Biên soạn: Đức Uy – truyenfull.vn

– —

Thần sắc lão già dòng chính đầy âm trầm, Không Sợ Minh Chủ, lưu lại cho dòng chính bọn họ một cái vỏ trống rỗng cũng liền thôi đi, lại còn muốn đem dòng chính kiện ra Trọng Tài Hội, cô ta rốt cuộc có còn muốn giữa lại chút thể diện thối tha của mình hay không?

Vào giờ phút này, Nhiếp gia.

Trong đại sảnh, Nhiếp chủ mẫu và gia chủ đã sớm cười toe toét. Ai có thể nghĩ tới, cái thế lực sơn trại Tử Vong Hoa Hồng đó, lại có thể chẳng qua là một lớp vỏ nguỵ trang, là một lớp vỏ bọc khác mà con gái bọn họ dùng để chứa Không Sợ Minh.

“Vô Ưu, cái mưu kế này của con, dùng thật sự là khéo!” Nhiếp gia chủ nhìn về phía Diệp Oản Oản, cười nói.

Trước đó, bởi vì Diệp Oản Oản muốn từ trong tay dòng chính cứu bọn họ ra, chỉ có thể giả vờ đáp ứng dòng chính, cùng dòng chính ký kết hiệp nghị hợp tác chiến lược.

Chỉ bất quá, chỉ từ tình huống hiện nay mà nói, chiến sự giữa Không Sợ Minh và “sơn trại” Tử Vong Hoa Hồng bùng nổ, Không Sợ Minh chiến bại, toàn thể cũng đầu hàng. Tất cả thế lực của Không Sợ Minh toàn bộ đều chuyển vào trong thế lực sơn trại Tử Vong Hoa Hồng.

Như vậy, thứ nhất, đừng nói để cho Không Sợ Minh ủng hộ dòng chính, coi như đem Không Sợ Minh chỉ còn lại một lớp vỏ trống rỗng đưa cho dòng chính, dường như cũng không có bất cứ quan hệ nào.

Mà trừ chuyện đó ra, Diệp Oản Oản lại còn bắt lấy được nhược điểm của dòng chính, sau đó còn đòi kiện dòng chính ra Trọng Tài Hội, với tội danh là dòng chính không thực hiện nội dung điều khoản hợp tác chiến lược.

Nhiếp chủ mẫu nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, lòng tràn đầy tự hào. Trí tuệ của con gái nhà bà là như thế nào được tạo ra vậy hả… Loại mưu kế này mà con bé cũng có thể nghĩ ra được.

“Bất quá, Vô Ưu à, ngày sau con phải muôn vàn cẩn thận hơn một chút. Trọng Tài Hội bên kia cũng không phải là trò đùa. Nếu như bị dòng chính nắm được cán, một khi phản công, hậu quả khó mà lường được.” Rất nhanh, Nhiếp gia chủ hướng về Diệp Oản Oản dặn dò.

Nghe Nhiếp gia chủ căn dặn, Diệp Oản Oản lập tức gật đầu một cái. Trọng Tài Hội bên kia, Diệp Oản Oản dĩ nhiên là sẽ cẩn thận đối đãi, không dám lơ là chút nào.

“Ha ha, em nói xem đám dòng chính này, có phải là có chút ngốc hay không, lại có thể bị con gái chúng ta xoay đến quay mòng mòng.” Rất nhanh, Nhiếp gia chủ hướng về Nhiếp gia chủ mẫu cười thật tươi.

Nghe tiếng, Nhiếp gia chủ mẫu lườm Nhiếp gia chủ một cái: “Ngốc chỗ nào? Lần này nếu như đổi lại là anh, anh sẽ có thể nghĩ ra được thủ đoạn giống như Vô Ưu sao?”

“Kim Thiền Thoát Xác, cộng thêm Ly Miêu Hoán Thái Tử, lại từ trong hiệp nghị chiến lược tìm ra được sơ hở, cắn ngược lại dòng chính một hớp. Chuyện này nếu như là anh, đúng thật là không nghĩ tới.” Nhiếp gia chủ đáp.

“Còn không phải sao? Cái gì gọi là dòng chính ngốc, rõ ràng là Vô Ưu quá thông minh rồi! Điểm này đúng là giống với anh của nó khi còn bé mà…” Nhiếp chủ mẫu nói.

Nhắc đến Nhiếp Vô Danh, sắc mặt của Nhiếp gia chủ lập tức trầm xuống: “Khỏi phải nhắc đến tiểu tử thúi kia, cả ngày lẫn đêm đều không có một chút quy củ nào.”

“Cha, mẹ.” Giờ phút này, Diệp Oản Oản nhìn về phía Nhiếp gia chủ và chủ mẫu, lên tiếng hỏi: “Rốt cuộc cái gì gọi là Trọng Tài Hội?”

Nhiếp gia chủ uống một hớp nước trà, giải thích: “Trọng Tài Hội là Hội Liên Hợp của Độc Lập 12 Châu, có chức năng như người giám sát và người thẩm phán của toàn bộ 12 khu vực, bao gồm cả việc phế và lập ra quy củ của Độc Lập 12 Châu, đều cần thông qua Trọng Tài Hội. Nói như thế, bất kỳ bá chủ một phương nào, đều nằm dưới sự quản lý của Trọng Tài Hội. Con đừng nhìn dòng chính và dòng thứ thuộc về loại thế lực mạnh nhất Độc Lập Châu, nhưng gặp phải Trọng Tài Hội, bọn họ… cái gì cũng không phải!”

Bất kỳ địa phương nào, không có quy củ thì sẽ không thành tiêu chuẩn. Mà Trọng Tài Hội tồn tại, chính là quy củ, bất luận kẻ nào ở 12 châu tại Độc Lập Châu đều phải tuân thủ.

“Lợi hại như vậy…”

Diệp Oản Oản như có điều suy nghĩ.

“Anh con Nhiếp Vô Danh, năm đó được Trọng Tài Hội vừa ý, muốn để cho anh con đi làm cố vấn. Nhưng mà anh con không muốn đi, tức chết ta rồi!” Nhiếp gia chủ nói.