Biên soạn: Đức Uy – truyenfull.vn

Đồng minh trước đây?

Nếu là đồng minh, không đi gặp chỉ sợ là cũng không mấy thích hợp… 

Bất đắc dĩ, Diệp Oản Oản chỉ có thể mang theo Lưu Ảnh trước tiên trở về Không Sợ Minh.

Bên ngoài phòng hội nghị, Bắc Đẩu nhìn Diệp Oản Oản nói: “Phong tỷ, Terrence tới rồi…”

“Terrence…” Diệp Oản Oản mặt đầy mộng bức, đây chính là cái gọi là thủ lĩnh thế lực đồng minh của Không Sợ Minh sao?

Diệp Oản Oản ngày trước mặc dù từng nghe Bắc Đẩu nói qua Terrence, nhưng mình hoàn toàn không nhận biết người này. Màn diễn này, phải diễn như thế nào đây?

Nàng hiện tại cũng đã gần diễn đến chết lặng…

“Tam trưởng lão và Thất Tinh đang tiếp đãi. Phong tỷ, tỷ mau vào đi thôi!” Bắc Đẩu nói.

Nghe vậy, Diệp Oản Oản gật đầu một cái, không vào trong có được không?

Bất đắc dĩ, Diệp Oản Oản chỉ có thể đẩy cửa đi vào.

Bên trong phòng hội nghị, một vị nam nhân mặc âu phục màu trắng đang ngồi ở trên ghế.

Terrence cao gầy, mặt mũi trắng noãn, đôi con ngươi xanh biếc trong vắt, lại ẩn chứa thanh sắc âm tàn hung độc.

“Bạch Phong tiểu thư, nhiều năm không gặp, cô vẫn xinh đẹp như xưa!” Terrence chậm rãi đứng lên, nhìn về phía Diệp Oản Oản, vô cùng thân ái cười nói.

Con ngươi Diệp Oản Oản hơi đổi: “Terrence, đã lâu không gặp!”

Giờ phút này, ánh mắt của Tam trưởng lão Lý Tư, một khắc cũng không dời khỏi người Diệp Oản Oản.

Từ đầu đến cuối, Lý Tư chưa từng tin tưởng Diệp Oản Oản là Bạch Phong thứ thiệt. Hôm nay, ngược lại có thể dò xét một phen.

Diệp Oản Oản đi lên trước, nhẹ nhàng ôm ấp xã giao cùng Terrence.

Tuy nói Diệp Oản Oản hoàn toàn không nhận biết cái gã Terrence này, nhưng thoạt nhìn, hai người lại thật giống như là lão bằng hữu lâu ngày không gặp lại.

Nhìn thái độ của Terrence hẳn là cũng không hề phát hiện ra cái gì không đúng.

“Bạch Minh chủ, chúng tôi đến bàn chính sự một chút. Lần này tôi tìm cô, tổng cộng có 2 chuyện. Thứ nhất, tôi đã sớm thấy Yến gia chướng mắt, muốn diệt trừ. Gần đây nghe nói, Yến gia cũng đắc tội với cô, vừa vặn, chúng ta mỗi người một phần, đem Yến gia giết sạch!” Terrence mở miệng cười nói.

Trong lòng Diệp Oản Oản không khỏi thở dài, nàng cũng không muốn trêu chọc Yến gia, cũng không muốn cùng cái gã Terrence này hợp tác. Nhưng mà, thế này dường như lại không phải là phong cách của Tóc Húi Cua ca. 

“Về phần địa bàn của Yến gia, chúng ta theo quy tắc cũ, phân chia 5:5, cô thấy sao?” Terrence lại nói.

“Phân chia 5:5?” Diệp Oản Oản hơi suy nghĩ một chút, ngay sau đó, nụ cười trên mặt thu lại: “Terrence, tôi chưa bao giờ cùng người khác phân chia 5:5!”

Còn nhớ đến ban đầu cùng Bắc Đẩu tám chuyện trên trời dưới đất, Bắc Đẩu từng nói qua, Không Sợ Minh trước đây, thời điểm cùng các thế lực khác hợp tác, phân phối lợi ích, Không Sợ Minh cho tới bây giờ không bao giờ thấp hơn 6 phần. Cho nên, có phân chia 5:5 cái rắm, tin người vờ lờ!

“Terrence, nếu như anh thiếu thành ý như vậy, vậy chúng ta cũng không cần phải tiếp tục nói nữa!” Diệp Oản Oản cười lạnh.

Giờ phút này, Tam trưởng lão âm thầm cười lạnh, Thất Tinh sắc mặt lạnh giá, âm trầm đến mức như có thể chảy ra nước.

Từ đầu đến cuối, Diệp Oản Oản vẫn đang luôn quan sát Tam trưởng lão và Thất Tinh, sau khi nhìn thấy thần sắc hai người xong, trong lòng Diệp Oản Oản bỗng đánh “bộp” một cái, luôn cảm thấy có chỗ nào đó sai sai…

“Ha ha, Bạch Minh chủ, tôi với cô chỉ đùa một chút mà thôi, tôi bốn cô sáu, không cần phải tích cực như thế!” Terrence nói.

Nghe nói như vậy, sắc mặt Diệp Oản Oản lúc này mới hơi có chút hòa hoãn.

“Chuyện thứ hai, tro tàn A Tu La lại cháy, khiến cho tất cả các thế lực trên địa bàn chúng ta, mỗi tháng đều phải đúng hạn tiến cống cho bọn họ. Tôi cảm thấy rất khó chịu! Tiền tôi kiếm được, dựa vào cái gì phải phân cho bọn họ? Bạch Minh chủ… Tôi cho là, cô cũng không muốn tiến cống?” Terrence nói.