Biên soạn: Đức Uy – truyenfull.vn

Bắc Đẩu: “Ôi chao ôi chao, chữ bát “” còn không chỉ có một dấu phẩy đây! Đã dám bày ra tư thế chính cung với Bắc gia rồi! Bàn về tới trước tới sau, cũng không tới phiên ngươi, ngươi là cái thá gì chứ!”

Phó Minh Hi: “Ta là cái thá gì hả? Ta chính là người có hôn ước do chính miệng Minh chủ năm đó quyết định!”

Bắc Đẩu: “Ha ha, ta và lão Thất đây vẫn là do Minh chủ tự tay đào tạo bồi dưỡng đây này, còn không dùng tốt hơn ngươi à!”

Phó Minh Hi: “A, ngươi dùng tốt? Cái loại mãng phu như các người, làm sao có thể phục vụ tốt cho Minh chủ!”

Bắc Đẩu: “Phi! Ta phục vụ không tốt? Loại gà chiến cặn bã hạng bét như ngươi có thể phục vụ tốt Minh chủ? Thể lực ngươi chưa đủ!”

Diệp Oản Oản: “…!!!”

Đủ rồi đó!

Đã phải nghe một đám léo nha léo nhéo suốt đường đi, Diệp Oản Oản vô cùng mệt lòng.

Ha ha…

Ban đầu rốt cuộc là ai cho nàng dũng khí để thề muốn xây hậu cung 3.000 trai đẹp?

Mới có hai tên mà đã như vậy rồi, nếu là ba ngàn, vậy còn không phải là sẽ mất cả ngày để nghe tranh cãi ngút trời sao?

Bắc Đẩu: “Sau này có đệ không có hắn, có hắn không có đệ! Phong tỷ, tỷ nói đi, tỷ cần hắn hay là cần đệ!?”

Phó Minh Hi: “Minh chủ, Bắc Đẩu khinh người quá đáng, xin Minh chủ hãy làm chủ cho tôi!”

Diệp Oản Oản: “…”

Hậu cung! Không có khả năng có hậu cung, đời này cũng không có khả năng đấy!

“Tôi còn có việc, đi vào trước đi! Các cậu cứ từ từ trò chuyện.” Diệp Oản Oản lựa chọn trực tiếp… bỏ chạy.

Rốt cuộc bỏ rơi được hai tên tranh cãi làm cho nàng mày choáng mắt hoa, Diệp Oản Oản thở phào nhẹ nhõm, nhắn một tin nhắn vào group công ty, sau đó đi tìm đám người Cung Húc.

Giữa đại sảnh yến hội, một đám người vây quanh, Diệp Oản Oản nhìn thấy được không ít người quen. Ở giữa chính là gã Thiệu Hành tối nay được chúc mừng sinh nhật.

Đám người Cung Húc đứng ở trong góc, sắc mặt tựa hồ cũng có chút không được tốt cho lắm.

Cung Húc tinh mắt, là người đầu tiên thấy được Diệp Oản Oản, nhất thời mặt đầy mừng rỡ nhìn sang, hướng về nàng vẫy vẫy tay: “Diệp ca! Nơi này!”

Diệp Oản Oản cất bước đi về phía Cung Húc.

Mọi người vốn đều đang vây quanh Thiệu Hành nịnh hót, Diệp Oản Oản đột nhiên xuất hiện, trong nháy mắt dẫn đến ánh mắt bát quái của không ít người.

“Mẹ nó! Mới vừa rồi Cung Húc gọi ai vậy? Diệp Mộ Phàm sao?”

“Làm sao có thể chứ, Diệp Mộ Phàm còn đang bị giam ở Cục cảnh sát đây!”

“Đó là…”

Đám người theo bản năng nhìn về phía cánh cửa, ngay sau đó, liền nhìn thấy một cô gái cứ như vậy, nhàn nhã lững thững bước vào đại sảnh. 

“Ta phi! Diệp Bạch, lại là Diệp Bạch!”

“Diệp Bạch? Diệp Bạch nào?”

“Chính là người trước đó phong quang vô hạn, người đại diện kim bài trong một đêm đào ra từ giải thưởng Kim Lan lần trước được hai Ảnh Đế một Ảnh Hậu. Diệp Bạch của Chư Thần Thời Đại đấy! Khi đó cô ấy đã trực tiếp tàn sát bảng vàng!”

“Ồ, chính là Nhị tiểu thư của Diệp gia Diệp Oản Oản đúng không? Đóng giả nam một tay tạo dựng nên Chư Thần Giải Trí, là một nhân vật rất lợi hại!”

“Lợi hại hơn nữa cũng bất quá chỉ là một người đại diện nho nhỏ, công ty đều đã bị người ta thu mua! Nghe nói ôm tiền lẻn trốn đi, hiện tại người người đòi đánh, danh tiếng trong giới giải trí đã thối đến không thể nào thối hơn! Không nghĩ tới cô ta lại còn dám trở lại! Cũng không sợ bị bắt sao?”

“Nhưng đây là tiệc sinh nhật của Thiệu Hành, cô ta vào bằng cách nào?”

Trong nháy mắt, cơ hồ tầm mắt của mọi người đều chuyển sang nàng.

Cô gái cứ như vậy trực tiếp đi tới, như thể không hề phát hiện ra, bắt chuyện cùng với đám người Cung Húc.

Cung Húc lầu bà lầu bầu: “Diệp ca ca, cô tới làm chi vậy? Một bữa tiệc sinh nhật vớ vẩn mà thôi! Cô cũng quá cho hắn thể diện rồi!”

Diệp Oản Oản hơi hơi nhíu mày, không khỏi bật cười. Trong mắt người ngoài, hiện tại nàng chính là một con chó nhà có tang, nhìn chán đến không thể chán hơn. Duy chỉ có Cung Húc, mãi mãi vẫn đề cao nàng như vậy…

“Không có việc gì, tới xem một chút!” Diệp Oản Oản thuận miệng trả lời.