Biên soạn: Đức Uy – truyenfull.vn

Hiện tại, trên mặt của Tư Bá Ý, vẫn là bộ dáng tươi cười như lúc trước, ánh mắt chậm rãi rơi vào trên người Diệp Oản Oản, thấp giọng cười nói: “Em dâu, đây là chuyện nhà chúng tôi, em dâu cần gì phải thọc gậy bánh xe như vậy chứ?”

Tư Bá Ý dứt tiếng, hàn quang trong mắt Thập Nhất lóe lên, trân trân nhìn chòng chọc Tư Bá Ý, lạnh lùng nói: “Lão Đại… Tư!! Bá!! Ý!! Lúc ban đầu ta cũng không hề nói với ngươi chuyện Lâm Vân chết đi, đến tột cùng, làm cách nào mà ngươi biết?” 

Nghe Thập Nhất chất vấn, Tư Bá Ý lại vui vẻ cười một tiếng: “Lão Thất, chuyện này cũng không quan trọng! Tôi cảm thấy, cậu không cần phải vì một con đàn bà, mà xích mích bất hòa với anh em, không ai vui cả, cậu nói xem có đúng không?”

Thập Nhất sắc mặt âm trầm, lạnh giọng gằn từng chữ: “Là!! Ngươi!! Giết!! Lâm!! Vân!?”

“Tôi?” Tư Bá Ý hơi sững sờ, đầy hiền hòa chỉ vào chính mình, chợt lắc đầu nói: “Bạn gái cậu, đương nhiên không phải là do tôi giết… Bất quá chỉ là do tôi phái người đi giết mà thôi.”

“Tư Bá Ý… Ngươi con mịa nó, đồ súc sinh!” Sau khi nghe Tư Bá Ý thừa nhận, Thập Nhất giận tới tột độ. Làm thế nào cũng không thể nào tiếp thu được, người có vẻ hiền lành kia, người anh cả nhát gan, sợ phiền phức nhất trong số 9 anh em Tư gia, lại có thể giết bạn gái của hắn… Hơn nữa còn vu khống cho lão Cửu, Tư Dạ Hàn!

“Ha ha…” Thấy Thập Nhất hơi có chút thất thố, lão Đại cũng không hề tức giận, mà còn khẽ mỉm cười, nhìn Thập Nhất, mở miệng nói: “Lão Thất, dù sao tôi cũng là đại ca của cậu. Đàn bà mà thôi, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu…!! Chẳng lẽ, cậu lại muốn bởi vì một con đàn bà, mà trở nên bất hòa với đại ca hay sao?”

“Ngươi ngưng thả rắm thối đi!” Thập Nhất nhìn chằm chằm Tư Bá Ý, sắc mặt âm trầm đến cực hạn: “Tư Bá Ý… Cũng bởi vì một chức vị gia chủ Tư gia, ngươi không tiếc giết chết bạn gái của ta, giá họa cho lão Cửu… Ngươi còn biết chúng ta là anh em? Ngươi còn là con người sao?

Sắc mặt Tư Bá Ý vẫn như thường, thản nhiên cầm lấy hũ đồ ăn cho chim, cho con chim của hắn ăn.

Vào giờ phút này, chân tướng rốt cuộc cũng lộ rõ.

“Tư gia có nhiều anh em như vậy… Lão Nhị, lão Tam… lão Tứ, lão Ngũ… và cả lão Bát nữa, đều là do ngươi khích bác ly gián, khiến cho bọn họ đánh mất tính mạng của mình!” Thập Nhất lạnh giọng quát lên.

“Ha ha, lão Thất… Cũng không thể nói như vậy được, tôi đâu có cầm dao kề vào cổ bọn chúng, yêu cầu bọn chúng đi giết Tư Dạ Hàn đâu? Chính là trong lòng bọn chúng có lòng tham, tôi đây chẳng qua chỉ giúp cho chúng có thể nhìn thấy rõ được lòng tham của mình mà thôi…”

“Nhưng mà cậu thì lại khác, mấy năm nay cậu ở bên ngoài buôn bán, thế lực và tài sản cậu nắm giữ, hoàn toàn không thua gì Tư gia… Cho nên, một vị trí gia chủ Tư gia, đương nhiên không cám dỗ được cậu. Cũng may có khúc xương sườn mềm, chính là người bạn gái tên Lâm Vân kia! Giết Lâm Vân, nói cho cậu biết là do Tư Dạ Hàn gây nên, mới có thể khiến cậu nổi sát tâm đối với Tư Dạ Hàn. Là chính cậu đã để lộ điểm yếu của mình, chuyện này cũng không thể oán đại ca được!” Tư Bá Ý cười nói.

“Tư Bá Ý… Ta! Muốn! Ngươi! Chết!”

Sau khi biết được Lâm Vân chết ở trong tay của Tư Bá Ý, Thập Nhất cũng không còn cách nào khắc chế được tâm tình của mình, nhặt lấy một cục gạch ở dưới đất, định chọi thẳng vào đầu Tư Bá Ý.

“Đúng là đồ ngu xuẩn!”

Tư Bá Ý lườm Thập Nhất một cái, chợt, cũng không hề thấy hắn ta phản ứng gì nhiều, chẳng qua chỉ nhẹ nhàng nhấc tay phải lên.

Một giây kế tiếp, cả người Thập Nhất bay vọt lên cao, đã bị Tư Bá Ý tung một chưởng đánh bay ra ngoài mấy thước.

Sau khi Thập Nhất té xuống, nhanh chóng đứng dậy, sắc mặt trắng bệch, khóe miệng có máu tươi đỏ thẫm tràn ra.

Tình cảnh này, khiến Thất Tinh và Bắc Đẩu hai mắt nhìn nhau một cái. Ngay cả Đại trưởng lão và Tam trưởng lão, ánh mắt nhìn về phía Tư Bá Ý cũng hiện ra một vẻ kinh ngạc. Thì ra tại Hoa quốc… Còn có loại cao thủ này!!