Biên soạn: Đức Uy – truyenfull.vn

Mấy câu nói của Diệp Oản Oản, nhất thời đem mấy người một nhà Diệp Thiệu An nghẹn đến á khẩu không trả lời được.

Diệp Hồng Duy nguyên bản thái độ đối với gia đình con thứ đã bắt đầu có bất mãn, chuyện ngày hôm nay có thể nói đã đem mâu thuẫn này trở nên gay gắt đến cực hạn.

Hơn nữa chuyện ngày hôm nay, phương thức xử lý vấn đề của Mộ Phàm và gia đình con thứ, thật sự là đã có thể nhìn ra quá nhiều vấn đề rồi.

Lương Mỹ Huyên giận đến trợn mắt nhìn Diệp Oản Oản một cái, “Ngươi là một đứa bé biết cái gì, đừng có xỏ tiền mẻ…”

Diệp Oản Oản đứng ở bên người lão gia tử, “Ông nội, con quả thật cái gì cũng không biết, nhưng con có thể phân biệt đúng sai, người làm sai không phải là ca ca!”

Diệp Hồng Duy nhìn cháu gái ở bên cạnh, sắc mặt hòa hoãn đi mấy phần, “Tốt rồi, Oản Oản, ông nội biết ca ca con không có sai, cách làm của Mộ Phàm hôm nay, quả thực để cho ta nhìn với cặp mắt khác xưa…”

Diệp Hồng Duy nói xong, thời điểm nhìn về phía Diệp Thiệu An, sắc mặt nhất thời lạnh xuống, “Thiệu An, ngươi biết lỗi sai của ngươi ở đâu chưa?”

Diệp Thiệu An sắc mặt cứng đờ, “Con…”

Diệp Hồng Duy nghiêm nghị mở miệng: “Thứ nhất, ngươi không biết nhìn người, cho nên mới đem đến tai tiếng như vậy. Thứ hai, là một CEO của tập đoàn, chưởng quản toàn bộ người của công ty, quan trọng nhất là nên có cái nhìn đại cục. Mà ngươi, lại bởi vì chút tư tâm kia, để cho sự tình phát triển đến mức độ xấu nhất. Thứ ba, không có chút ý thức đoàn kết gia tộc nào!”

Diệp Hồng Duy nói xong, vẻ thất vọng trên mặt đã ngập tràn, “Ta thấy ngươi, ngay cả hai đứa bé như Mộ Phàm cùng Oản Oản cũng không bằng!”

Lời nói này của lão gia tử đã coi như là phi thường nghiêm khắc.

Một bên, nơi đáy mắt của Diệp Y Y xẹt qua một vệt âm vụ, ngay sau đó nặn ra vẻ mặt đầy lo lắng mở miệng, “Ông nội, thật xin lỗi, người đừng trách cha, chuyện này là do con, là con không tra xét rõ, chuyện này không liên quan tới cha.”

Diệp Hồng Duy trầm giọng nói: “Y Y, ngươi quả thật là có lỗi, là Tổng thanh tra, lần này ngươi tạm thời ngưng chức ba tháng đi.”

Lương Mỹ Huyên nghe thấy nhất thời nóng nảy, “Cha, thế này thật là quá đáng! Chuyện này cùng Y Y có quan hệ gì? Ngài làm sao lại có thể phạt Y Y đây? Lại nói Y Y cùng Việt Trạch tháng sau sẽ đính hôn, ngài hiện tại cho nó ngưng giữ chức vụ, làm sao nó ăn nói…”

Diệp Hồng Duy hừ lạnh một tiếng nói, “Mới vừa rồi là ai nói với ta, hôm nay nhiều truyền thông như vậy, vì hình tượng công ty, nhất định phải cho mọi người một câu trả lời? Ai nói đây là chuyện công, mà không phải là chuyện nhà? Các ngươi nói không sai, vô luận là ai, cũng không thể có đặc quyền. Chuyện này, nên xử lý như thế nào liền xử lý như thế nấy!”

Ánh mắt Diệp Y Y không dễ dàng phát giác, âm trầm thêm mấy phần, nhưng trên mặt vẫn nhu thuận mà ẩn nhẫn mở miệng, “Mẹ, đừng nói nữa, ông nội trách phạt là con nên chịu.”

Diệp Mộ Phàm sắc mặt áy náy đi tới, “Thật xin lỗi, ông nội, bà nội, đem khánh điển vốn là hỉ sự biến thành như vậy…”

Đàm Nghệ Lan thở dài nói, “Mộ Phàm, bà nội biết, chuyện này không phải là lỗi của con.”

Dù sao hành động mới vừa rồi của Diệp Mộ Phàm bọn họ đều thấy tận mắt. Ai đúng ai sai, bọn họ tự nhiên cũng thấy rõ.

Diệp Hồng Duy liếc cháu trai một cái, trầm giọng mở miệng, “Công ty nhỏ mới mở kia của con, ta cũng biết một chút tình huống. Mộ Phàm, trong vòng một năm, nếu con có thể làm ra một chút thành quả, ông nội có thể xem xét, cho con một cơ hội.”

Diệp Oản Oản rốt cuộc chờ được những lời này, nơi đáy mắt nhất thời thoáng qua một vệt ánh sáng nhạt. Thấy Diệp Mộ Phàm không có phản ứng, ung dung thản nhiên mà nhéo hắn một cái.

Diệp Mộ Phàm còn đang sợ sợ sệt sệt, lúc này mới phản ứng được, vội vàng mở miệng, “Cảm ơn ông nội! Con sẽ cố gắng!”

Giờ phút này, hai mẹ con Diệp Y Y và Lương Mỹ Huyên, sắc mặt đã hoàn toàn thay đổi.

Tính cách lão gia tử cố chấp như vậy, một khi đã quyết định là sẽ tuyệt đối không thay, lại có thể… nhả ra rồi!

Hắn lại muốn cho Diệp Mộ Phàm một cơ hội thừa kế công ty!