Biên soạn: Đức Uy – truyenfull.vn
—
Ánh mắt Diệp Oản Oản lãnh đạm thờ ơ, nhìn lấy Diệp Hồng Duy, trong một đôi mắt không có bất kỳ chấn động tình cảm nào.
“Em gái, em làm sao lại có thể nói với ông nội như vậy cơ chứ…”
Bỗng nhiên, Diệp Y Y nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, cau mày lên tiếng.
Đối với thân phận của Diệp Oản Oản, đông đảo nghệ sĩ, phóng viên, truyền thông ở đây cũng đều biết. Diệp Oản Oản là cháu gái của Diệp Hồng Duy, đương nhiên cũng là một phần tử của Diệp gia.
“Không sai, Diệp Oản Oản, tuy em đã là lão bản của Công ty Tinh Thần, nhưng cũng là người của Diệp gia. Từ một loại logic nào đó mà nói, Công ty Tinh Thần cũng coi như là sản nghiệp của Diệp gia. Em làm như thế này, không phải là đang cố ý chọc tức ông nội sao?” Bên cạnh Diệp Y Y, Cố Việt Trạch cũng liền vội vàng lên tiếng.
Nghe câu này, dưới đài, đám người Cung Húc và Giang Yên Nhiên, mặt đầy vẻ bực tức. Từng gặp người không biết xấu hổ, nhưng còn chưa từng thấy ai không biết xấu hổ đến vậy, ngay cả lời như vậy mà cũng nói được?
Lúc này, Diệp Oản Oản khẽ mỉm cười: “Người của Diệp gia? Ai nói tôi là người của Diệp gia?”
“Ngươi càn rỡ! Coi như ngươi không phải là người của Diệp gia, ngươi cũng không thể rút vốn, ngươi làm vậy là vi phạm hiệp ước!” Diệp Hồng Duy tức tới toàn thân phát run.
“Diệp lão, xin ông chú ý lựa lời mà nói! Nếu không, tôi ước chừng phải kêu an ninh mời ông rời đi sớm đấy!” Trên sân khấu, Lý tổng lạnh giọng lên tiếng, mặt đầy vẻ không vui.
Chu tổng và Lý tổng có thể leo lên đến vị trí người phụ trách chi nhánh của Tinh Thần Giải Trí, ứng xử khôn khéo biết bao nhiêu, tự nhiên cũng nhìn ra được thái độ của Diệp Oản Oản đối với Diệp gia. Hiện tại, đúng là thời điểm bọn họ thể hiện mình trước mặt Đại Boss đấy!
Đã có cơ hội thể hiện, bọn họ há có thể bỏ qua cho được!
“Công ty Tinh Thần chúng tôi, có thể trả phí bồi thường vi phạm hợp đồng.” Diệp Oản Oản lạnh nhạt mở miệng nói.
“Diệp tổng, ngày mai tôi liền liên lạc luật sư, sau đó tính toán một khoản tiền bồi thường vi phạm hợp đồng, chuyển qua cho bọn họ.” Chu tổng liền vội vàng cười nói.
“Ngươi…”
Diệp Hồng Duy chỉ vào Diệp Oản Oản, tê liệt ngồi bệch xuống ghế. Hoàng Thiên Giải Trí, tâm huyết cả đời của hắn…
“Dĩ nhiên, tôi cũng không phải là người tuyệt tình, Tinh Thần Giải Trí chúng tôi cũng có thể thu mua lại Hoàng Thiên, nếu như các người nguyện ý.” Diệp Oản Oản nói.
“Ngươi muốn thu mua Hoàng Thiên Giải Trí… Ngươi nằm mơ!” Diệp Hồng Duy cả giận trả lời.
Nghe tiếng, Diệp Oản Oản nhún nhẹ hai vai: “Tùy các người!”
Diệp Oản Oản không thèm tiếp tục phản ứng lại đám người Diệp Hồng Duy, xoay người nhìn về phía Diêu Giai Văn cách đó không xa.
“Chư Thần Giải Trí là do tôi một tay sáng lập. Một đoạn thời gian trước, tôi bởi vì chuyện riêng phải rời khỏi Hoa quốc. Mà Diêu Giai Văn nhân lúc tôi lúc rời đi, đem toàn bộ vốn liếng của Chư Thần Thời Đại lấy sạch, nhưng lại nói với bên ngoài là tôi ăn cắp vốn của Chư Thần Thời Đại trốn đi.” Diệp Oản Oản khẽ mỉm cười, mở miệng nói.
Diệp Oản Oản dứt tiếng, Diêu Giai Văn sắc mặt đại biến, liền vội vàng đứng dậy, hướng về cánh truyền thông mà thanh minh: “Không, Diệp Bạch đây là đang ngậm máu phun người! Tôi làm sao có thể ăn cắp vốn của Chư Thần Thời Đại? Là Diệp Bạch…”
“Là tôi?”
Diệp Oản Oản nhìn chằm chằm Diêu Giai Văn, khóe miệng hơi hơi nhếch lên, treo lên một nụ cười khó hiểu: “Nói cách khác, tôi đây thân là lão bản của Công ty Tinh Thần, không ngại vi phạm pháp luật, lấy đi một chút xíu tài sản của Chư Thần Thời Đại? À, ý cô là thế này sao?”
Lúc này, toàn trường là một mảnh thanh âm xôn xao.
Chỉ riêng tài sản của Tinh Thần Giải Trí, đã đạt tới một con số vô cùng kinh khủng. Mà Tinh Thần Giải Trí chẳng qua chỉ vẻn vẹn là một nhánh sản nghiệp dưới cờ của Công ty Tinh Thần. Toàn bộ tài sản của Công ty Tinh Thần…
Diệp Bạch thân là Boss của Tinh Thần, ăn cắp sạch vốn của Chư Thần Thời Đại? Một chút vốn liếng kia đủ cho Boss của Tinh Thần làm cái gì, ăn một bữa ăn sáng?
“Chư Thần Thời Đại là do tôi một tay sáng lập, mà Diêu Giai Văn, năm đó ngay cả một công việc cũng tìm không ra nổi. Tôi lúc đó có cái tâm tiếc cho nhân tài, mới tiến cử cô ta gia nhập Chư Thần Thời Đại, nhưng đáng tiếc lại nhặt được một con bạch nhãn lang! Nuôi ong tay áo!” Diệp Oản Oản ý cười đầy mặt.