Hậu viện Tần vương phủ.
Sau khi thái phi thản nhiên tỉnh lại, vội dò hỏi tình hình xảy ra, nghe nói thế tử phi ra mặt đưa đám người nháo sự đến Kinh Triệu phủ, thái phi yên lặng thở dài.
Lại nghe nói thế tử phi Khương Lộ Dao “bức tử” điêu dân nháo sự, thái phi liên tiếp niệm a di đà Phật.
Vẻ mặt thái phi không vui, nhắc mãi:
– Sao có thể bức tử người? Chuyện này khiến người khác nói Tần vương phủ thế nào? Ngự sử có thể lấy chuyện này buộc tội vương gia?
Hạ nhân hầu hạ thái phi phần lớn là lão nhân trong phủ, sau khi Khương Lộ Dao chỉnh đốn Tần vương phủ, nước luộc bị giảm mạnh, còn bị Tần vương phi ăn bớt, nhìn thái phi không vui, liền to gan nói:
– Chuyện này đáng để thế tử phi ra ngoài đối chất cùng điêu dân? Nhị thiếu gia còn ở trong phủ đọc sách, không lẽ thế tử phi đã quên.
– Nàng không quên.
Thái phi vô cùng không vui:
– Nàng giống Gia Mẫn quận chúa, luôn tự nhận mình thông minh, ai cũng không bằng các nàng, rõ ràng là nữ tử lại cứ thích nổi bật, tranh phong cùng nam tử, trước kia ta thấy nàng còn được, lại quên nàng là tôn nữ của Gia Mẫn quận chúa.
Lúc Gia Mẫn quận chúa còn trẻ tuổi vẫn luôn kiêu ngạo, kiêu căng, thái phi vẫn còn nhớ rõ, chỉ cần một câu không hợp ý, Gia Mẫn quận chúa liền vung tay đánh người.
Sau đó mẫu thân của Gia Mẫn quận chúa qua đời, nàng cũng thu liễm một chút.
Mà đương kim bệ hạ lại quan ái, tín nhiệm Gia Mẫn quận chúa hơn các biểu muội còn lại.
Lúc ấy công tử huân quý nhân gia không ai dám nghênh thú Gia Mẫn quận chúa, vốn tưởng rằng Gia Mẫn quận chúa sẽ tiến cung.
Ai ngờ nàng nhìn trúng Khương giáo úy gia cảnh tầm thường, chức quan cũng không cao.
Gia Mẫn quận chúa lựa chọn như vậy khiến mọi người trong kinh thành cảm thấy ngoài ý muốn.
Sau đó tên giáo úy kia trở thành tam đại danh tướng, làm Vĩnh Ninh hầu, người khác bội phục Gia Mẫn quận chúa có mắt nhìn người.
Nhưng người hiểu biết cuộc hôn nhân này, tỷ như thái phi lại cảm thấy thương hại Gia Mẫn quận chúa.
Gia Mẫn quận chúa bất hòa với trượng phu Vĩnh Ninh hầu, tin tức hai người còn phân phòng mà ngủ, truyền khắp kinh thành.
Nhưng Gia Mẫn quận chúa có hoàng thượng giữ gìn, người muốn trào phúng Gia Mẫn quận chúa cũng không dám quá phận.
Gia Mẫn quận chúa có cuộc hôn nhân bất hạnh, cả đời vô tử, giống như báo ứng chuyện năm xưa nàng quá kiêu ngạo cố chấp.
Dù không giáp mặt nói thẳng với nàng, nhưng các mệnh phụ phu nhân hiền huệ đoan trang lại ngầm chê cười sau lưng Gia Mẫn quận chúa.
– Tần vương phủ không thể chấp nhận Khương thị làm càn.
Gần đây thái phi nghe rất nhiều lời phê bình thế tử phi Khương Lộ Dao, nhìn Khương Lộ Dao đè ép Tần vương phi, mà Tần vương phi lại có ý tứ hành quân lặng lẽ.
Thái phi ở hậu trạch chơi trò cân bằng, sao có thể chấp thuận một bên quá cường?
Tần vương phi bị phiền toái thái phi cũng rất bất mãn, nhưng nếu có khuyết điểm nhược điểm, Tần vương phi sẽ càng nghe lời, càng hiếu thuận.
Thái phi chỉ muốn làm người có địa vị tối cao trong vương phủ, tôn tức cùng nhi tức tự kiềm chế lẫn nhau, nàng mới có thể thoải mái buông cần.
Vì vậy thái phi mới sai người gọi “công thần” thế tử phi Khương Lộ Dao tới đây, cũng vì giáo huấn Tần vương phi, cho nên thái phi hờ hững phạt Tần vương phi đứng ngoài hành lang.
Tần vương phi chỉ có thể đứng chờ ở hành lang gấp khúc, không dám rảo bước tiến vào cửa phòng của thái phi.
Tần vương phi nghe chuyện bên ngoài, nàng so với Khương Lộ Dao còn hiểu rõ thái phi cùng Tần vương hơn.
Lúc này nếu có ai xuất đầu giải quyết việc này, không nhất định sẽ khiến thái phi cùng Tần vương vừa lòng, không chừng bọn họ còn oán trách ghi hận.
Tần vương thích nữ tử nhu nhược nghe lời, có Dương phi ở phía trước, Tần vương càng thêm phiền chán nữ tử cường thế mọi chuyện nổi bật không muốn dựa vào nam nhân.
Vì thế, Tần vương phi thà vô dụng một chút, chịu chút ủy khuất, cũng không muốn lục đục nội bộ với Tần vương.
Hậu viện tranh đấu, trừ tước vị ra, nữ nhân không thể rời khỏi nam nhân.
Tần vương phi mất thể diện, ngày tháng trôi qua cũng không sao, nhưng nếu phòng không gối chiếc, không có trượng phu yêu thương, ngày tháng buồn tẻ khó qua.
Tần vương phi cũng không thể dùng thị thiếp giữ chân Tần vương, một khi Tần vương sủng ái lâm hạnh thị thiếp, trong lòng Tần vương phi sẽ không thoải mái.
Tuy thị thiếp không thể uy hiếp địa vị của nàng, nhưng nàng không muốn nhìn thị thiếp cậy sủng mà kiêu, hậu viện trong vương phủ lại xuất hiện sủng thiếp.
Trước khi tới phòng thái phi chịu phạt, nàng đã đi tới thư phòng gặp Tần vương, khóc lóc giải thích một phen, nói nàng bị oan uổng, nàng chỉ muốn bảo hộ mấy vị nhi tử bị giữ như con tin, nên bất đắc dĩ mới giúp thái tử bắt mạch, nàng chỉ biết một ít phương thuốc cổ truyền…
Tần vương phi khiến Tần vương càng thêm hoài nghi phu thê Triệu Đạc Trạch dụng tâm.
Tuy Tần vương đối với Tần vương phi vẫn không nóng không lạnh, nhưng Tần vương phi nhìn ra Tần vương nghe lời nàng nói, nàng có chút an tâm.
Thái phi phạt nàng càng tàn nhẫn, nàng càng được Tần vương giữ gìn thương hại, bởi vậy tuy đứng ở ngoài cửa bày ra bộ dáng thỉnh tội, trong lòng vẫn có chừng mực.
Đương nhiên đối với Dương môn thái quân hắt bát nước bẩn này, nàng luôn tự hỏi nên trả thù quả phụ dương môn như thế nào.
Tần vương phi nghe tiếng bước chân, nâng đôi mắt sưng đỏ nhìn qua, thấy Triệu Đạc Trạch cùng Khương Lộ Dao đi vào sân viện.
Trong mắt hắn ẩn chứa thương tiếc nhu tình, tận tình chiếu cố Khương Lộ Dao, mỹ nhân kiều tiếu nhu mỹ, tính tình quả quyết cương liệt gắn bó bầu bạn.
Hai người giống như trời sinh một đôi, tình tố không thể hòa tan.
Tần vương phi không thích Khương Lộ Dao, lại không cách nào phủ nhận năng lực làm việc của Khương Lộ Dao.
Nàng càng oán giận Triệu Đạc Trạch thật có vận khí, như thế nào lại cố tình thú được Khương Lộ Dao?
Vĩnh Ninh hầu phủ không còn vị tiểu thư nào thông minh như Khương Lộ Dao.
Nếu nhi tử của nàng lớn hơn hai tuổi, hoặc là làm Tần vương thế tử, có phải là có thể thú Khương Lộ Dao?
Khương Lộ Dao làm nhi tức của Tần vương phi, nàng có nằm mơ cũng sẽ cười tỉnh, sẽ nhìn Khương Lộ Dao thuận mắt hơn rất nhiều.
Khương Lộ Dao cũng chỉ lớn hơn trưởng tử của Tần vương phi phân nửa tuổi mà thôi.
– Mẫu phi.
Khương Lộ Dao mỉm cười, uốn gối chào hỏi Tần vương phi, Triệu Đạc Trạch chắp tay, xem như chào hỏi Tần vương phi.
Tần vương phi né tránh bước qua nửa bước, đôi mắt sưng đỏ càng có vẻ đáng thương, cảm kích nhẹ giọng nói:
– Mới vừa rồi đa tạ thế tử phi ra mặt, thái phi…Thái phi chỉ không suy nghĩ nhiều, sau này thái phi sẽ hiểu rõ hảo tâm của thế tử phi.
– Chuyện này không đơn giản chỉ liên quan đến mẫu phi, mà còn liên quan đến thể diện của toàn bộ Tần vương phủ.
Khương Lộ Dao nhìn xuyên thấu qua mành che mơ hồ có thể nhìn thấy thân ảnh của thái phi, thái phi nhất định nghe thấy động tĩnh bên ngoài, cất cao giọng:
– Người không cần cảm tạ ta, ta chỉ vì tôn nghiêm của Tần vương nhất mạch.
Nếu chỉ liên lụy đến Tần vương phi, Khương Lộ Dao sẽ không ra tay hỗ trợ, dù có thể mượn chuyện này lấy được thanh danh hiếu thuận, nàng cũng sẽ không ra mặt.
Tần vương phi nói:
– Mặc kệ nói như thế nào, ta cũng sẽ nhớ rõ thế tử phi, chỉ là, ta chỉ muốn nói một câu, thế tử phi cần gì phải đem người đưa đến Kinh Triệu phủ? Việc này chỉ sợ là dấu không được.
– Nháo ra động tĩnh lớn như vậy, người còn nghĩ có thể dấu diếm được?
– Dù sao cũng dễ chịu hơn đi nha môn…
– Người nói lời này thật hồ đồ, kinh triệu phủ chính là nơi dễ dàng tra thẩm đạo lý, huống chi chuyện này còn liên quan đến danh dự của thái tử điện hạ, không phải vương phủ chúng ta có thể xử trí.
Giọng Khương Lộ Dao càng lúc càng cao vút, thái phi ngồi trong phòng nghe rất rõ ràng.
– Là tôn tức? Ngươi tiến vào đi.
– Ta đi vào trước, nếu tâm tình thái phi tốt một chút, ta sẽ cầu tình giúp người, việc này…Nháo thật sự quá lớn.
Khương Lộ Dao học theo bộ dạng ngày xưa Tần vương phi hay biểu hiện ra ngoài là khoan dung, rộng lượng, có tình cảm, nàng diễn xuất giống như phiên bản của Tần vương phi, Triệu Đạc Trạch nhìn đến trợn mắt há mồm, Dao Dao có thể cương vừa có thể nhu, ngay cả bộ dạng tốt mã dẻ cùi của Tần vương phi cũng có thể học được, thật sự…Quá lợi hại.
Đương nhiên, Triệu Đạc Trạch đối với bộ dạng trước kia của Tần vương phi làm bộ hiền lành nói tốt, trên thực tế là diễn xuất vu oan hãm hại cũng rất ghê tởm.
Về sau nếu hắn gặp phải nữ tử giống như Tần vương phi, nhất định sẽ đánh các nàng không cần lý do.
Tần vương phi cũng biết Khương Lộ Dao đang bắt chước chính mình, xấu hổ nói:
– Ta nên chịu một chút giáo huấn, thái phi tức giận bất mãn với ta cũng phải, là ta đã quá sơ suất.
– Người có thể nghĩ như vậy là tốt rồi, sau này cẩn thận một chút, phải biết đúng mực, như vậy chuyện thế này sẽ không phát sinh. Ta không biết người có am hiểu y thuật hay không, nhớ rõ một câu ngụ ngôn, không có lửa, làm sao có khói. Gần đây ta thấy thân thể vương gia không được tốt, nếu người có y thuật thần kỳ, có thể giúp vương gia giảm bớt ốm đau.
– Tất cả đều là hiểu lầm, sao ta có thể biết y thuật?
– Cũng không hẳn vậy.
Khương Lộ Dao làm ra bộ dạng khổ sở:
– Trước kia lúc mẫu thân còn trên đời này, vương gia còn có nhị đệ, người vào cửa mấy năm nay…Lâu rồi vương phủ không nghe được tin vui. Ta cũng không phải nói người như thế nào, chỉ là người không cảm thấy chuyện này thật quá xảo( trùng hợp) sao?
Tần Vương phi thật sự không ngờ Khương Lộ Dao dám đối mặt nói như vậy, mang theo vài phần tức giận:
– Thế tử phi định nhọc lòng về chuyện hậu viện của vương gia?
– Thật ra ta chỉ muốn Tần vương phủ náo nhiệt đông đúc, có câu ra trận phụ tử binh, đánh giặc thân huynh đệ. Thế tử gia vẫn luôn hy vọng có nhiều đệ đệ muội muội, vương phủ không khí hòa thuận, cho dù là thứ xuất cũng sẽ được vương phi quan ái.
Khương Lộ Dao không tin thái phi nghe mà không cân nhắc.
– Dao Dao, chúng ta đi vào đi.
Triệu Đạc Trạch vén lên rèm cửa, che chở Khương Lộ Dao vào cửa, Tần vương phi ở bên ngoài hận không thể cho Khương Lộ Dao một cái tát.
Hiện tại nàng chỉ có thể trông cậy vào thái phi có thể áp chế khí thế kiêu ngạo của Khương Lộ Dao.