Convertor: Vovo

Editor: Hyna Nguyễn

Cung Húc bình sinh ghét nhất là bị uy hiếp, nhất là đồ vật mà hắn để ý nhất nữa, ánh mắt nhất thời giống như băng nhìn về phía Vạn San San.

“Thế nào? Sợ rồi hả? Không dám sao?!” Vạn San San giờ phút này như hoàn toàn đã yên tâm là có chỗ dựa chắc chắn nói tiếp: “Hiện tại lập tức nói xin lỗi Thiếu Triết của chúng tôi đi, nếu không tôi lập tức đem đoạn video này tung lên trên mạng đó! Đến lúc đó người đại diện của anh sợ là sẽ tức giận vô cùng nha!”

Tiểu Tình cùng Đông Tử đứng ở bên cạnh thấy vậy tất cả đều nóng nảy không thôi.

Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?… Những người này thật sự là quá vô sỉ, lại có thể mang Diệp ca ra uy hiếp Cung Húc.

Điều Cung Húc quan tâm nhất chính là cách nhìn của Diệp ca đối với mình!

Hiếm khi nhìn thấy Cung Húc ăn quả đắng như vậy, tâm tình của Lăng Thiếu Triết khá tốt, vô cùng thoải mái mà ngồi ở chỗ đó nói: “Thế nào? Dáng vẻ của Cung thiếu gia thật giống như rất không tình nguyện a?” 

A, Cung Húc, không nghĩ tới anh cũng có ngày hôm nay!

Tại lúc bầu không khí đầy giằng co, Đông Tử lanh mắt nhìn thấy một người đang đi về hướng của bọn hắn, nhất thời ánh mắt sáng lên, giống như thấy được cứu tinh.

“Diệp ca!”

“Diệp ca anh đã đến rồi…” Tiểu Tình vừa nhìn thấy Diệp Bạch, nhất thời mặt đầy ủy khuất.

Diệp Oản Oản quét mắt nhìn mấy người bên này hỏi: “Chuyện gì xảy ra vậy?”

Vạn San San hai tay ôm ngực, đứng ở nơi đó đáp: “Người đại diện Diệp, anh tới thật đúng dịp, quản cho tốt nghệ sĩ nhà mình đi! Một người hai người, diễn xuất không được, gây chuyện lại vô cùng tốt, tại đoàn kịch hoành hành ngang ngược, đùa bỡn người khác!”

Tiểu Tình nóng nảy không dứt, vội vàng đem toàn bộ quá trình nói một lần: “Diệp ca, không phải như vậy đâu, là bọn họ gây chuyện trước, cô gái này cố ý dùng chân vấp phải Lạc Thần, Lạc Thần mới có thể không cẩn thận đem cà phê tạt vào trên quần áo của Lăng Thiếu Triết, sau đó bọn họ đòi hỏi muốn tám trăm ngàn, còn ép Lạc Thần lau giày cho hắn nữa…”

“Con mắt nào của cô nhìn thấy tôi đưa chân ra vậy, cũng đừng ngậm máu phun người như vậy chứ! Ngược lại phải xem Cung Húc kìa, cố ý đùa bỡn người khác, hướng Thiếu Triết của chúng ta tạt cà phê lên trên người, tôi có video làm chứng đây!” Vạn San San một mặt không có sợ hãi nói.

Diệp Oản Oản nghe xong lời Tiểu Tình nói, ngay sau đó nhìn về hướng của Cung Húc: “Cậu cố ý hướng trên người của Lăng Thiếu Triết đổ cà phê hả?”

Cung Húc vào lúc này ở nơi nào còn có phân nửa phách lối mới vừa rồi nữa, nhìn thấy Diệp Oản Oản liền hoàn toàn ỉu xìu, khẩn trương đứng ở nơi đó: “Tôi…”

Làm sao bây giờ…

Diệp ca ghét nhất là hắn gây chuyện a!

Vạn San San nhìn thấy bộ dạng kinh sợ của Cung Húc, nhất thời càng đắc ý hơn, hướng về phía hắn quơ quơ điện thoại di động nói: “Cung Húc, nếu không muốn người đại diện của mình nhìn thấy thì nhanh chóng ngoan ngoãn nói xin lỗi đi!”

Không nghĩ tới Cung Húc lại có thể thực sự giống như trong tin đồn vậy, hắn ta lại có thể vô cùng sợ người đại diện này.

Mặt của Lăng Thiếu Triết lộ vẻ giễu cợt, thản nhiên ngồi ở chỗ đó, chờ Cung Húc nói xin lỗi với chính mình.

Lạc Thần gắt gao cắn môi, dù sao tất cả mọi chuyện đều là bởi vì hắn mà ra, nếu phải nói lời xin lỗi chắc cũng phải do hắn nói xin lỗi mới đúng, vì vậy không nhịn được nữa đứng ra mở miệng nói: “Diệp ca, chuyện này không có quan hệ gì với Cung Húc, là tôi…”

Vạn San San khẽ xì một tiếng: “Không thiếu được phần của cậu đâu, cậu đương nhiên cũng phải nói xin lỗi rồi!”

Vạn San San nói xong nhìn về hướng của Diệp Oản Oản: “Nếu không chịu bảo nghệ sĩ nhà anh nói lời xin lỗi, tôi sẽ đưa đoạn clip này lên mạng! Người đại diện Diệp, anh nghĩ cho rõ ràng hậu quả nha!”

Dưới ánh mắt xem kịch vui của nghệ sĩ Hoàng Thiên, cùng tầm mắt khẩn trương hốt hoảng của Lạc Thần và Cung Húc, Diệp Oản Oản không mang theo chút nào tâm tình mà nhìn Vạn San San, sau đó, sắc mặt lãnh đạm mở miệng nói hai chữ: “Đăng đi.”

Vạn San San: “…”

Lăng Thiếu Triết: “…”

Lạc Thần: “…”

Cung Húc: “…”

Hai người trong nháy mắt ngây ngốc đứng ở nơi đó, bao gồm cả Lạc Thần cùng Cung Húc cũng hoàn toàn ngây ngẩn.

Nhất là Cung Húc, không cách nào tin được ngẩng đầu lên, dường như không thể tin vào tai của mình.