Biên soạn: Đức Uy – truyenfull.vn
—
Giờ phút này, Diệp Oản Oản nhìn Phó Minh Hi, quả thật là có chút cạn lời. Cái tên này đến tột cùng là đang diễn trò, hay là thật sự muốn để cho mình trở thành người đại diện của hắn?
“Diệp ca, thế nào, thu nhận tôi đi!” Phó Minh Hi nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, khe khẽ cười một tiếng.
Diệp Oản Oản: “…”
Mọi người tại đây, đầu tiên là nhìn Phó Minh Hi một cái, chợt toàn bộ ánh mắt rơi vào trên người Diệp Oản Oản, thần sắc khó tin.
Phó Minh Hi ở trong giới giải trí, thuộc về loại nghệ sĩ đứng hàng đầu, có tiếng nói trên trường quốc tế, là loại nhân vật đang ăn khách hàng thật giá thật của Tinh Thần Giải Trí…
Bây giờ, ở trước con mắt của mọi người, Phó Minh Hi lại có thể mặt dày mày dạn quấn lấy Diệp Oản Oản, cầu xin Diệp Oản Oản làm người đại diện của hắn… Chuyện này làm sao có thể?
Bây giờ, mọi người tại đây rốt cuộc đã minh bạch, tại sao Phó Minh Hi lại nói Thiệu Hành cướp người của hắn rồi…
Lập tức, Thiệu Hành nhìn về phía Diệp Oản Oản, thần sắc hơi có chút âm trầm.
Bất quá, không thể không nói, tướng mạo và vóc người của con ả Diệp Oản Oản này, đích xác là thuộc về hàng cực phẩm. Dù có thả ở trong giới giải trí, cũng là dạng hiếm thấy. Có thể hấp dẫn được thứ người như Phó Minh Hi, cũng không kỳ quái.
“Ha ha, Phó ca, nhìn anh nói mà xem.” Giờ phút này, trợ lý của Thiệu Hành nhìn về phía Phó Minh Hi: “Phó ca, anh chính là Ảnh Đế đang ăn khách của Tinh Thần Giải Trí! Diệp Oản Oản này có một đống vết đen lớn, trước còn ôm lấy vốn của Chư Thần Thời Đại chạy trốn. Thứ người như vậy, làm sao có thể làm người đại diện của anh được?”
Trợ lý của Thiệu Hành vừa dứt lời, Phó Minh Hi lạnh nhạt lườm ả ta một cái, “Cô là cái thá gì, tôi đang nói chuyện với Diệp ca, cũng có chỗ cho cô chõ mõm vào?”
Phó Minh Hi nói xong, lần nữa nhìn về phía Thiệu Hành: “Thiệu Hành, tôi thật sự rất thất vọng về cậu! Đây là sự kiện như thế nào, ngay cả con chó của mình cũng không biết cột lại, để cho nó đi khắp nơi cắn người vậy hả?”
Phó Minh Hi dứt tiếng, sắc mặt Thiệu Hành càng thêm âm trầm mấy phần. Tiểu trợ lý thì lại cắn răng, nhưng người nam nhân kia là Phó Minh Hi, cô ta cũng không dám nói thêm gì cả.
Dám xỉa xói Thiệu Hành như thế, trong số những người ở đây, chỉ sợ cũng chỉ có Phó Minh Hi mà thôi.
“Ha!” Lúc này, Thiệu Hành nhìn về phía Phó Minh Hi, cười khẽ một tiếng: “Phó ca, không cần phải bởi vì một con đàn bà, mà tổn thương hòa khí giữa huynh đệ chúng ta! Anh nói xem có đúng không?”
“Đúng cái đầu mày!” Phó Minh Hi nói.
Thấy vậy, sắc mặt người đại diện của Phó Minh Hi hoàn toàn trắng bệch. Xong rồi… Lần này xong rồi! Hình tượng của Phó Minh Hi, quả thật là muốn rạn nứt hoàn toàn rồi!!
“Phó Minh Hi, ngươi đừng có thấy được cho thể diện mà không cần! Ta nể mặt ngươi, gọi ngươi bằng anh, kêu ngươi một tiếng Phó ca! Nếu ta không nể mặt ngươi, ngươi ở trước mặt ta, ngay cả một con chó cũng không bằng.” Thiệu Hành nhìn chằm chằm Phó Minh Hi, trong mắt lóe lên một mảnh hàn mang.
Nghe Thiệu Hành chửi, mọi người tại đây trố mắt nhìn nhau. Đây cũng thật không phải là Thiệu Hành nói mạnh miệng.
Tinh Thần Giải Trí tổng cộng có ba chi nhánh lớn tại Hoa quốc. Mà ông ngoại Thiệu Hành, chính là người phụ trách một trong số ba chi nhánh của Tinh Thần Giải Trí.
Mà Phó Minh Hi, tuy là nghệ sĩ đang ăn khách của Tinh Thần Giải Trí, nhưng ở trong mắt người ngoài, dường như cũng không có bối cảnh gì đặc biệt.
Toàn bộ Công ty Tinh Thần, cũng chỉ có người phụ trách chi nhánh chỗ Minh Hi làm (Chu Thao) biết được, Phó Minh Hi chính là cháu trai ruột của Đại Boss Công ty Tinh Thần…
“Ngươi con mịa nó…”
Nghe Thiệu Hành chửi mình không bằng một con chó, Phó Minh Hi trợn mắt lườm một cái, làm ra vẻ như liền muốn lao lên đánh hắn.
Thấy vậy, người đại diện của Phó Minh Hi bị hù dọa tới “hoa dung thất sắc”, lập tức tiến lên ngăn cản Phó Minh Hi: “Đừng…đừng quậy mà! Hình tượng…! Giữ lại hình tượng của cậu ở trong lòng ngàn vạn thiếu nữ giùm đi mà, chàng trai!”
Việc Phó Minh Hi định đi lên đập Thiệu Hành, cũng không phải là chuyện đùa đâu!