Mệnh lệnh của Chiến Niệm Bắc vừa được truyền xuống, điện thoại đi động bên cạnh anh reo lên, nhìn là biết Trần Tiểu Bích gọi đến.

Ngay khi nhìn thấy số điện thoại của Trần Tiểu Bích, Chiến Niệm Bắc cầm lấy điện thoại di động rời đi, làm gì còn có tâm trạng rảnh rỗi mà đi dạy dỗ mấy tên đầu đường xó chợ này nữa.

Anh trả lời điện thoại: “Trần Tiểu Bích, ông đây vừa gọi cho em, em còn giận dữ cúp điện thoại. Bây giờ thì bận xong rồi chứ?”

Chiến Niệm Bắc cứ khăng khăng dạy dỗ mấy kẻ đầu đường xó chợ kia. Đó là vì anh gọi cho Trần Tiểu Bích, còn chưa nói xong hai câu, Trần Tiểu Bích liền nói rằng phải ghi hình rồi thẳng tay cúp điện thoại.

Một điều đáng xấu hổ như vậy, chắc chắn không được nói với người khác, vì vậy anh liền lấy mấy tên đầu đường xó chợ đó ra để trút giận.

Lúc này, vừa nhìn thấy Trần Tiểu Bích gọi điện tới, mấy lời nói phát ra từ miệng cũng chẳng hay ho gì, nhưng nụ cười lại nở trên khuôn mặt, người quen biết anh đều biết rằng, Chiến quân đoàn trưởng của họ bây giờ giống như một con mèo đực vào mùa xuân, cười cũng thật là gợi cảm.

Giọng nói dễ chịu của Trần Tiểu Bích phát ra từ điện thoại di động của anh: “Chiến Niệm Bắc, rõ ràng biết rằng em đang quay phim, anh còn gọi điện thoại làm gì?”

“Anh nói nghe nè Trần Tiểu Bích, quay phim quan trọng hơn, hay anh quan trọng hơn hả?” Anh là một người sống sờ sờ đây, chẳng lẽ không thể so sánh với bộ phim chết tiệt đó?

“Tất nhiên là quay phim…không quan trọng bằng anh.” Biết rằng người đàn ông như Chiến Niệm Bắc này đôi khi rất keo kiệt, Trần Tiểu Bích không muốn đắc tội với anh, nếu không thì sự ngạc nhiên mà cô dành cho anh tối nay sẽ bị hủy hoại mất.

“Coi như con nhóc em còn biết nói chuyện.” Chiến Niệm Bắc mỉm cười lặng lẽ, gương mặt luôn luôn cương nghị lại ánh lên vẻ dịu dàng ấm áp hiếm thấy: “Anh sẽ lái xe đến đoàn phim để đón em, tối hôm nay đi ăn tối cùng anh nhé.”

Cũng không rõ con nhóc này biết sử dụng bùa yêu gì không, bây giờ mà không có cô ấy đi ăn cùng anh, dù cho anh có ăn sơn hào hải vị cũng chẳng cảm thấy hương vị gì nữa.

“Được rồi, Chiến quân đoàn trưởng, em sẽ đợi anh, anh nhanh lên nhé.” Trần Tiểu Bích nói kèm theo một nụ cười trên khuôn mặt.

“Trần Tiểu Bích, đợi tối nay ông đây sẽ làm thịt em.” Con nhóc này, dám dụ dỗ anh bằng giọng nói đó, tối nay em sẽ chịu trách nhiệm dập tắt ngọn lửa này.

“Quân đoàn trưởng, em đang đợi anh nè, nếu tối hôm nay anh không làm thịt được người ta, em sẽ không tha cho anh đâu.”

Ọe…Trần Tiểu Bích gần như ghê tởm giọng nói đáng yêu của cô rồi, nhưng Chiến Niệm Bắc có vẻ rất thích giọng nói này của cô. Tốc độ nhanh như thể có hai bánh phong hỏa luân mọc ở dưới chân vậy.

Chiến Niệm Bắc lái chiếc xe quân sự nổi bật của mình đến thẳng đoàn phim của Trần Tiểu Bích. Anh nghĩ rất chu toàn, đề nghị cô đi ăn tối cùng anh trước, sau đó ban đêm anh sẽ ăn thịt cô.

Nghĩ đến việc một thời gian dài không thể gặp con nhóc này, Chiến Niệm Bắc cảm thấy toàn thân đều đau đớn. Tối nay anh nhất định phải bù đắp lại mọi thứ cô nợ anh gần đây.

Nghĩ đến việc có một “bữa tiệc” để ăn vào ban đêm, Chiến Niệm Bắc vừa lái xe vừa huýt sáo vui vẻ.

Hôm nay là sinh nhật của Chiến Niệm Bắc.

Trần Tiểu Bích biết rằng Chiến Niệm Bắc chắc hẳn đã quên mất rồi, nhưng cô thì nhớ, vì vậy cô đặc biệt xin được quay trước hai cảnh của mình, buổi tối hôm nay cô sẽ tạo một bất ngờ cho Chiến Niệm Bắc.

Tất nhiên điều bất ngờ đó chính là cô rồi.

Cô cảm thấy việc tặng bất kỳ món quà nào cho Chiến Niệm Bắc không thiết thực bằng tặng cô cho anh. Anh đã không ở bên cô lâu như vậy rồi, chắc chắn anh đã rất nhớ cô.

Trần Tiểu Bích luôn luôn mặt dày không biết xấu hổ mà tự tin thì luôn có thừa.

“Cô thử nói xem, hôm nay ngủ với người đàn ông này, ngày mai lại ngủ với người đàn ông khác. Bây giờ, vụ scandal này lại sắp dính dáng đến cả Chiến quân đoàn trưởng, tôi thấy những ngày tốt đẹp của cô ta sắp kết thúc rồi.”

“Hứ, loại đàn bà đó, cũng chẳng có kỹ năng diễn xuất gì. Nếu cô ta không bán thân, thì dựa vào đâu mà cô ta lại được đóng vai chính chứ? Chúng ta cứ chờ đi, sắp có kịch hay để xem rồi đấy.”

Trần Tiểu Bích ngồi trong xe chuyên dụng, vui vẻ tẩy trang, nghĩ về Chiến Niệm Bắc của cô, giọng nói của hai người phụ nữ phát ra từ sau xe lọt vào tai.

Mẹ kiếp!

Hai người phụ nữ đó, trước mặt cô, luôn khen ngợi về khả năng diễn xuất của cô tốt như thế nào, khen đến mức mà người mặt dày như cô cũng cảm thấy ngại ngùng.

Bây giờ lại giở thói nói xấu sau lưng, cũng không chắc có phải biết cô ở đây rồi cố tình nói cho cô nghe hay không.

Trần Tiểu Bích là người chưa bao giờ để bản thân chịu thiệt đó.

Nghe người khác nói sau lưng những điều không hay về mình, nếu cô có thể giả vờ không nghe thấy, thì cô đã không phải là Trần Tiểu Bích nữa rồi.

Cô mở cửa sổ xe, thò đầu ra ngoài, mỉm cười với hai nữ diễn viên đang nói xấu sau lưng mình: “Hai bà thím ơi”.

“Cái gì? Cô nói gì cơ?” Khi Trần Tiểu Bích gọi bọn họ bà bà thím, hai người phụ nữ quên mất việc mình đang nói xấu đã bị bắt gặp.

“Hai bà thím này, để tôi nói cho hai cô biết nhé, cho dù tôi có nhờ cơ thể của mình để đổi lấy phim, thì đó cũng là bản lĩnh của tôi. Ai bảo tôi trẻ, đẹp, trắng trẻo mỹ miều, các ông chủ đều rất yêu thích. Nhìn lại làn da của hai người đi, nhăn nhúm không căng mịn, ngay bản thân nhìn vào cũng chẳng yêu nổi. Các cô có thời gian ở đây để thảo luận tôi ngủ với ai đó, thì sao không đi chăm sóc da xem, may ra có ngày nào đó Chiến quân đoàn trưởng sẽ để ý đến các cô.”

“Cô, cô…” Hai người phụ nữ tức giận đến mức không nói nổi một lời.

“Thím ơi, tôi phải tẩy trang, vì vậy tôi không thể tiếp chuyện với các thím nữa rồi. Hôm nào rảnh hoan nghênh các thím đến gặp tôi trò chuyện về cách ngủ với đàn ông nha.” Mỉm cười nói xong, Trần Tiểu Bích đóng cửa sổ, khiến cho hai nữ diễn viên tức chết.

Ơ…

Đám đàn bà đó, muốn chiến đấu với cô vẫn còn non nớt lắm.

Bởi vì cô không bao giờ quan tâm đến những gì người khác nghĩ về mình, tất cả những gì cô quan tâm là gia đình và Chiến Niệm Bắc.

Cô biết rằng vì những gì đã xảy ra ở sân bay ngày hôm qua, tiêu đề giải trí ngày hôm nay chính là về tin tức của cô. Sáng sớm đã có người thảo luận phía sau cô, nói rằng cô lại tự tạo scandal.

Nói rằng gan của cô cũng rất lớn. Người tiếp theo xuất hiện trong scandal không còn là người trong ngành giải trí nữa, mà là Chiến quân đoàn trưởng của Quân khu Giang Bắc.

Bất cứ ai từng nghe về Chiến Bắc Niệm đều biết rằng anh có tính khí thất thường, nếu như kẻ nào khiêu khích anh, thì kẻ đó chết thế nào cũng không đoán trước được.

Liên quan đến danh tiếng của Chiến quân đoàn trưởng, nói thế nào nhỉ, là một nhân vật lớn mà nhiều người muốn tiếp cận, nhưng lại không dám tiếp cận.

Có tin đồn rằng một người phụ nữ cố gắng tiếp cận anh, đã bị anh gầm một tiếng sợ hãi đến mất mật. Cô ta thực sự sợ hãi mất mật, sau đó đã chết.

Cũng có tin đồn rằng người Chiến quân đoàn trưởng này đặc biệt mạnh ở một số khía cạnh, mà phụ nữ bình thường không thể thỏa mãn anh, có người phụ nữ còn chết trên giường của anh.

Những tin đồn này đã lan rộng, người tên Chiến Niệm Bắc này cũng chưa bao giờ đứng ra thanh minh, điều này càng khẳng định độ tin cậy của tin đồn.

Nhưng mọi người không ngờ rằng, những tin đồn này đều được tạo ra bởi Trần Tiểu Bích.

Nếu như không tạo ra một số tin xấu của Chiến Niệm Bắc, ngộ nhỡ anh bị người khác cướp đi mất thì sao?

Trần Tiểu Bích cho rằng bản thân truyền bá tin tức kín đến mức thần không biết quỷ không hay, nhưng lại không thể ngờ rằng, nếu như không có sự ngầm thông qua của Chiến Bắc Niệm, thì những tin tức đó làm sao mà có thể lan truyền ra ngoài như thế được.

Là Chiến quân đoàn trưởng nổi tiếng của Tổng tư lệnh quân khu Giang Bắc đó. Ai dám lan truyền scandal của anh, trừ khi anh ngầm chấp thuận mà thôi.