Sau khi Lưu Đồng đi, Thụy vương tựa tiếu phi tiếu nhìn Thường Mộc Chi: “Nàng cần gì tốn nhiều tâm tư như vậy? Nàng muốn đem muội tử phối cho Tiểu Cửu hả?”
Thường Mộc Chi kinh ngạc nói: “Chàng nhìn ra?”
Thụy vương hừ nhẹ một tiếng: “Nàng nói tình huống của muội tử với Tiểu Cửu, lại hỏi hắn có xem thường nữ tử đã ly hôn hay không… Rõ ràng như vậy, ta có thể không nhìn ra sao? Không chỉ có mình ta, sợ là Tiểu Cửu cũng nhìn ra dụng ý của nàng.”
“Hắn nói như vậy…” Thường Mộc Chi nhất thời kích động đứng lên, Thụy vương lại đánh gãy lời của nàng: “Chuyện này, nàng đừng xem vào.”
Thường Mộc Chi nhíu mày: “Xảy ra chuyện gì? Cửu đệ không phải nói hắn sẽ không xem thường nữ tử như vậy sao?”
Thụy vương rất là trực tiếp: “Cao môn quý nữ, sau khi ly hôn, đích thê Cửu đệ qua đời, là có thể cưới. Nhưng tình huống của muội tử như vậy, phối Cửu đệ, thân phận chỉ sợ vẫn là không đủ đi. Dù sao, muội tử là thứ xuất.”
Thường Mộc Chi nhịn không được nói: “Thứ xuất thì như thế nào? Nhuận Chi từ nhỏ nhu thuận biết chuyện…”
“Dựa trên tính tình có lẽ rất thích hợp với Tiểu Cửu, nhưng trên phân lượng, nàng chính là không xứng với….”
Thụy vương cắt đứt lời nói của Thường Mộc Chi, nghiêm cẩn nói: “Ta chỉ là nói sự thật khách quan với nàng mà thôi.”
Thường Mộc Chi nghe thế, cũng không kích động, suy nghĩ một chút nói: “Lão thái thái cảm thấy Cửu đệ thích hợp với Nhuận Chi, để cho thiếp trước đó đánh tiếng với Cửu đệ. Trước đó, thiếp không nói chuyện này với chàng, nghĩ trước đó nhìn phản ứng của Cửu đệ. Bây giờ chàng cũng đã biết, thiếp và chàng đều nhìn thấu đáy. Thiếp thấy Cửu đệ sẽ không khinh thường thân phận của Nhuận Chi, nếu như bọn họ có thể thành đôi, cũng là một chuyện tốt, không phải sao?”
Thụy vương bất đắc dĩ nói: “Thật là một chuyện tốt, nhưng mà chuyện này, không đến phiên nàng nói đâu.”
Thụy vương tinh tế phân tích với nàng: “Hiện tại, nàng muốn nhìn tương lai của muội muội, lại không ngẫm lại chuyện khúc chiết trong đó. Muội tử ly hôn trở về nhà, lại là thứ xuất, nàng nói chuyện này với Tiểu Cửu, trong mắt người bên ngoài sẽ nói chúng ta khinh mạn Tiểu Cửu.”
Thụy vương dừng một chút, tiếp tục nói: “Còn nữa, Mạc gia cố ý đám hỏi với Tiểu Cửu, Thái tử bên kia chắc là hi vọng tích cực thúc đẩy việc này. Nàng ở giữa cắm một cước, phản ứng của Mạc gia tạm thời không cần thiết để ý tới, còn Thái tử thì sao? Một khi nàng đưa ra việc này, lấy tính cách đa nghi của Thái tử,
nhất định sẽ nhận định là ta gợi ý, tối thiểu nói, ta là đánh lên mặt hắn.”
Thường Mộc Chi cẩn thận ngẫm lại, cũng hiểu rõ ràng khúc mắc trong đó.
“Tính tình Tiểu Cửu ta biết, trước đó hắn nói vậy, quả thật là thật tâm. Hắn cũng không có xem thường nữ tử ly hôn trở về nhà. Nhưng cũng không có nghĩa là, hắn thật sự nguyện ý cưới muội muội của nàng. Dù sao hắn cũng không biết muội tử tròn méo ra sao.”
Thụy vương cười cười, lại nói: “Lão thái thái chính là để nàng đến đánh tiếng, nếu như nàng đánh tiếng thành công, sẽ về báo lại với lão thái thái. Chuyện khác, đều có lão thái thái an bài.”
Thường Mộc Chi giật mình, bất đắc dĩ cười cười: “Mỗi ngày xử lý chuyện trong phủ, làm cho đầu óc bị vây khốn, không nghĩ tới cong cong vẹo vẹo trong đó. Cũng là đầu óc chàng rõ ràng.”
Thụy vương cười đắc ý, nói: “Cho nên nàng phải nhớ kỹ, mọi việc đều phải nghe ta nói.”
“Mỹ cho chàng.” Thường Mộc Chi liếc hắn một mắt, hỏi nha hoàn canh giờ, nói mấy câu với Thụy vương, liền đi dỗ nhi tử nghỉ ngơi.
Sau khi dỗ hài tử ngủ, Thường Mộc Chi khẩn trương đi phủ An Viễn hầu, nói cho lão thái thái kết quả mình đã đánh tiếng.
Hàn thị nghe xong, tự nhiên cao hứng, lại hỏi Thường Mộc Chi nhiều vấn đề có liên quan tới Lưu Đồng.
Tự nhiên Thường Mộc Chi cũng đều nhất nhất trả lời.
Lúc nói chuyện, Thường Nhuận Chi cũng ngồi một bên.
Nàng muốn tránh đi, nhưng lão thái thái không đồng ý, nói muốn để nàng nghe một chút cũng có lợi, miễn cho đến lúc đó bà phải lặp lại một lần nữa.
Chờ khi lão thái thái hỏi chuyện có liên quan đến Mạc thị, Thường Mộc Chi liền có chút khó xử.
Thường Mộc Chi nhẹ giọng nói: “Tổ mẫu, không phải cháu gái không đồng ý với người, nhưng chuyện này… Cửu đệ không muốn nói, Vương gia cũng bảo con phải kín miệng. Bất quá tổ mẫu yên tâm, Cửu đệ đối với Mạc gia, là thật không vừa lòng. Bằng không, Mạc gia có ý đồ muốn tái giá một khuê nữ khác cho Cửu đệ rõ ràng như vậy, Cửu đệ đã sớm vô cùng cao hứng tiếp nhận,…”
Hàn thị trong lòng có chút sầu lo: “Có thể Mạc gia kia…”
Nói tới Mạc gia, đó cũng không phải gia tộc bình thường.
Bây giờ, Đại Ngụy còn bảo tồn tam công tứ hầu, tam công đứng đầu là Trấn Quốc công, Phụ quốc công, An Quốc công. Phụ quốc công này, đó là đồng họ.
Mạc gia là đại gia tộc, phủ Phụ quốc công chính là một chi trong đó. Thời gian khi Đại Ngụy khai quốc, Mạc gia từng đã khai quán thụ học, khách tạ thế tộc môn sinh vô số kể, có thể nói trải rộng khắp thiên hạ, mà những học sinh này, sau khi học thành hơn phân nửa nhậm chức ở triều đình.
Đó là nội tình của nhân mạch Mạc gia.
Sau đó Mạc gia “Vạn thần chi sư” danh vọng quá mức vang dội, đưa tới kiêng kị của hoàng đế, bị chèn ép. Trong vài thập niên, Mạc gia bị suy thoái, nhân tài điêu linh, phủ Phụ quốc công mới đứng vững gót chân.
Đích thê của Lưu Đồng là Mạc thị, xuất từ tam phòng phủ Phụ quốc công.
Chuyện này cũng là phủ Phụ quốc công tối nhổ nhọn một phòng.
Lão thái thái không có hảo cảm gì với Mạc gia, cảm thấy “Văn nhân nhiều gian“. Vài năm trước, lão thái thái biết chuyện Mạc gia gấp gáp đưa nữ nhi tiến vào phủ Thái tử, còn từng nói Mạc gia đã sớm vứt bỏ khí tiết của lão tổ tông.
Thường Mộc Chi cười nói: “Tổ mẫu lợi hại như vậy, Mạc gia kia, tổ mẫu tất nhiên là sẽ không để vào mắt. Con nghe Vương gia nói, lão thái thái cơ trí khôn khéo, mọi việc có lão thái thái an bài, tất nhiên không tìm được đường rẽ.”
Hàn thị đương nhiên biết Thường Mộc Chi vuốt mông ngựa, nhưng bà nghe cũng rất hưởng thụ, liền cười mắng Thường Mộc Chi: “Ngươi, đứa nhỏ này miệng càng ngày càng ngọt.”
“Cháu gái oan uổng, đó là do Vương gia nói, cũng không phải là con nói.”
Thường Mộc Chi thấy lão thái thái vung tay một cái, lại nghe nha hoàn nói, trong cung truyền khẩu dụ cho An Viễn hầu, nói là ngày mai trong cung mở tiệc chiêu đãi sứ đoàn Tiên Ti, để cho An Viễn hầu cùng mệnh phụ tiến vào.
Lão thái thái nói: “Đã biết, nên chuẩn bị, để thái thái các ngươi đi chuẩn bị, cùng năm rồi giống nhau là được.”
Mỗi lần mở tiệc chiêu đãi sứ đoàn Tiên Ti, sau khi Đại Ngụy cùng Tiên Ti chiến đều sẽ tiến hành hoạt động này, lão thái thái đã nhìn quen lắm rồi, không mấy ngạc nhiên.
Thường Mộc Chi đứng dậy nói: “Tổ mẫu, con về trước, vương phủ bên kia nói vậy cũng có ý tứ giống nhau, con phải trở về xem thử.”
“Đi, đến lúc đó ở trên yến tiệc, tổ tôn chúng ta lại trò chuyện.”
“Tổ mẫu, thân thể Vương gia gần đây không khỏe, chúng con còn không biết có không biết có nên đi hay không.” Thường Mộc Chi than nhẹ một tiếng, nhìn nhìn Thường Nhuận Chi.
Thụy vương nói thân phận Thường Nhuận Chi không xứng với Lưu Đồng, như cũ muốn Thường Mộc Chi sáng tỏ.
Nghĩ lại lời hắn cẩn thận phân tích với mình nói là “Sự thật khách quan”, Thường Mộc Chi liền cảm thấy trong lòng không thoải mái.
Nhuận Chi có chỗ nào không tốt? Muội muội đường đường cũng là nữ nhi An Viễn hầu mà!
Thường Mộc Chi nhấp giọng mím môi, đột nhiên nói với Hàn thị: “Tổ mẫu, người muốn đi trong cung, không bằng mang theo Nhuận Chi tốt lắm, cũng để cho nàng ở trước mặt quý nhân lộ mặt.”
Thường Mộc Chi nháy mắt với Hàn thị, Hàn thị lập tức hiểu rõ, liên tục cười nói: “Trước kia, tính tình Nhuận Chi rất hay ngại ngùng, mang nó đi ra ngoài nó cũng câu nệ lợi hại. Hiện tại, tính tình nó thay đổi, vẫn nên mang nó đi ra ngoài từng trải. Đề nghị này của con phi thường tốt.”
Thường Nhuận Chi nhìn hai bà cháu kia cứ như vậy quyết định hành trình của nàng ngày mai, không khỏi bất đắc dĩ cúi đầu bật cười.
Nói nàng không phát hiện động tác nhỏ giữa hai người bọn họ sao?