Biên soạn: Đức Uy – truyenfull.vn

Ca ca thân ái của tôi ơi…

Nhiếp Vô Danh nhìn thấy mấy chữ trên WeChat này, trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác khó tả.

Lúc này, trong đầu không khỏi hiện ra một hình ảnh, một cái bánh trôi nước nhỏ trắng nõn đáng yêu, loạng choà loạng choạng mà đi tới trước mặt hắn, dùng thanh âm bập bà bập bẹ bi bô tập nói từng chữ một, nhõng nhẽo gọi hắn là ca ca…

Nếu như hắn biết đây là lần gặp mặt cuối cùng của mình và muội muội, khi đó nhất định sẽ nắm lấy tay nhỏ của nàng, cùng chơi đùa với nàng thật tốt, mà không phải là không nhịn được gạt tay nàng chạy ra ngoài…

Sau khi trầm ngâm một lát, Nhiếp Vô Danh mới thở dài, đem ảnh chụp màn hình đoạn trò chuyện vừa rồi, gửi đi.

Bên cạnh, ngoại quốc dời gạch thấy đội trưởng lộ ra vẻ đầy sâu sắc một cách hiếm thấy như vậy, không khỏi có chút ngạc nhiên, “Đội trưởng, sao vậy?”

Nhất Chi Hoa vuốt vuốt bông hoa nhỏ gắn trên tóc mình, than thở, “Còn có thể làm sao nữa, nhớ muội muội chứ sao…”

Thần sắc Ngoại quốc dời gạch có chút hoài nghi, “Trước đây chưa từng nghe đến việc Nhiếp gia còn có một cô con gái, muội muội của đội trưởng, tại sao không lớn lên ở Nhiếp gia?”

Nhất Chi Hoa nhún vai một cái, “Không biết, nếu như không phải là nghe đội trưởng nhắc tới, tôi cũng không biết anh ấy còn có một muội muội…”

Sau khi nhắn tin xong, Diệp Oản Oản đem điện thoại di động để sang một bên, sau đó mở tủ quần áo ra bắt đầu lựa chọn đồ.

Lịch trình cả ngày hôm nay nàng đã sắp xếp rất vẹn toàn, buổi sáng đi tới đoàn làm phim, buổi chiều đi học ở trường, có một buổi giảng quan trọng.

Người giảng chính của chiều nay là vị giáo sư Lý Nhạc của Đại Học Truyền Thông Đế Đô, là bạn thân của ông nội nàng, Diệp Hồng Duy.

Ban đầu ở tại thọ yến của ông nội, nàng và Lý Nhạc từng gặp qua. Lý Nhạc có biết đến nàng, nếu như buổi giảng của ông ta cũng không đi, đến lúc đó lỡ như bị phát hiện, vậy thì sẽ rất xấu hổ. Huống chi Lý giáo sư giảng bài, có vẻ cũng rất hữu ích.

Diệp Oản Oản thay nam trang, sau đó lại mang theo một bộ y phục nữ, để dành thay khi đến lớp.

Tư Dạ Hàn phải đi sắp xếp yến hội buổi tối, tiếp đãi Mục tiên sinh.

Sau khi tạm biệt Đường Đường, Diệp Oản Oản và Tư Dạ Hàn cùng đi ra cửa, đợi sau khi mỗi người đều làm xong việc của mình mới gặp nhau, cùng đi yến hội.

Hai người chia nhau làm việc, rất nhanh Diệp Oản Oản đã đi đến phim trường.

Học Viện Điện Ảnh Đế Đô.

Cảnh quay ngày hôm nay của bọn họ lấy bối cảnh ở Học Viện Điện Ảnh Đế Đô, đối diện trường của Diệp Oản Oản, cho nên nàng mới chuẩn bị đồ nữ theo, buổi chiều thay đổi y phục là có thể trực tiếp đến trường nghe giảng bài.

Thời điểm Diệp Oản Oản đến nơi, mọi người đang quay cảnh của Cung Húc và Lạc Thần.

Hàn Thiên Vũ theo kịch bản sẽ đóng vai ca ca của Cung Húc, nghề nghiệp là giáo sư đại học, hôm nay ở trường học bên này cũng có một cảnh quay, cho nên cũng có mặt.

Bởi vì nhân khí của các diễn viên chính, mặc dù phim trường cũng đã được phong tỏa rồi, nhưng vào lúc này vẫn là thời gian đi học, chung quanh vẫn có không ít học sinh và fan cùng vây xem.

“A a a a a …..!!! Cung Húc, Cung Húc, Cung Húc!”

“Lạc Thần em yêu anh!”

“Thiên Vũ! Thiên Vũ, nhìn bên này!”

“A a a a a trời ạ! Dáng vẻ đeo mắt kiếng của tiểu thiên sứ Thiên Vũ thật sự là quá đẹp trai à nha a a a a!!!”

Diệp Oản Oản đi tới bên cạnh Hàn Thiên Vũ, nhìn về phía chàng trai đang đọc kịch bản.

Ừ thì là…, Hàn Thiên Vũ hôm nay mặc một thân âu phục nho nhã màu xám tro, đeo mắt kính, ăn mặc như một giáo sư, đúng là thật đẹp trai…

Nếu không phải là do nhan sắc của hai vị nam chính Cung Húc và Lạc Thần cũng rất hot, nàng sẽ không dám mời Hàn Thiên Vũ tới diễn cái vai phụ này, nếu không danh tiếng sợ là sẽ bị hắn đoạt hết…

“Đến rồi à!” Hàn Thiên Vũ thấy Diệp Bạch đã đến, lên tiếng chào hỏi cùng nàng.

Sau khi phát hiện tầm mắt của nàng, Hàn Thiên Vũ theo bản năng sờ mặt mình một cái, “Sao vậy? Tôi trang điểm bị sao à, da mặt có vấn đề?” 

Diệp Oản Oản bật cười, “Không có gì, chỉ là phát hiện hôm nay vẻ đẹp trai của cậu lại tăng lên một tầm cao mới, khó trách Tiểu Yên Nhiên nhà tôi lại mê cậu như vậy!”