Editor: Bộ Yến Tử

Beta: ThyToretto

Lễ bộ không giống Hộ bộ, Lại bộ lại là một địa phương thập phần có du thủy, nhưng Lễ bộ cũng không phải dễ dàng đắc tội.

Đại bộ phận tổ tông Hoàng gia đều cắm rễ ở Lễ bộ.

Nếu bọn họ đứng ra nói hai câu, đôi khi hoàng đế còn có thể tả hữu lựa chọn.

Lễ bộ giảng quy củ, một ít quy phạm quy định, đều có bóng dáng Lễ bộ trong đó.

Thông qua Lễ bộ, muốn sửa đổi một ít quy định tiền bối lưu truyền tới nay, tạo ra quy định mới hợp với chính mình, lợi ích béo phệ kia nhiều lắm.

Người bên ngoài thấy Lễ vương là một người vui vẻ hiền lành. Cũng với hình tượng như vậy, để hắn nhận được ưu ái và tín nhiệm của một ít trưởng bối họ Lưu ở Lễ bộ, nắm trong tay Lễ bộ, quả thực như cá gặp nước.

Không có thực quyền thì như thế nào? Cầm Lễ bộ chế ước mấy bộ khác, trọng lượng đó cũng làm cho mấy bộ kia không dám nghĩ tới hậu quả khi đắc tội nhóm lão tổ tông này.

Bất đồng với Kỳ vương và Lễ vương, tứ(1) Chúc vương nắm Hình bộ trong tay, hắn làm người không chút ôn hòa, thậm chí thích thi hành những thủ đoạn cực kỳ bạo ngược.

(1): Chúc vương là hoàng tử xếp vị trí thứ tư, được phong Vương nên gọi tắt là tứ Chúc vương.

Chúc vương luôn luôn trực lai trực khứ, tính tình phi thường nóng nảy, sau khi đến Hình bộ, mỗi khi thẩm án hắn không bao giờ có thể nhẫn nại nghe thẩm, biện luận hay các trình tự dài dòng khi lập án. Chỉ cần có hắn ở đây, nhất định hiện trường tra tấn sẽ xuất hiện máu loãng.

Chúc vương mặc kệ cái gì là vu oan giá hoạ, hắn muốn chính là hiệu suất kết án.

Cách làm người như vậy, người trong Hình bộ sợ hãi hắn nhiều hơn chịu phục.

Chúc vương dùng thủ đoạn khủng bố nắm Hình bộ  trong tay, cũng không biết có thể dài lâu hay không.

Ba vị Kỳ, Lễ, Chúc vương này đang trong khí thế hừng hực phát triển thế lực của mình, cuối cùng còn sót lại lục Sầm vương, thì có vẻ điệu thấp làm người.

Sầm vương giữ chức vụ ở Công bộ, đây là địa phương nếu so với Lại bộ, Hộ bộ càng không thể chớp mắt.

Công bộ chưởng quản kinh doanh hưng tạo chờ chúng vụ, nghiên cứu nông cụ, binh khí, xây dựng thành trì, đặc biệt là chuyện này địa phương phải xem xét kỹ từng chi tiết nhỏ.

Chiếu theo nhóm thần tử kín đáo thảo luận mà nói, Thụy vương đi Công bộ là chuyện hợp tình hợp lý, còn Sầm vương, vẫn còn im hơi lặng tiếng.

Từ trước tới nay, Thái tử luôn nhận định Công bộ là địa phương kỳ kỹ dâm khéo vô dụng mà thôi, cho nên Sầm vương với hắn mà nói, ngay cả tư cách làm đối thủ cũng không có. 

Sầm vương làm cách nào nắm Công bộ trong tay, hắn cũng không quan tâm.

Cuối cùng thì làm sao Sầm vương có thể biến Công bộ thành tiểu địa bàn của hắn, phỏng chừng Thái tử cũng không biết.

Dù sao Sầm vương ở Công bộ phát triển thế lực của hắn thì cũng phải ở dưới mí mắt Thái tử.

Năm vị vương gia đều có thực lực của các bộ, sau khi Nguyên Vũ đế tại tiệc chiêu đãi sứ đoàn Tiên Ti lấy lại chức vụ của Thụy vương ở Binh bộ, thì hắn cũng không cho phép nhi tử hoặc thần tử nào nhúng chàm tới Binh bộ.

Thái tử vội vàng làm khó dễ Thụy vương ở Hộ bộ, ra nan đề cho hắn, lại vô tình tạo cơ hội cho các huynh đệ khác phát triển thế lực.

Đợi đến lúc Thái tử phản ứng lại, thế lực của vài vị hoàng đệ đã làm cho hắn không thể khinh thường.

Khi Thái tử nổi lên lòng đề phòng bọn họ, hắn đột ngột phát hiện, bên cạnh hắn không có lấy một người hay huynh đệ đáng tín nhiệm có thể trợ giúp hắn. 

Mà vài vị hoàng đệ, đều là tự thân ra trận, hoặc trong lúc cấp bách có liên minh với nhau không, còn chưa biết được.

Thái tử đối mặt với tình huống như vậy, đáy lòng tự nhiên sinh ra cảm giác sợ hãi.

Sau khi hắn và các phụ tá thương lượng, quyết định khi lâm triều, sẽ thử thăm dò Nguyên Vũ đế xem chuyện bọn họ uy hiếp địa vị của hắn có cái nhìn ra sao.

Bất an một đêm, sáng hôm sau Thái tử thức dậy rất sớm, tranh thủ thời gian thay đổi triều phục lấy trạng thái tốt nhất vào triều.

Hôm nay vừa vặn là ngày đại hướng, toàn bộ văn võ bá quan đứng đầy đại điện.

Nguyên Vũ đế ngồi trên long ỷ, châu sai trước mắt lay động.

Thái tử là người đứng gần long ỷ nhất, một thân triều phục Thái tử làm nổi bật lên vẻ tuấn tú phi thường của hắn.

Sau khi Thái giám xướng lễ hô câu có việc khải tấu, lục tục có quan viên chấp quan bài ngọc chế, nhất nhất đem chuyện mình muốn khải tấu nói ra, chậm chạp đợi Nguyên Vũ đế quyết định.

Hôm nay là đại hướng, vốn Lưu Đồng có thể không tham gia, nhưng Thụy vương lại không thể trốn, miễn cho bị Thái tử chú mục.

Chắc là vì Thụy vương lộ mặt trước Nguyên Vũ đế về chuyện vỡ đê ở hành lang phía Tây, mỗi ngày vào triều, bất luận là đại hướng hay tiểu hướng, Thụy vương đều phải thượng triều.

Từ trước có thể im hơi lặn tiếng trốn, Nguyên Vũ đế cũng sẽ không hỏi tới lý do xin nghỉ, toàn bộ không hữu hiệu.

Bây giờ Lưu Đồng thay Thụy vương làm việc, khi ở đại hướng cũng chỉ có mình hắn nhỏ nhoi, vẫn như cũ kề bên Thụy vương.

Hắn đếm một đại thần nối tiếp một đại thần bước ra khỏi hàng khải tấu với Nguyên Vũ đế, có cũng được mà không có cũng không sao nghe bọn họ nói, ngầm cúi đầu ngáp một cái.

Việc khác hắn không quan tâm, hắn chỉ cần làm tốt chuyện Thụy vương phân phó là được rồi.

Lưu Đồng nghĩ vậy, liền nhìn Thụy vương, muốn nói chuyện với hắn, dư quang lại thấy được Thụy vương đang tập trung tinh thần nghe chuyện các lão nhân tấu.

Mặt Lưu Đồng bất đắc dĩ.

Đây không phải lần đầu tiên hắn thấy.

Mỗi lần nhìn thấy Thụy vương nghiêm cẩn lắng nghe, khi thì cười nhạt, khi thì nhíu mày, khi thì trợn mắt, chán ghét trong lòng Lưu Đồng với Thái tử lại nhiều thêm một phần, còn với Thụy vương lại thêm một phần luyến tiếc.

Giữa hoảng thần, cái lão đầu nội các đã tấu xong lui xuống.

Mặt Nguyên Vũ đế hàm chưa ý cười, giọng như hồng chung nói: 

“Chư vị ái khanh, còn có chuyện muốn khải tấu?”

Lục tục lại có mấy đại thần đứng ra tấu.

Lưu Đồng nhàm chán vô nghĩa quét người trong đại điện một vòng, bỗng nhiên vẻ mặt thay đổi, khẽ cau mày.

“Ngũ ca.” 

Lưu Đồng lợi dụng thân thể Thụy vương, chặn theo một góc độ có thể nhìn qua tầm mắt, hạ giọng gọi Thụy vương: 

“Ta nhìn thấy thái độ của Thái tử không đúng lắm, có phải hắn đang có kế hoạch gì không?”

Thụy vương bất động thanh sắc che khuất nửa gương mặt, nhẹ giọng nói: 

“Có cũng không kỳ quái, bây giờ hắn đang nóng nảy.”

Cục diện cực tốt, lại bị người ta phá hủy, còn không thể dùng thủ đoạn tu bổ lại, Thái tử có thể không vội sao?

Lưu Đồng nói: 

“Trước hết cứ nhìn hắn ra chiêu đi.”

Thái tử thiếu kiên nhẫn, rất nhanh liền ra chiêu.

Hắn chọn khe hở khi quần thần tấu chuyện, mạnh mẽ cắm | vào.

“Phụ hoàng vì con đường lâu dài của Đại Ngụy mà tận tâm tận lực, thức khuya dậy sớm, trong lòng nhi thần rất cảm phục.”

Theo thường lệ nói mấy câu vuốt mông ngựa, Thái tử nói: 

“Bây giờ đã bắt đầu mùa đông, thời tiết lạnh, tự nhiên phương Bắc sẽ bị ảnh hưởng, Tiên Ti có thể quấy nhiễu Yến Bắc lần nữa hay không còn chưa biết, nhưng theo nhi thần nhận thấy, tính trước sẽ tốt hơn. Không biết trên vấn đề dụng binh với Tiên Ti, Binh bộ có kế hoạch như thế nào?”

Nói Tiên Ti, kỳ thực là muốn dẫn tới Binh bộ.

Thái tử và nhóm phụ tá đã tính toán qua, đó là đường cong cứu quốc.

Nếu Thụy vương ở Hộ bộ địa vị đã ngang bằng hắn, mà bốn bộ khác: Lễ, Lại, Hình, Công, tạm thời hắn cũng không thể cắm chân vào, vậy hắn chỉ có thể chuyển ánh mắt tới thế lực Binh bộ chưa bị chia cắt

Thái tử cảm thấy, hắn đưa ra chuyện ở Binh bộ, nếu Nguyên Vũ đế để hắn tạm nhiếp chức vị Binh bộ, vậy chứng tỏ Nguyên Vũ đế còn tín nhiệm và nặng lòng với hắn, cũng có thể mượn chuyện này nói cho đám người Kỳ vương biết, tôn vị Thái tử của hắn, còn không tới phiên bọn họ nghĩ.

Nhưng nếu như Nguyên Vũ đế không như sự chờ mong của hắn, giao Binh tướng bộ cho hắn…

Thái tử hít sâu một hơi, khẩn trương nhìn chằm chằm đôi ủng dưới chân Nguyên Vũ đế, chờ Nguyên Vũ đế nói chuyện.