Biên soạn: Đức Uy – truyenfull.vn

Diệp Oản Oản mặt đầy mộng bức nhìn chằm chằm video nhân viên phục vụ quán cà phê đưa tới.

Nữ nhân trong video, thân hình có tốc độ nhanh đến cực hạn, phảng phất như một tốc độ mà không phải nhân loại có thể nắm giữ. Một chưởng đánh ra, chỉ có thể nhìn thấy tàn ảnh nhè nhẹ, một giây kế tiếp, Lý Hàm Phong đã bị đánh bay ra ngoài.

Phản ứng của Lý Hàm Phong cũng cực nhanh. Tuy nhanh chóng phòng thủ, cũng chất vấn nữ nhân tại sao bỗng nhiên ra tay với hắn. Nhưng mà, nữ nhân chẳng qua chỉ cười đầy tà mị. Đáng tiếc là khuôn mặt được một lớp trang điểm dày xấu xí che phủ, nên nụ cười tà mị này… quả thực có chút khó coi!

Tiếp đó, quán cà phê này bị nữ nhân kia đập phá thất linh bát lạc, thậm chí nóc nhà xém nữa còn bị một cái ghế bay lên hất thủng.

Nhưng mà, nữ nhân trong video, cũng không phải là người bên cạnh, mà lại chính là Diệp Oản Oản.

“Chuyện này…”

Diệp Oản Oản nhìn chằm chằm video, trợn mắt há hốc mồm.

Chính mình mới vừa uống một lý rượu Cocktail nồng độ cao Lý Hàm Phong đẩy tới… Sau đó… liền gây chuyện?

Đối với tửu lượng của mình, Diệp Oản Oản cũng có chút tự hiểu. Nhưng những hành vi trong đoạn video đó, lại khiến Diệp Oản Oản không cách nào lý giải được. Nàng từ lúc nào đã biến thành Popeye rồi vậy hả?

Popeye người ta là ăn rau chân vịt mới biến thân, còn mình… còn mình thì lại là uống rượu say xong liền biến thân.

“Diệp sư muội… Nếu cô muốn so tài, có thể nói rõ với tôi. Tại sao phải đánh lén tôi?” Lý Hàm Phong sắc mặt trắng bệch, đem vết máu ở khóe miệng lau đi.

Diệp Oản Oản: “……” Làm sao tôi biết được chứ!

Diệp Oản Oản có thể thề với cái bóng đèn của quán cà phê, nàng cho tới bây giờ không biết sau khi mình uống say sẽ có bộ dáng này có được không?

“Khó trách… Khó trách!”

Giờ phút này, Diệp Oản Oản chợt nhớ tới, ban đầu lúc mình ở Không Sợ Minh, sau khi mình đem chai rượu mạnh do Cẩu Tạp Chủng Dịch Thủy Hàn tặng uống hết sạch, sau đó say bất tỉnh nhân sự. Nhưng sau đó… mọi người của Không Sợ Minh, lại không có một ai tiếp tục hoài nghi thân phận của nàng nữa. Thậm chí đám người Đại trưởng lão và Tam trưởng lão, toàn bộ đều cúi đầu xưng thần đối với nàng.

Chính mình sau khi uống rượu…cũng thật là quá kinh khủng đi!

Chính mình sau khi uống say, quả thật là tàn khốc đến không thể tàn khốc hơn được nữa! Nếu như mình có loại thân thủ này, ngày sau tại Độc Lập Châu hoàn toàn có thể quét ngang, nào còn sợ ai nữa chứ!

“Thân thủ của cô, có chỗ giống với Vô Ưu sư tỷ!” Thấy Diệp Oản Oản cũng không mở miệng, Lý Hàm Phong thấp giọng nói.

Diệp Oản Oản: “…” Còn có thể không giống sao! Diệp Oản Oản tự nói với lòng.

Lời Lý Hàm Phong nói, khiến cho Diệp Oản Oản lâm vào trong trầm tư, cũng liên tưởng đến một thứ gì đó.

Mới vừa rồi Lý Hàm Phong nói, chính mình sau khi uống say, thân thủ có chút tương tự với Nhiếp Vô Ưu.

Chẳng lẽ nói, chính mình sau khi say bất tỉnh, sẽ khôi phục lại ký ức và giá trị vũ lực của Nhiếp Vô Ưu?

Chỉ bất quá, cẩn thận suy nghĩ một chút, việc khôi phục ký ức cũng không quá thực tế. Trong video, chính mình say bất tỉnh, căn bản chính là kiểu bất cần đời! Nếu như là khôi phục ký ức, làm sao có thể vô duyên vô cớ đi đánh Lý Hàm Phong?

“Chẳng lẽ… Sau khi mình uống say, sẽ khôi phục lại thân thủ của Nhiếp Vô Ưu?” Diệp Oản Oản âm thầm nghĩ ngợi trong lòng. Nếu đã như vậy…

“Nói không chừng, tôi chính là Nhiếp Vô Ưu đấy!”

Diệp Oản Oản tựa như cười mà không phải cười, nhìn chằm chằm Lý Hàm Phong.

Nghe tiếng, Lý Hàm Phong liếc mắt nhìn Diệp Oản Oản một cái, cũng không nói thêm gì cả, phủi bụi trên người một cái, nhìn về phía nhân viên phục vụ quán cà phê: “Tổn thất nơi này, tính vào tài khoản của tôi.”

“Được…” Nhân viên phục vụ vội vàng gật đầu.

Lý Hàm Phong nói xong, cũng không nhìn Diệp Oản Oản lấy một cái, xoay người liền rời khỏi quán cà phê.

Diệp Oản Oản: “…” Diệp Oản Oản mình, thật sự bị coi thường đến thế sao?