửa đi vào, nhẹ giọng cười nói.

Nhìn thấy anh ta, Diệp Oản Oản thần sắc kinh ngạc, chuyện này… Kỷ Tu Nhiễm làm sao lại tới rồi hả?

“Sao anh lại tới đây?”

Chân mày Diệp Oản Oản hơi hơi nhíu lên, chính mình trước mắt có thân phận Không Sợ Minh Chủ, cũng chính là vị hôn thê của Kỷ Tu Nhiễm. Mình bị Bắc Đẩu dẫn tới hộp đêm tìm vui, bị vị hôn phu bắt tại trận… Quả thực có chút lúng túng!!