Biên soạn: Đức Uy – truyenfull.vn

Diệp Oản Oản gật đầu một cái, chỉ có thể tạm thời rời khỏi khu phân phối nhiệm vụ.

Chỉ chốc lát sau, Diệp Oản Oản đi theo huấn luyện viên Xích Diễm, đi tới một khu đại sảnh. 

Bên trong đại sảnh là một vị lão giả mặc cẩm bào.

“Cung lão, vị này chính là Diệp Oản Oản…” Huấn luyện viên Xích Diễm hướng về lão giả cười nói.

Nghe tiếng, người được gọi là Cung lão, ánh mắt hơi có chút lãnh đạm, từ trên người Diệp Oản Oản quan sát, chợt gật đầu một cái.

“Ngươi là do Kỷ Hoàng Kỷ Tu Nhiễm đề cử tới?” Cung lão nhìn Diệp Oản Oản.

“Đúng thế…” Diệp Oản Oản gật đầu, nói đúng sự thật.

“Tốt, ta và Kỷ Tu Nhiễm có chút giao tình, vì ngươi là do Kỷ Tu Nhiễm tự mình đề cử, ta liền thu nhận ngươi làm đệ tử ký danh.” Cung lão hờ hững nói.

“Ha ha, Diệp Oản Oản, Cung lão chính là một trong tứ đại trưởng lão của học viện Xích Diễm. Cô có thể trở thành đệ tử ký danh của Cung lão, thật sự là…” Huấn luyện viên Xích Diễm chậc chậc trong miệng.

Diệp Oản Oản: “…” Chuyện gì thế này??

Đệ tử ký danh? Chính mình cũng không nói muốn bái sư cơ mà?

Ngơ ngơ ngác ngác bị người ta thu làm đệ tử ký danh là như thế nào?

Đệ tử ký danh có hàm nghĩa gì, Diệp Oản Oản đương nhiên cũng biết, cũng không có nghi thức gì, chỉ bất quá treo cái tên lên mà thôi.

“Hy vọng ngươi ngày sau phải chăm chỉ khổ luyện, chớ có làm mất mặt ta!” Chỉ chốc lát sau, Cung lão thở dài một tiếng, xua xua tay, để cho huấn luyện viên Xích Diễm đem Diệp Oản Oản mang ra ngoài.

Sau khi rời khỏi đại sảnh, trên mặt Diệp Oản Oản vẫn đầy mộng bức.

“Diệp Oản Oản, cô là do Kỷ Hoàng đề cử, Cung lão trước đó mấy năm cũng có chút giao tình với Kỷ Hoàng. Cô mới vừa vào học viện Xích Diễm, liền có thể ở dưới cờ Cung lão trên danh nghĩa, thật là hiếm thấy! Mấy vị đệ tử chính thức của Cung lão, trong số đó có lính đánh thuê cấp S trở lên.” Huấn luyện viên Xích Diễm thấp giọng hướng về Diệp Oản Oản nói.

Diệp Oản Oản: “…”

Nàng không muốn bái sư… Hoàn toàn là bị động đấy!!

“Bất quá, Cung lão là người cao ngạo. Tuy là một trong tứ đại trưởng lão, nhưng mấy vị đệ tử của ông ta, vẫn luôn bị các đệ tử của những trưởng lão khác chèn ép.” Huấn luyện viên Xích Diễm nói.

“Đó là điều rất đáng tiếc.” Diệp Oản Oản gật đầu một cái. Loại lão già từng tuổi này, lại quyền cao chức trọng, phần nhiều tinh lực đều đặt trên người các đệ tử chính thức. Đệ tử của mình bị đệ tử của người bên cạnh chèn ép, trong lòng khẳng định là không thoải mái. Nhưng… chuyện này và nàng có liên quan gì?

“Cung lão năm đó có một vị đệ tử, chính là một nhân vật nổi tiếng. Chỉ bất quá… sau đó mất tích. Người đó đã từng sáng lập nhiều kỷ lục của học viện Xích Diễm. Cung lão nhiều năm như vậy, vẫn đang luôn tìm kiếm vị đệ tử mất tích đó của ông ta, nhưng vẫn không tìm được…” Huấn luyện viên Xích Diễm thở dài.

“Ai vậy, trâu như vậy?” Diệp Oản Oản mặt đầy hiếu kỳ.

“Hỏi nhiều như vậy làm cái gì, cô mới vừa nhập môn, sau này khẳng định sẽ biết!” Huấn luyện viên Xích Diễm nói.

Chỉ chốc lát sau, Diệp Oản Oản cùng huấn luyện viên Xích Diễm đi vào một phòng học.

Phòng học này là lớp của lính đánh thuê cấp D, là nơi các lính đánh thuê học tập các kiến thức cơ bản.

“Sau này, cô sẽ học ở trong lớp này rồi. Bất quá, tôi phải nhắc nhở cô trước, mặc dù cô là do Kỷ Hoàng đề cử, nhưng ở học viện Xích Diễm cũng nhất định phải tuân theo quy củ. Đặc biệt là một học viên mới như cô, không nên gây rắc rối. Nếu không, coi như là Kỷ Hoàng và Cung lão gia chưa chắc có thể đảm bảo an toàn cho cô.” Huấn luyện viên Xích Diễm sau khi hướng về phía Diệp Oản Oản dặn dò mấy câu, đầu cũng không ngoảnh lại, xoay người rời đi.

Rất nhanh, Diệp Oản Oản thu hồi ánh mắt, nhanh chân bước vào lớp của lính đánh thuê cấp D.

Mới vừa vào phòng học, Diệp Oản Oản lại phát hiện bên trong có chừng hơn trăm người. Mỗi một người đều ngồi tại vị trí của mình. Phía trước bục giảng là một người đàn ông trung niên, chắc là huấn luyện viên của lớp học này.