Hai người về đến nhà đã là một giờ sáng hơn, trước đó quản gia có hỏi cần phải chuẩn bị bữa ăn khuya hay không, nhưng trong lúc Du Yến xem bọn họ đánh mạt chược đã được Cố tiên sinh đút cho ăn rất nhiều điểm tâm rồi, bây giờ vẫn cảm thấy hơi no, cô lại hỏi Cố tiên sinh muốn ăn gì, sau khi nhận được anh bảo không cần liền bảo Dư quản gia đi nghỉ ngơi.

Vì đêm trước vận động quá kịch liệt, cho nên đêm nay, sau khi hai người tắm rửa xong liền quy củ chúc nhau ngủ ngon rồi lên giường nằm.

Sáng sớm, Du Yến bị ác mộng đánh thức, trong mơ, gương mặt Kỷ Hải dữ tợn, cầm ống chích không ngừng đuổi theo cô, cô chạy mãi chạy mãi, cuối cùng chạy lạc, rơi xuống một vực sâu không đáy, cảm giác rơi xuống khiến cô giật mình thức dậy, lúc mở mắt ra, trong đầu trống rỗng, đột nhiên không phân biệt được mình đang ở ở đâu.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc – Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Cho đến khi nhìn thấy gương mặt yên tĩnh khi ngủ của Cố tiên sinh bên cạnh, sự hoảng loạn vừa rồi mới biến mất.

Từ trước đến giờ Cố tiên sinh đều dậy sớm hơn cô, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy gương mặt khi ngủ của Cố tiên sinh, lúc Cố tiên sinh ngủ vẫn rất soái, đến cả râu xanh dưới cằm trông cũng đặc biệt gợi cảm.

Du Yến nhìn đến có chút si dại, tim đập thình thịch, đột nhiên rất muốn làm chút chuyện thân mật.

Thế là, lén lút hôn khẽ lên môi anh, sau đó lại chui vào chăn anh, cô chuẩn bị dùng phương thức đặc biệt để đánh thức mỹ nam của cô.

Cố tiên sinh tỉnh lại trong sự sảng khoái ấm nóng, ban đầu còn cho rằng mình mộng xuân, thế nhưng khi cảm nhận được cảm giác sảng khoái truyền từ thân dưới đến, mới phát hiện là có người đang làm chuyện xấu trên người anh.

Cố tiên sinh cong môi, nở nụ cười lười nhác, buổi sáng tốt đẹp thế này, anh không thể phụ đi sự cố gắng của ai kia, anh vừa vung tay lên, chiếc chăn thoáng cái bao phủ cả hai người.

Thế là, trên chiếc giường rộng lớn, một ngọn núi lớn bắt đầu không ngừng rung lắc vừa kịch liệt vừa không theo quy tắc, thỉnh thoảng còn truyền đến tiếng thở dốc kiều mị của phụ nữ.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc – Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Thật là vừa hòa hợp lại diễm lệ.

Hôm nay Cố tiên sinh đi làm trễ, đây đúng là một tin tức mới mẻ, vốn dĩ đã sắp xếp cuộc họp buổi sáng, các giám đốc bộ phận đã đợi hơn một tiếng, nhận được thông báo hủy họp, vài giám đốc ỷ mình làm lâu năm, liền nhiều chuyện hỏi Triệu Thiêm một câu, vì sao hôm nay sếp lại không đến?

Triệu Thiêm nhún nhún vai, biểu thị rằng mình cũng không rõ chuyện này. Đùa chắc, anh ta có thể nói cho họ biết nguyên nhân là sếp đến trễ sao? Làm một trợ lý được đào tạo chuyên nghiệp, anh có nghĩa vụ quản lý và bảo vệ hình tượng của ông chủ.

Chẳng qua Triệu Thiêm đi theo Cố tiên sinh nhiều năm thế này, sớm biết tác phong nghiêm cẩn của anh, cho nên lúc nhận được điện thoại Cố tiên sinh bảo anh dậy muộn, nhắn anh ta hủy cuộc họp buổi sáng, Triệu Thiêm liền cho rằng Cố tiên sinh có phải ngã bệnh rồi chăng? Vì ngoại trừ lý do bị bệnh, anh rất khó tưởng tượng ra việc Cố tiên sinh vô duyên vô cớ đến trễ.

Sau khi trễ hơn hai tiếng đồng hồ, Cố tiên sinh rốt cuộc thong thả đi trễ.

Triệu Thiêm lén lút đánh giá boss, cảm thấy tinh thần anh sung mãn, gương mặt như phát sáng, vô cùng hồng hào, căn bản không có chút dáng vẻ ngã bệnh nào, lại tỉ mỉ nhìn một lần nữa, lại còn có thể phát hiện ra ý cười trong mắt Cố tiên sinh, tâm trạng anh rất tốt.

Sau khi quen nhìn dáng vẻ cao thâm khó lường của Cố tiên sinh, lúc này nhìn anh, Triệu Thiêm cảm thấy mình thật sự rất không quen.

Thời điểm Triệu Thiêm đưa trà đến, không nhịn được tò mò hỏi, “Chủ tịch, có chuyện vui gì ư?”

Cố tiên sinh đang đọc tài liệu, nghe thấy câu hỏi của trợ lý, vô thức đặt tài liệu trong tay xuống, hỏi Triệu Thiêm, “Rất rõ ràng sao?”

Câu hỏi ngược này chính là đã thừa nhận câu hỏi vừa rồi của anh ta.

Nhưng rõ ràng biết Cố tiên sinh có chuyện vui, lại không thể tiếp tục hỏi, tâm trạng Triệu Thiêm rất phức tạp, hu hu hu…, muốn hóng hớt, mong chân tướng!

Triệu Thiêm quyết định ra khỏi phòng làm việc sẽ lập tức gọi điện cho Dư quản gia, đối phương là một trung tâm quản lý tin tức hóng hớt vạn năng, không có tin tức nào có thể lọt qua pháp nhãn của Dư quản gia.

Nhưng lúc này, vẫn là phải cố gắng áp chế linh hồn hóng hớt đang dao động của mình lại, thành thật đáp lời Cố tiên sinh.

“Rất rõ ràng ạ!” Triệu Thiêm chắc nịch gật đầu.

Cố tiên sinh liền nhướng mày, trưng ra vẻ mặt hóa ra như vậy, sau đó dặn dò anh ta, “Cho nên, cậu đem lịch trình chiều nay hủy đi, tôi muốn về sớm.”

Làm sao…lại là cho nên vậy? Vế “bởi vì” ở đâu rồi? Cố tiên sinh, ngữ văn của anh có phải là do thầy số học dạy hay không?! Buổi sáng anh vừa đến muộn, buổi chiều còn muốn về sớm, Cố tiên sinh nguyên tắc của anh ở đâu rồi? Sự nghiêm túc của anh đâu? Bị người ngoài hành tinh ăn mất rồi sao?!

Nếu như Triệu Thiêm đem câu hỏi trong lòng nói với Dư quản gia, chắc hẳn ông sẽ cho anh ta một câu trả lời cụ thể: Không phải là bị người ngoài hành tinh ăn mất, là bị Cố phu nhân ăn mất rồi!

Đi làm trễ không chỉ có mỗi mình Cố tiên sinh, thân là đồng lõa của anh, Du Yến đương nhiên cũng đến trễ.

Hôm qua vừa nói với Du Chính Thiên muốn đổi người, hôm nay Cảnh Hân sáng sớm liền gọi điện thông báo cho cô biết, đã hẹn Đỗ Phi Phi chín giờ gặp mặt, bảo cô đến đúng giờ. Đương nhiên, lúc Cảnh Hân gọi đến, Du Yến vẫn đang bận cùng Cố tiên sinh đánh trận, vốn không rảnh quan tâm cô, thế là điện thoại chuyển tiếp đến bên Dư quản gia.

Đến khi Du Yến xuống lầu mới biết được tin này, vội vàng chạy đến công ty, bây giờ đã hơn mười giờ sáng.

Đỗ Phi Phi đợi hơn một tiếng đồng hồ, cũng không cảm thấy buồn bực, trong lúc đợi, cô vẫn luôn cùng Cảnh Hân trò chuyện phiếm, thân là trợ lý của Du Yến, Cảnh Hân chắc hẳn rất hiểu Du Yến, cho nên trước tiên ở bên cô tìm hiểu nói chuyện chút cũng tốt, dù sao chăng nữa, đây là bước ngoặt đầu tiên trong đời Đỗ Phi Phi, được thầy dẫn dắt bấy lâu nay, cô rất cần có cơ hội để chứng minh những gì mình học được.

Đỗ Phi Phi còn mang theo quà gặp mặt cho Du Yến, đây là do thầy Tống Tử Văn thông qua quan hệ của người quen tìm về cho cô, hai quảng cáo hàng hiệu, ba bộ phim, hai bộ đóng vai phụ, một bộ vai chính, đều là với những tác phẩm lớn. Tuy rằng bây giờ Du Yến trong giới giải trí vẫn chưa có địa vị và fan, đảm đương vai nữ chính của bộ phim lớn có chút khiếm khuyết, nhưng việc là do người làm, nếu Du Yến thật sự thích, cũng có thể tranh thủ chút.

Du Yến vẫn chưa đến, cho nên cuộc trò chuyện vẫn tiếp tục:

“Thường ngày Du tiểu thư thích loại hoạt động giải trí nào thế?” Đỗ Phi Phi uống trà, ngữ khí thoải mái, tuy rằng đây là câu hỏi, nhưng lại không khiến người ta cảm thấy khí thế bức người.

“Chị ấy thích rất nhiều thứ.” Trong đầu Du Yến quét qua các sở thích của Du Yến, gần đây vì cô đang quay phim, cho nên không ra ngoài chơi được, trước đây thích gì nhỉ? “Chị ấy thích mua sắm, đi chơi với bạn bè, uống rượu, thỉnh thoảng sẽ chơi xe.”

“Chơi xe? Đua xe ư?” Đỗ Phi Phi có chút ngạc nhiên, con gái cũng thích chơi trò này ư?

“Đúng vậy, trong đám bạn của chị ấy có người chơi trò này, cho nên cũng dẫn chị ấy chơi.” Cảnh Hân cảm thấy Đỗ Phi Phi là người đại diện mà Du Yến chỉ định, thế nên hẳn những chuyện này đều cần nói ra, dù sao sau này cần phải làm việc cùng nhau, để Đỗ Phi Phi hiểu thêm về chị ấy cũng tốt.

Đua xe, thích mua sắm, thường đi uống rượu với bạn bè, đây không phải là biểu hiện của phú nhị đại chứ? Quả nhiên cô giống hệt trong lời đồn ư?

Lúc Đỗ Phi Phi được thông báo làm người đại diện cho Du Yến, cũng có tìm hiểu qua, nhưng nghe đi nghe lại, những người quen biết Du Yến đều nói với cô rằng, người này rất khó hầu hạ, quen được nuông chiều, tính tình không tốt, còn hay ra vẻ.

Lúc ấy cô muốn từ chối, nhưng thầy cô lại nói với cô, công việc có sức khiêu chiến mới có thể khiến cho con người có động lực, hơn nữa, ông từng lén nghe ngóng bối cảnh của Du Yến, gia thế không nhỏ, chỉ cần cô có thể dẫn dắt Du Yến nổi tiếng, thành công tuyệt đối không rời khỏi tay cô.

Tuy thầy không nói cho cô biết bối cảnh cụ thể của Du Yến là gì, nhưng ông đã nói như thế này, chỉ đành miễn cưỡng tiếp nhận thôi.

“Tôi nghe mọi người nói tính tình của Du tiểu thư khá vội vàng.” Đỗ Phi Phi uyển chuyển hỏi về tính tình của Du Yến, người khác nói thế nào đều không đáng tin bằng Cảnh Hân.

“Chị ấy thích nổi nóng, nhưng nếu như nghe theo ý chị, dỗ dành chị, chị ấy cũng không phải không nói lý lẽ, tính tình gần đây đã tốt hơn rất nhiều rồi.”

Theo Du Yến lâu như thế, Cảnh Hân sớm đã quen với tính của Du Yến, cô thấy những thứ này đều không sao cả nhưng người khác cũng không nghĩ như thế.

Đỗ Phi Phi nghe xong, trong lòng càng thêm phiền muộn, quả nhiên rất khó hầu hạ sao? Thế sau này làm sao triển khai công việc đây!

Thích chơi, tính tình khó chịu, còn phải dỗ dành…

Tổng kết xong đặc điểm của Du Yến, cô bỗng cảm thấy tương lai mịt mù.

Nhưng Đỗ Phi Phi là một cô gái rất kiên cường, nếu đã đáp ứng với thầy thì cần phải làm tốt, chắc chắn sẽ không lâm trận rút lui, dù khó khăn hơn nữa cũng cắn răng chịu đựng.

Nếu như Du Yến biết được nội tâm rối rắm của cô nàng lúc bấy giờ, khẳng định sẽ nói rằng: Em gái, cưng nghĩ quá nhiều rồi!

Thời điểm Du Yến xuất hiện, chỉ thấy cô mặc váy dài màu trắng thướt tha, dịu dàng, kết hợp với mái tóc xoăn uốn lượn, khi bước đi, lọn tóc bay bay, váy dài lay động, thực sự khiến cho người ta tưởng rằng tiên nữ xinh đẹp hạ phàm.

Lúc nhìn thấy Đỗ Phi Phi, Du Yến lập tức tiến lên trước nhiệt tình ôm lấy cô nàng, trực tiếp khiến Đỗ Phi Phi cảm thấy hoang mang.

Tình tiết vừa gặp đã quen được sắp xếp trong kịch bản nào đó, thật sự là quá thần kì rồi!

Du Yến không để ý đến vẻ mặt bối rối của Đỗ Phi Phi, cười vỗ vai cô nói: “Sau này mong chị chiếu cố nhiều hơn nhé, Phi Phi.”

Xem ra vẫn là tình tiết ấy, chỉ là bị sắp xếp nhanh hơn chút thôi.

Đỗ Phi Phi quyết định đi theo tiết tấu này, trực tiếp nhảy qua bước giới thiệu, trực tiếp đem quà gặp mặt cô đã chuẩn bị ra.

Hai phần quảng cáo, ba kịch bản.

Du Yến vui vẻ nhận lấy quà của cô, vừa nghiên cứu vừa nghe phần giới thiệu của Đỗ Phi Phi, rất nhanh liền quyết định nhận hai phần quảng cáo ấy.

Sau đó lại xem kịch bản, cô bị một trong ba bộ ấy dọa sợ.

《Vào hè》Hai chữ này khiến cô lập tức nghĩ đến Viên Viên, kiếp trước bộ phim cô cướp của Viên Viên chính là Vào hè! Du Yến vội lật xem nội dung của kịch bản bên trong, quả nhiên không sai, nữ chính của bộ phim này, cho dù là tuổi tác, ngoại hình, tính cách đều giống với Viên Viên.

Chỉ là, bộ phim này sao lại xuất hiện nhanh như thế chứ? Trong kí ức của cô, bộ phim này hẳn là mùa đông năm sau mới xuất hiện, lúc đó cũng không phải là Đỗ Phi Phi cầm đến cho cô, mà là cô nhìn thấy trên bàn làm việc của Du Chính Thiên.

Vì sao sống lại lần nữa, rất nhiều chuyện đều không giống với thời gian trước kia nhỉ?

“Bộ phim này là bộ phim lớn, còn là vai nữ chính nữa, em sợ mình vẫn không đủ năng lực nhận nó.” Du Yến nói với Đỗ Phi Phi, khi ấy cô nhìn trúng bộ phim này, đến Đỗ Phi Phi cũng khuyên cô nói rằng không phù hợp, cô rất tò mò Đỗ Phi Phi bây giờ sẽ nói thế nào.

“Với tuổi của cô, đóng vai này thật sự có chút khó khăn, nhưng có thể thông qua hóa trang và diễn xuất để bù lại, nếu cô thực sự thích, tôi có thể tranh thủ chút.” Đỗ Phi Phi rất tự tin đáp.

Du Yến cười đến đôi mắt cong cong, đối với sự tự tin của Đỗ Phi Phi rất hài lòng, nói: “Bộ phim này rất hay, em sẽ giữ lại, không cần chị phải đi tranh đoạt đâu.”

Đỗ Phi Phi phát hiện ra bản thân thật sự không theo kịp suy nghĩ của người cùng hợp tác mới này.

Ngơ ngác hỏi “Tại sao?”

“Em muốn đưa kịch bản này cho chị Viên Viên, cứ để chị ấy tự tranh thủ là được.”

“Viên Viên?”

“Đúng vậy, nữ chính rất hợp với chị Viên Viên, để chị ấy đóng nhất định sẽ rất tuyệt.”

“Ồ.” Đỗ Phi Phi đã hoàn toàn không biết phải nói gì nữa.

Du Yến nói xong, bỗng nhớ ra gì đó, nói với Đỗ Phi Phi: “À, đúng rồi, bố em là Du Chính Thiên.”

“Hả?” Đỗ Phi Phi lại có chút hoang mang, Du Chính Thiên là ai, tại sao bỗng nhắc đến người này? Đợi đã, Du Chính Thiên không phải là chủ tịch trong công ty của họ sao? Cho nên, Du Yến là con gái của chủ tịch?!!!!

Đỗ Phi Phi biết bị chân tướng làm cho chao đảo, tức thời bị KO* rồi.

(*KO: Knock out)

Hơn nửa ngày mới hồi hồn lại, hỏi Du Yến: “Tại sao bỗng nói với tôi chuyện này?”

“Em cảm thấy sau khi biết được thân phận của em, sẽ càng thuận lợi cho chị triển khai công việc.” Vì kiếp trước hai người hợp tác vui vẻ, thế nên kiếp này cô cũng muốn tiếp tục vui vẻ, cho nên Du Yến liền nói cho Đỗ Phi Phi biết thân phận của mình.

Đỗ Phi Phi cảm thấy nói chuyện với Du Yến, thật sự quá nhức đầu!

Cho nên, lời cuối cùng của Du Yến đã thức tỉnh cô, sau này có thể tùy tiện đi cửa sau ư?