Biên soạn: Đức Uy – truyenfull.vn

Nhìn thấy Kỷ gia chủ mẫu cùng Kỷ gia chủ, rất nhanh, khuôn mặt Diệp Oản Oản lập tức lộ ra vẻ nghi hoặc.

Nhưng cũng chẳng biết tại sao, luôn cảm thấy Kỷ phu nhân và gia chủ, giống như đã từng gặp ở đâu, vô cùng quen mặt… 

Thật giống như từng có thời gian, nàng đã từng ở nơi nào đó gặp qua hai người. Nhưng nhất thời suy nghĩ hồi lâu, lại không nhớ nổi đã gặp ở nơi nào.

Sau khi đi tới Độc Lập Châu, Diệp Oản Oản liền dấy lên nghi ngờ. Thật giống như rất nhiều người và cảnh tượng có vẻ như đã từng quen, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, lại không hề có một chút ấn tượng nào.

Thậm chí, Diệp Oản Oản bắt đầu hoài nghi, trước khi chính mình bị trải qua Ký Ức Bao Trùm, có từng đến Độc Lập Châu hay chưa? Hoặc cũng có thể là, bản thân mình chính là người của Độc Lập Châu…

Nhưng những mảnh ký ức vỡ vụn kia của mình, lại không hề có chút quan hệ nào với Độc Lập Châu.

Một phần ký ức có thể nhớ lại được, chỉ có thể tiết lộ việc ông ngoại mình đang ở Hoa quốc. Hơn nữa, ông ngoại chính miệng nói với mình, cha mẹ của mình, đã sớm không còn ở nhân thế…

“Mẹ, lần này con dẫn Tiểu Phong tới Kỷ gia, là hy vọng Kỷ gia sẽ chừa ra một danh ngạch tham dự Võ Đạo Hội nhường lại, tặng cho Tiểu Phong.” Kỷ Tu Nhiễm mở miệng nói.

“Danh ngạch Võ Đạo Hội?” Nghe được yêu cầu của Kỷ Tu Nhiễm, Kỷ gia chủ mẫu rõ ràng sửng sốt một chút.

Danh ngạch của Võ Đạo Hội, Kỷ gia thân là một trong tứ đại thế gia của Độc Lập Châu, quả thực có không ít, hơn nữa cũng có dư một số danh ngạch.

Chỉ bất quá, loại danh ngạch này vô cùng trân quý, há có thể tùy ý đưa cho người khác sao?

Kỷ phu nhân cũng không mở miệng nói chuyện, chẳng qua chỉ lãnh đạm liếc mắt nhìn Diệp Oản Oản.

“Tu Nhiễm, danh ngạch của Võ Đạo Hội, chính tôi sẽ nghĩ biện pháp!” Diệp Oản Oản nhìn về phía Kỷ Tu Nhiễm, mở miệng nói.

Rất hiển nhiên, đám người Kỷ gia chủ mẫu và Kỷ gia chủ, cũng không hề thích mình. Muốn từ trong tay bọn họ lấy được danh ngạch của Võ Đạo Hội, dường như không quá thực tế.

“Ha ha!! Võ Đạo Thịnh Hội, cũng không phải là người nào cũng có thể tham gia.” Kỷ gia chủ mẫu cười nhạt nói.

Còn không đợi Diệp Oản Oản mở miệng, một người đàn ông trung niên nhanh chân tiến vào phòng khách, đầu tiên là hướng về phía Kỷ gia chủ và phu nhân hành lễ, sau đó nói: “Gia chủ, phu nhân, Tam tiểu thư Nhiếp gia tới thăm.”

Nghe được lời nói này, thần sắc Diệp Oản Oản hơi hơi kinh ngạc. Tam tiểu thư Nhiếp gia, không phải là tam muội của Nhiếp Vô Danh sao? Thật giống như gọi là Nhiếp Linh Lung thì phải…

Diệp Oản Oản tỏ vẻ bình tĩnh, nhưng trong lòng lại đang dâng lên một cơn sóng thần.

Ban đầu, thời điểm mình ở Hoa quốc cùng gọi video cho Đường Đường ở Độc Lập Châu, đã từng gặp qua tam muội của Nhiếp Vô Danh, Nhiếp Linh Lung…

Nếu như bị nhận ra…Há chẳng phải là bại lộ rồi sao?

Nhưng mà, giờ phút này muốn rời khỏi, dường như đã không kịp…

Rốt cuộc, Diệp Oản Oản ngồi thẳng người lại. Trước mắt, chỉ có thể binh đến tướng ngăn, nước đến đất chặn. Coi như bị nhận ra, chính mình thà chết không thừa nhận là được!

Người đàn ông trung niên vừa dứt tiếng, một cô gái vóc người cao gầy, mái tóc gợn sóng dài tới hông, tướng mạo động lòng người đến tột độ, dẫn theo hai thiếu nữ người hầu, chậm rãi đi vào trong phòng khách Kỷ gia.

“Thúc thúc, a di!”

Nhiếp Linh Lung nhìn về phía Kỷ gia chủ cùng phu nhân, ngọt ngào mở miệng nói, bộ dáng đầy khôn khéo.

Nhìn thấy Nhiếp Linh Lung, Kỷ gia chủ khẽ vuốt cằm, Kỷ gia chủ mẫu lại nhanh chóng đứng dậy,

“Linh Lung, làm sao lại lặng lẽ tới như vậy, cũng không nói trước với a di?” Kỷ gia chủ mẫu kéo cánh tay nhỏ của Nhiếp Linh Lung, con ngươi tràn đầy vẻ ưa thích.

Đối với Nhiếp Vô Ưu và Nhiếp Linh Lung của Nhiếp gia, Kỷ gia chủ mẫu đều hết sức ưa thích. Nhất là cái cô nàng Nhiếp Linh Lung, bà đã chứng kiến cô bé lớn lớn lên từng ngày.

Nghe tiếng, Nhiếp Linh Lung thấp giọng cười một tiếng, nói: “Nhiều ngày không gặp, Linh Lung trong lòng vô cùng nhớ mong. Đúng lúc hôm nay đi ngang qua Kỷ phủ, liền mua một vài thứ, sang đây thỉnh an thúc thúc a di.”