Biên soạn: Đức Uy – truyenfull.vn

Tiệc sinh nhật tối nay, rất nhiều người vì thích thể hiện đều đã bật livestream.

Cho nên hình ảnh mới vừa rồi đều đã bị nhiều người ở đây phát lên mạng. Phó Minh Hi từ trên livestream thấy được toàn bộ quá trình, sau đó liền gạt trận cãi vã với Bắc Đẩu sang một bên, trực tiếp giết tới.

Thấy Thiệu Hành đột nhiên làm khó dễ, tất cả mọi người đều sợ ngây người, mặt đầy mơ hồ đứng lặng tại chỗ.

Người đại diện của Phó Minh Hi cũng sợ đến ngu người luôn rồi.

Đây là có chuyện gì vậy?

Mặc kệ là có chuyện gì, Minh Hi, tỉnh táo! Cậu muốn phá vỡ hình tượng của mình trong mắt người hâm mộ hay sao?

Hình tượng của Phó Minh Hi đối với bên ngoài vẫn luôn là thân sĩ lễ độ, mẫu hình chuẩn công tử, thân thiện với công chúng.

Người đại diện của Phó Minh Hi cũng biết được Phó Minh Hi lúc không có ai thỉnh thoảng sẽ có chút tương đối… không được giống như vậy, chẳng qua là cậu ta vô cùng chuyên nghiệp, chưa bao giờ để lộ ra bên ngoài mà thôi.

Không nghĩ tới, hôm nay cậu ta lại đột nhiên phát tác như vậy.

Thiệu Hành ngẩn ra, theo bản năng mở miệng hỏi, “Phó ca, sao vậy? Có phải là anh có hiểu lầm gì đó hay không?”

Phó Minh Hi vào lúc này đã thoáng hòa hoãn tỉnh táo lại, sắc mặt thanh lãnh, hỏi ngược lại đầy lạnh lùng, “Hiểu lầm? Mới vừa rồi cậu chẳng lẽ không phải là đang đào góc tường của tôi?”

“Đào góc tường của anh? Vì sao anh lại nói như thế?” Thiệu Hành càng thêm không hiểu, “Trong này nhất định là có hiểu lầm gì đó! Sau này chắc chắn tôi sẽ giải thích rõ ràng với anh. Cảm ơn Phó ca đã tới cỗ vũ.”

Hiển nhiên, Thiệu Hành cũng không muốn xảy ra va chạm cùng với Phó Minh Hi.

Phó Minh Hi giờ phút này hoàn toàn khôi phục lại vẻ đẹp cao quý lạnh lùng ngạo nghễ: “Không cần đâu, tôi đây theo người khác tới!”

Theo người khác tới?

Phó Minh Hi không phải là tới tham gia tiệc sinh nhật của Thiệu Hành?

Người nào có mặt mũi lớn như vậy, cư nhiên có thể khiến cho Phó Minh Hi đi cùng tham dự?

Nghe Phó Minh Hi nói vậy, sắc mặt Thiệu Hành trầm xuống, bất quá rất nhanh liền khôi phục lại, mở miệng nói đầy khách khí, “Không biết là Phó ca đi cùng vị tiền bối nào tới?”

Có thể khiến cho Phó Minh Hi đi cùng, vậy khẳng định là nhân vật rất có trọng lượng.

Phó Minh Hi không để ý đến Thiệu Hành, trực tiếp bỏ qua hắn, đi thẳng về phía Diệp Oản Oản ở phía sau.

Diệp Oản Oản vốn là đang tại tận lực giảm bớt cảm giác mình có tồn tại, làm bộ như không quen biết. Bất đắc dĩ Phó Minh Hi rất tinh mắt, liếc một cái đã vọt đến trước mặt nàng như một mũi tên, “Diệp ca, làm sao cô lại không đợi tôi cùng đi?”

Phó Minh Hi rất thức thời, đổi cách xưng hô rất nhanh.

Theo ở phía sau, Thiệu Hành sửng sốt một chút, “Phó ca, anh và Diệp Bạch có quen biết?”

Tiểu trợ lý ở một bên ân cần đi theo cũng là vẻ mặt đầy kinh ngạc, bật thốt lên, “Phó ca, anh làm sao lại có thể quen biết thứ người như vậy?”

Phó Minh Hi cười lạnh một tiếng, đảo mắt nhìn về phía hai người, “Ồ, các người mới vừa rồi đào người đại diện của tôi, không phải là đào đến mức thật vui vẻ sao? Hiện tại còn hỏi tôi có quen biết hay không?”

Vừa dứt lời, tiểu trợ lý chợt ngây ngẩn, “Cái…Cái gì?”

Mới vừa rồi Phó Minh Hi nói cái gì?

Diệp Bạch là… người đại diện của hắn?

Trong đám người, người đại diện của Phó Minh Hi đang đi tới: “…???”

Diệp Bạch là người đại diện của Phó Minh Hi, vậy còn mình thì sao? Tôi là ai? Đây là đâu?

Người đại diện không hiểu vì sao mình bị ném vào thùng rác, mặt đầy mộng bức.

Bên kia, Cung Húc cũng trong nháy mắt trợn to hai mắt.

Cái đồ chơi gì???

Hắn có phải là đã nghe nhầm rồi hay không?

Diệp ca từ lúc nào trở thành người đại diện của Phó Minh Hi rồi!

Diệp Oản Oản cạn lời, hướng về Phó Minh Hi nhìn một cái, “Tôi lúc nào đã thành người đại diện của cậu?”

Phó Minh Hi tỏ vẻ đầy khiêm tốn mà trả lời: “Diệp ca, tôi biết tôi tư chất kém, bất quá tôi sẽ cố gắng, cô thật sự không cân nhắc một chút nào sao?”

Phó Minh Hi vừa dứt lời, bên trong phòng yến hội, con mắt của tất cả mọi người đều đã nhanh muốn rớt đầy ra đất…

Mới vừa rồi khi Thiệu Hành bố thí vị trí trợ lý cho Diệp Bạch, bọn họ còn cảm thấy là một ơn huệ lớn, cảm thấy Diệp Bạch phát ngôn cuồng vọng, không biết phải trái.

Vạn vạn không ngờ tới, quay đầu liền trơ mắt nhìn thấy vị siêu cấp đại lão Phó Minh Hi cứ như vậy mà cầu xin Diệp Bạch làm người đại diện của mình…