Chương 1950: Xảy ra chuyện lớn rồi!
Biên soạn: Đức Uy – truyenfull.vn
—
Bắc Đẩu nhất thời im miệng: “Không không không, đệ bề bộn nhiều việc! Rất bận rộn!”
Sau khi chạy đi, Bắc Đẩu không ngớt tò mò, léo nha léo nhéo, “Lão Thất, cậu nói xem lão bản xưởng giấm này rốt cuộc là ai vậy? Làm sao tôi lại không nghe nói Độc Lập Châu có một ông chủ xưởng giấm đẹp trai nhỉ?”
“Có thể là minh chủ tình cờ quen.” Thất Tinh hơi suy nghĩ một chút, rất nhanh đã bình tĩnh, “Có người có thể phân tán sự chú ý của minh chủ, chưa chắc không phải là chuyện tốt.”
Bắc Đẩu suy nghĩ một chút, cảm thấy ngược lại cũng có đạo lý. Chỉ cần người nàng trêu chọc không phải là những nhân vật phiền toái kia, hết thảy đều dễ nói!
Đây phỏng chừng cũng là Phong tỷ nhất thời cao hứng, không được mấy ngày liền quên ở sau ót…
…
Từ sau khi bắt được Kim trưởng lão của Võ Đạo Liên Minh Công Hội, Diệp Oản Oản liền phát hiện, tại bốn phía Không Sợ Minh, có thật nhiều cơ sở ngầm của Võ Đạo Liên Minh Công Hội quanh quẩn.
Vốn muốn đợi sau khi chuyện này lắng xuống, chính mình lại cẩn thận thẩm vấn Kim trưởng lão một phen. Nhưng dựa theo tình hình hiện tại mà xem, vụ này không biết đến lúc nào mới có thể lắng xuống. Ngay cả Diệp Oản Oản cũng không ngờ, Võ Đạo Liên Minh Công Hội lại có thể coi trọng Kim trưởng lão như vậy, đến hiện nay vẫn như cũ không chịu từ bỏ ý định. Không nhìn ra tổ chức này lại có thể trượng nghĩa như vậy! Chỉ sợ là có thể liều mạng cùng với Không Sợ Minh…
Sau khi thấy được sự cố chấp của Công Hội, Diệp Oản Oản không khỏi cảm thán. Khó trách Võ Đạo Liên Minh Công Hội người ta lại có thể áp đảo Độc Lập Châu, trở thành thế lực cầm cân nảy mực của cả khu vực. Đây không phải là không có đạo lý! Nếu như đổi lại là thế lực khác, chỉ sợ là đã sớm sẽ không quản sự sống chết của một vị trưởng lão rồi.
………
Ngày kế, Diệp Oản Oản đang trong phòng làm việc lim dim, lại bị Bắc Đẩu đánh thức.
“Phong tỷ!” Bắc Đẩu cũng không gõ cửa, cùng với Thất Tinh cùng nhau xông vào phòng làm việc.
Giọng của Bắc Đẩu oang oang, khiến cho Diệp Oản Oản trong nháy mắt bị đánh thức.
“Sao vậy?”
Diệp Oản Oản nhìn về phía Bắc Đẩu và Thất Tinh, mở miệng hỏi.
“Phong tỷ, xảy ra chuyện rồi!” Thất Tinh nói.
“Đúng đúng đúng, Phong tỷ, xảy ra chuyện rồi! Xảy ra chuyện lớn rồi!!” Bắc Đẩu cũng vội vàng lên tiếng.
“Có thể nói rõ ràng hay không, xảy ra chuyện lớn gì, trời sập sao?” Diệp Oản Oản hơi có chút bất mãn lườm Bắc Đẩu một cái.
Khi Diệp Oản Oản biết được Nhiếp Vô Ưu chính là Bạch Phong, và toàn bộ Không Sợ Minh lại là do mình năm đó dùng tên giả Bạch Phong tự tay sáng lập, trong nháy mắt kinh ngạc đến ngây người, hoàn toàn không cách nào tiếp nhận được thông tin này.
Năm đó, vì sao mình lại nhận nhiều người kỳ lạ như thế vào Không Sợ Minh? Đây tuyệt đối không phải là phong cách của nàng…
“Trời sập! Thực sự là không khác trời sập chút nào cả!” Bắc Đẩu thở hổn hển lên tiếng.
Nghe Bắc Đẩu nói vậy, Diệp Oản Oản hướng về Thất Tinh nhìn lại. Ít nhất coi như Thất Tinh cũng đáng tin hơn một chút.
Nhưng mà, Thất Tinh lại hướng về Diệp Oản Oản gật đầu một cái, dường như vô cùng đồng ý với cách nói của Bắc Đẩu.
“Phong tỷ, cứ điểm giấu Kim trưởng lão, bị Võ Đạo Liên Minh Công Hội tìm được…” Chỉ chốc lát sau, Thất Tinh mở miệng giải thích.
Thất Tinh vừa dứt tiếng, Diệp Oản Oản trong nháy mắt mộng bức tại chỗ.
“Cậu nói là Võ Đạo Liên Minh Công Hội, tìm được cứ điểm của chúng ta, bắt tại trận?” Diệp Oản Oản nhíu chặt chân mày.
“Đúng vậy Phong tỷ, chuyện mới vừa xảy ra!” Vẻ mặt Bắc Đẩu như đưa đám.
Diệp Oản Oản: “…”
Chuyện này con mịa nó nào chỉ là trời sập, đây rõ ràng là trời long đất lở!
Với danh vọng và thực lực của Võ Đạo Liên Minh Công Hội tại Độc Lập Châu mà nói, Không Sợ Minh bị bọn họ bắt quả tang, hậu quả khó mà lường được!
Trong lòng Diệp Oản Oản hiểu rõ, lần trước Võ Đạo Liên Minh Công Hội tìm đến mình, muốn khiến cho Không Sợ Minh và A Tu La đối địch, đi đến trụ sở chính A Tu La gây chuyện. Nhưng mình lại làm chẳng đâu vào đâu, chẳng khác nào là lừa tiền tài của Võ Đạo Liên Minh Công Hội cả.
Nhưng bất kể nói thế nào, dù sao nàng cũng đã đi đến địa bàn của A Tu La, cũng đi gây chuyện, làm náo loạn. Trong lòng Võ Đạo Liên Minh Công Hội có giận cũng khó có thể nói thêm gì, hoàn toàn phải ngậm bồ hòn làm ngọt.
Nhưng lần này thì lại khác, Không Sợ Minh cướp lượng lớn tài nguyên của Võ Đạo Liên Minh Công Hội, còn bắt cóc một vị trưởng lão của bọn họ…