Editor: Hoahonggai

Beta: Gemini

……………………….

Lương Sùng nghe đến đó, ánh mắt nhất thời sáng lên, vừa nhìn chính là đối với ý kiến của Thái Dũng Thắng rất động tâm.

Gần đây “Sắc đẹp” của bọn họ bị đối thủ cũ “Vivi” theo rất căng, bên ông ta áp lực cũng rất lớn, nếu không cũng không muốn loại hình như Cung Húc, nhưng không có người nào khác nên bên ông ta mới hạ thấp tiêu chuẩn của mình như vậy.

Bất quá, người tổng giám Diệp kia đàm phán rất tốt, làm cho cho ông ta phá lệ.

Nhưng không nghĩ tới, tổng giám của Quang Diệu lại đổi người, Thái Dũng Thắng nói muốn chụp hai người, mặc dù độ nóng cũng không nhiều nhưng nghe ý của Thái Dũng Thắng, Quang Diệu là muốn lợi dụng ảnh bìa này để nâng đỡ người mới, đến lúc đó có thể kéo được lượng tiêu thụ.

Ngược lại ông ta đã vì Cung Húc phá lệ một lần, vì lượng tiêu thụ lại phá lệ một lần, dường như không khác nhau là mấy…

Phát hiện sắc mặt Lương Sùng dao động, Thái Dũng Thắng lập tức không ngừng nháy mắt cho nữ nghệ sĩ.

“Tổng biên tập Lương, em nhất định sẽ biểu hiện rất tốt…” Dương Lộ Thiến vừa nói, một tay mò trên đùi Lương Sùng.

Không chỉ là kéo được lượng tiêu thụ, hơn nữa Thái Dũng Thắng này cũng cho ông ta có nhiều chỗ tốt, sao mà lại không làm.

Nghĩ tới đây, Lương Sùng mở miệng nói “Nếu như mà chụp hai người, ngược lại cũng không phá hủy hiệp ước giữa chúng ta…”

Lương Sùng: “Hợp tác vui vẻ!”

………………………………..

Ngày thứ hai trời vừa sáng, Diệp Mộ Phàm tức giận đùng đùng đi tìm Diệp Oản Oản.

“Oản Oản, anh biết ngay con cáo già Chử Hồng Quang không có lòng tốt mà! Vào lúc này Thái Dũng Thắng nhảy dù tới, rõ ràng là muốn cướp công lao của em!

Như thế, vừa mới tới công ty một ngày, liền chen người vào chỗ trang bìa của “Sắc đẹp”! Không phải trang bìa “Sắc đẹp” là do em lấy được sao? Anh ta lại có thể dựa vào một bữa cơm thì đại công cáo thành?”

Diệp Mộ Phàm càng tức giận “Cái tên đó ỷ vào Chử Hồng Quang chống lưng, sau đó càng quá đáng hơn, ở một chỗ với loại người như Thái Dũng Thắng này, không bằng trực tiếp rời đi cho rồi!”

Diệp Oản Oản đi tới, rót cho Diệp Mộ Phàm ly trà, trấn an anh một cái “Không gấp, bây giờ chưa phải lúc.”

Diệp Mộ Phàm vội mở miệng “Đáng chết, thiếu chút nữa đã quên rồi, em thiếu Chử Hồng Quang khoản tiền nhà ở, còn thiếu bao nhiêu? Chỗ này anh cũng có một ít, em cầm lấy đi!”

Nhà tạo mẫu cho dù nhiều đi nữa cũng không thể nào bằng nghệ sĩ với người đại diện được,  huống chi anh mới làm cũng không lâu, cho nên không có để dành được bao nhiêu tiền.

Đều do anh, lúc trước quá chơi bời, nếu là sớm kiếm tiền một chút, thì cũng không để một mình Oản Oản cực khổ như vậy.

Càng làm anh lo lắng là, nếu quả thật từ chức thì sẽ có chỗ nào chứa chấp bọn họ.

Bắt đầu lại từ đầu thì dễ sao, những công ty khác cũng không dễ lăn lộn như vậy.

“Không cần, anh bây giờ đang trong thời kỳ phát triển, cần có nhiều tiền để sử dụng nhiều chổ, còn khoản tiền nhà ở thì tháng này e cũng đủ rồi. Đúng rồi, sự tình em bảo anh chú ý thì như thế nào?” Diệp Oản Oản hỏi.

“Vẫn đang trông chừng, em nói cái bộ phim kia, Hoàng Thiên vẫn chưa có tin tức.” Diệp Mộ Phàm trả lời, sau đó không hiểu hỏi “Bất quá, em quan tâm Hoàng Thiên quay phim điện ảnh nào làm gì?”

Diệp Oản Oản lộ ra thần sắc suy tư, dĩ nhiên là muốn xác định xem sự tiến triển của kiếp này với kiếp trước như thế nào.