Biên soạn: Đức Uy – truyenfull.vn

Đại trưởng lão ngồi ở trên ghế, vô cùng nhàn nhã nhấp một ngụm nước trà trong ly, nhìn về phía Diệp Oản Oản, thấp giọng cười nói: “Minh chủ, ngài cứ yên tâm đi, báo cáo giám định là thật 100%, hoàn toàn sẽ không có bất cứ vấn đề gì.”

Đối với sự khẳng định này của Đại trưởng lão, Diệp Oản Oản đương nhiên sẽ không hoài nghi, chẳng qua là không nghĩ tới, vị Nhiếp Vô Ưu ở Nhiếp gia kia, thật sự là một kẻ giả mạo…

“Được, tôi hiểu rồi. Chuyện này, không được nói cho bất luận một kẻ nào.” Diệp Oản Oản nhìn về phía Đại trưởng lão, dặn dò.

Nghe mệnh lệnh của Diệp Oản Oản, Đại trưởng lão đứng dậy, gật đầu một cái: “Minh chủ yên tâm, chuyện gì nên nói, chuyện gì không nên nói, trong nội tâm của thuộc hạ vẫn luôn hiểu rõ.”

Đại trưởng lão nói xong, xoay người rời khỏi phòng làm việc.

Chờ sau khi Đại trưởng lão rời đi, Diệp Oản Oản cầm lấy báo cáo giám định trong tay, cau mày. Không nghĩ tới, một câu dặn dò của Dịch Thủy Hàn, lại có thể sẽ tạo nên một cơn sóng thần.

Không bao lâu, Diệp Oản Oản rời khỏi Không Sợ Minh, lái xe tới cửa nhà của Dịch Thủy Hàn.

“Dịch Thủy Hàn…”

Diệp Oản Oản gõ cửa một cái, đứng ở ngoài cửa gọi.

Chỉ chốc lát sau, cửa phòng bị mở ra, Dịch Thủy Hàn mặc đồ ngủ, mắt lim dim ngái ngủ nhìn về phía Diệp Oản Oản.

“Dịch đại hiệp, chuyện lần trước anh bảo tôi điều tra, đã có kết quả.” Diệp Oản Oản vội vàng mở miệng nói.

“Ừm, đi vào trong lại nói.” Dịch Thủy Hàn xoay người tiến vào bên trong nhà: “Lúc vào nhớ đóng cửa lại.”

Diệp Oản Oản: “…”

Đi vào bên trong nhà, Dịch Thủy Hàn ngồi ở trên ghế sa lon, mở TV.

Diệp Oản Oản nhìn về phía màn ảnh, khóe miệng hơi hơi co giật… Phim… Phim hoạt hình!!

“Kết quả thế nào?” Dịch Thủy Hàn mắt không chớp, nhìn chằm chằm TV, thuận miệng hỏi.

“Vâng, Dịch đại hiệp, xảy ra chuyện rồi! Cái vị Nhị tiểu thư Nhiếp gia đó, không phải thật, là giả mạo.” Diệp Oản Oản vội nói.

“Ồ…”

Dịch Thủy Hàn không đếm xỉa tới, gật đầu một cái: “Đợi một hồi lại nói tiếp… Tôi phải theo dõi đoạn này, đang gay cấn…”

Diệp Oản Oản: “…” Có thể để ý hơn một chút được hay không, phim hoạt hình hay đến vậy sao?

Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng ngoài miệng Diệp Oản Oản cũng không dám nói thêm gì cả, chỉ có thể đợi Dịch Thủy Hàn xem hết tập phim hoạt hình cho xong.

Mà một lần đợi này, là cả nửa tiếng đồng hồ.

Dịch Thủy Hàn hơi có chút thất vọng, chợt nhấn điều khiển từ xa, tắt TV.

“Kết quả điều tra thế nào, cô mới vừa nói cái gì?” Dịch Thủy Hàn ngồi ở trên ghế sa lon, nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản hỏi. 

Diệp Oản Oản: “…” Cái em gái anh!!

“Dịch đại hiệp, chuyện không nhỏ, Nhiếp gia Nhị tiểu thư, mẹ của Đường Đường, là một kẻ giả mạo, căn bản cũng không phải mẹ ruột.” Diệp Oản Oản bất đắc dĩ, chỉ có thể lặp lại một lần.

“Làm sao cô biết?” Dịch Thủy Hàn mở miệng.

Diệp Oản Oản mặt đầy mộng bức: “Không phải là anh bảo tôi đi thăm dò sao?”

“Ồ, lúc đầu chẳng qua là tôi thuận miệng nói chơi một chút thôi. Vậy cô có chứng cứ sao?” Dịch Thủy Hàn mặt không cảm xúc.

“Có.” Diệp Oản Oản tiến lên trước, đem báo cáo giám định đưa cho Dịch Thủy Hàn.

Dịch Thủy Hàn nhận lấy báo cáo giám định, sau khi quan sát một lát, nói: “Xem không hiểu, cô nói thẳng đi.”

“Đây là báo cáo giám định thân nhân của Đường Đường và Nhiếp Vô Ưu, ADN của hai người không khớp, cũng không có quan hệ máu mủ!” Diệp Oản Oản giải thích.

“Đây mới là chuyện lạ! Trước đó rất nhiều cơ quan giám định của Độc Lập Châu, kết quả giám định tất cả đều như nhau, nhưng sao đến chỗ cô lại thay đổi rồi?” Dịch Thủy Hàn như có điều gì suy nghĩ.

“À… Tôi có một người bạn, mở phòng thí nghiệm nhỏ, loại tư nhân ấy! Tôi bảo cậu ta giám định, Dịch đại hiệp, đây tuyệt đối là thật.” Diệp Oản Oản nói.

“Ừm… Hiểu rồi, khổ cực cho cô rồi!” Dịch Thủy Hàn hướng về Diệp Oản Oản khẽ vuốt cằm.