Biên soạn: Đức Uy – truyenfull.vn

Tư Dạ Hàn nghe vậy, không hề mở miệng, mà lại cúi người, hôn nhẹ lên trán của thiếu nữ…

Diệp Oản Oản sờ trán một cái, bất mãn lầu bầu, “Thật là qua loa lấy lệ…”

Đáy mắt Tư Dạ Hàn thoáng qua vẻ bất đắc dĩ, một lần nữa hôn lên khóe môi của cô gái.

Ôm lấy thân thể mềm mại của cô gái, âm thanh như thở dài của Tư Dạ Hàn vang lên bên tai cô, “Anh rất khỏe.”

Đêm khuya, trong một căn nhà riêng nào đó ở Đế Đô.

Tần Phong sắc mặt nghiêm túc, nhìn con gái mình ở trước mặt: “Mục tiên sinh ngày mốt sẽ đến, Nhược Hi, con chuẩn bị thế nào rồi?”

Tần Nhược Hi vẻ mặt đầy tự tin, “Cha yên tâm, đều đã chuẩn bị ổn thoả.”

Tần Phong nhìn con gái mặc một thân quần áo luyện công màu đen ở trước mặt mình, hài lòng gật đầu, “Ừ, Mục tiên sinh say mê võ đạo của Hoa quốc, mà thân thủ con lại giỏi như vậy, ấn tượng của Mục tiên sinh đối với con luôn không tệ.”

Tần Phong nói xong, lại tiếp lời, “Lần này vừa vặn đúng dịp Đại Hội Giao Lưu Võ Đạo Toàn Cầu được tổ chức tại Hoa quốc, đến lúc đó Mục tiên sinh nhất định sẽ đi xem thi đấu, con đến lúc đó chuẩn bị vài cao thủ đi qua.”

Tần Nhược Hi: “Vâng, thưa cha.”

“Nữ nhân kia gần đây có động tỉnh gì không?” Tần Phong hỏi.

“Nghe nói đang đóng phim.” Tần Nhược Hi trả lời.

“Hừ…” Tần Phong khinh thường hừ lạnh một tiếng, “Loại nữ nhân kia, không có khả năng lọt vào mắt Mục tiên sinh! Lão phu nhân đã lớn tuổi, cũng càng ngày càng hồ đồ, cứ dung túng cho gia chủ tùy ý nghịch ngợm!”

Sáng ngày hôm sau, Quang Diệu Truyền Thông. 

Các nhân viên đang túm năm tụm ba lại nói chuyện phiếm và trao đổi tin bát quái.

“Phó Tổng giám đốc Diệp thật là lợi hại nha! Công ty mới vừa mở không bao lâu, cũng đã có chút danh tiếng trong ngành…”

“Ngay cả Hoàng Thiên cũng không làm gì được hắn, trước đó còn bày đặt nói muốn kiện hắn, kết quả thì sao, lòi ra lại là ‘vừa ăn cướp vừa la làng’!”

“Hay nhất chính là, Hoàng Thiên làm một trận ầm ĩ như vậy, lại không công quảng cáo cho đối thủ! Bộ phim mới của Phó Tổng giám đốc Diệp cuối cùng được tuyên truyền miễn phí!”

“Nếu như Phó Tổng giám đốc Diệp vẫn còn ở Quang Diệu thì thật tốt, chỉ tiếc…”

Lúc này, nơi cửa, Thái Dũng Thắng cùng trợ lý riêng nhanh chân sải bước đi vào. Hai người đương nhiên cũng nghe được những lời xì xào kia.

Trợ lý nhất thời ra vẻ nghiêm nghị trách mắng: “Mấy người các ngươi! Không lo làm việc, tất cả đều trò chuyện vớ vẩn cái gì? Muốn bị trừ lương đúng hay không?”

Ánh mắt của Thái Dũng Thắng đầy âm lãnh liếc qua mấy người kia.

Các nhân viên vừa bát quái nhất thời cúi đầu, không dám nói nữa. Bên trong khu làm việc là một mảnh tĩnh lặng.

Sắc mặt Thái Dũng Thắng đen sạm lại, đi vào trong phòng làm việc.

“Mấy tên vừa rồi đàm luận về Diệp Bạch, tất cả đều sa thải cho tôi!” Thái Dũng Thắng giận dữ gào lên.

Trợ lý riêng nghe vậy, thần sắc khó coi, “Chuyện này… Thái tổng, gần đây mới có một số nhân viên từ chức, nhân sự công ty vốn đã thiếu hụt, nếu vào lúc này lại sa thải bọn họ, e là…”

Trước đó Thái Dũng Thắng chèn ép Diệp Bạch rời khỏi công ty, dẫn đến nòng cốt của Quang Diệu Truyền Thông như Lạc Thần, Cung Húc, còn có Felix toàn bộ đều theo hắn rời đi, cuối cùng thậm chí ngay cả Hàn Thiên Vũ của tổng công ty cũng bỏ nhảy.

Bởi vì sự tình huyên náo quá lớn, khi đó Chử chủ tịch lấy lý do thiếu năng lực làm việc bãi chức của Thái Dũng Thắng.

Nhưng chỉ một tháng sau, Thái Dũng Thắng lại lần nữa quay lại Quang Diệu Truyền Thông, còn trực tiếp đảm nhiệm vị trí Tổng Giám đốc, gọi là lấy công chuộc tội, để cho hắn một cơ hội chấn hưng lại Quang Diệu Truyền Thông.

Thái Dũng Thắng dùng sức vỗ bàn, “Đáng chết, nếu không phải bởi vì Diệp Bạch, Quang Diệu làm sao lại sẽ biến thành bộ dáng như bây giờ!”

Rõ ràng là một khối thịt lớn béo bở, nhưng bây giờ chỉ còn lại thịt vụn, vậy mà hắn bị buộc phải miễn cưỡng nuốt cục tức này xuống.

Càng làm cho hắn oán giận chính là, sau khi Diệp Bạch rời khỏi Quang Diệu, lại ăn sung mặc sướng, đây há chẳng phải là đang đá vào mông của hắn hay sao?