Biên soạn: Đức Uy – truyenfull.vn

Nghe được câu hỏi của Diệp Oản Oản, Nhiếp Vô Danh hơi sững sờ. Đang êm đẹp, làm sao lại đột nhiên nhắc đến tên tiểu ma vương kia?

“Cùng lúc trước không có gì thay đổi.” Nhiếp Vô Danh sau khi trầm tư một lát, mở miệng nói: “Tiểu ma đầu kia, sau khi trở về cũng không mấy thân cận với mẹ ruột của nó, ở nhà coi trời bằng vung, ai cũng không quản được, hư muốn chết!” 

Nghe được lời “tố cáo” của Nhiếp Vô Danh, Diệp Oản Oản không nhịn được lườm hắn ta một cái. Đường Đường bảo bối hư hỏng chỗ nào, nàng làm sao cho tới bây giờ cũng không biết?

“Trẻ con là như vậy… Phải làm quen cùng mẹ một chút là được rồi!” Thần Hư đạo nhân tiến tới góp vui, mở miệng cười nói.

“Hừ, ai biết có phải là mẹ ruột của nó hay không!” Nhiếp Vô Danh hừ lạnh một tiếng, nhìn kiểu nào cũng thấy cô em gái kia không vừa mắt.

“Vừa vặn, Hữu Danh muội, nếu cô đã tới, đi tới nhà tôi chơi một chút, thế nào?” Nhiếp Vô Danh hướng về Diệp Oản Oản đưa ra lời mời.

“Nhà anh ở đâu?” Diệp Oản Oản mở miệng hỏi.

“Nhiếp khu. Cô đi tới Độc Lập Châu, dù sao cũng đã từng nghe nói qua về Nhiếp gia chứ?” Nhiếp Vô Danh nói.

“Nhiếp gia…” Diệp Oản Oản không khỏi quan sát Nhiếp Vô Danh bằng ánh mắt cân nhắc: “Nhà anh thật sự là một trong tứ đại thế gia của Độc Lập Châu, người của Nhiếp gia?”

“Còn không phải sao? Hữu Danh lão bản, đội trưởng chúng tôi chính là Nhiếp gia đại công tử đó nha!” Thần Hư đạo nhân mở miệng.

“Nhiếp gia đại công tử…” Diệp Oản Oản nhìn chằm chằm Nhiếp Vô Danh, thần sắc kinh ngạc, khó tin.

Nhiếp gia kia thân là một trong tứ đại thế gia của Độc Lập Châu, quyền thế ngút trời, cực kỳ khủng bố! Mà gã Nhiếp Vô Danh này, làm sao lại có thể là Nhiếp gia đại công tử??

Chỉ bất quá, nhìn tới nhìn lui, nhìn kiểu nào cũng không giống.

Thân là Nhiếp gia đại công tử, làm sao sẽ nghèo tới mức này…

“Ha ha, Hữu Danh muội, nếu cô đã tới, không bằng liền đến Nhiếp gia ở tạm đi! Ngược lại cô cũng không có giấy thông hành, thân ở Nhiếp gia cũng an toàn hơn một chút.” Nhiếp Vô Danh cười nói.

Diệp Oản Oản lâm vào trầm tư. Tuy nói, trong lòng mình nhớ mong Đường Đường, nhưng bây giờ cũng không phải lúc đi Nhiếp gia.

Ba ngày sau, chính mình còn phải tiếp nhận lời mời của Tu La Chủ tham gia hội nghị A Tu La, thời gian có chút không phù hợp. Hơn nữa, thời điểm kinh lịch tại Hoa quốc, hiển nhiên là Nhiếp gia lão phu nhân cùng mẹ đẻ của Đường Đường không quá hoan nghênh mình…

“Tôi còn có chút chuyện cần phải làm, nếu tôi đã đến Độc Lập Châu, nhà của anh nhất định sẽ ghé thăm một chút, cũng không có gì phải vội vàng.” Diệp Oản Oản nói.

“Đội trưởng, chúng ta đừng nên làm trễ nãi Hữu Danh lão bản kiếm tiền! Bản quyền của Tử Vong Hoa Hồng này, Hữu Danh lão bản mới vừa mua được, nhất định là có rất nhiều chuyện bận rộn. Trễ nãi Hữu Danh lão bản kiếm tiền, vậy cũng không phải là làm trễ nãi việc làm ăn của chúng ta hay sao?” Thần Hư đạo nhân hướng về Nhiếp Vô Danh nói.

Nhiếp Vô Danh gật đầu một cái, đối với lời khuyên của Thần Hư đạo nhân vô cùng đồng ý.

“Đúng rồi, lần trước tôi nhờ các anh hỗ trợ tìm người, các anh tìm rồi sao?” Diệp Oản Oản chợt nhớ tới, ngày đó thời điểm đám người Nhiếp Vô Danh rời khỏi Hoa quốc, chính mình từng nhờ cậy bọn họ đi tìm Tư Dạ Hàn. Chỉ bất quá, mấy người kia cũng không mấy đáng tin, Diệp Oản Oản cũng không ôm hi vọng bao nhiêu.

“Hữu Danh muội nhờ vả, chúng tôi nhất định sẽ để ở trong lòng…” Nhiếp Vô Danh rất là thần bí nhìn Diệp Oản Oản, lại nhìn khắp nơi một chút, sau đó đầy ám muội mở miệng nói: “Hữu Danh muội muội, tôi tìm tin tức này cũng phải đút lót trên dưới không ít…Cô xem…”

Thấy Nhiếp Vô Danh chìa tay ra, khóe miệng Diệp Oản Oản hơi hơi rúm lại. Người này sao trong mắt chỉ toàn tiền là tiền thế này?

Đường đường là Đại công tử của một trong tứ đại thế gia của Độc Lập Châu, Nhiếp gia… Quả thật là làm mất mặt Nhiếp gia mà!!

Diệp Oản Oản sắc mặt đen lại nhìn chằm chằm Nhiếp Vô Danh, sau đó từ trong túi lấy ra tờ giấy bạc 100 tệ đưa cho Nhiếp Vô Danh.