Chương 874: Đừng cầu xin tôi ra ngoài
Edit: Như Ý
Beta: Gemini
————————
Ánh mắt Diệp Oản Oản quét qua Tư Minh Vinh và một đám nguyên lão bên cạnh, “Ông chú hai, cùng với tất cả trưởng bối ở đây, lời ông chú tư vừa nói, hi vọng mọi người… sẽ làm chứng cho tôi.”
Các nguyên lão trầm mặt, ánh mắt khinh thường, đều cho là cô nguỵ biện.
Tư Minh Vinh nhìn Tư gia bây giờ rối loạn, giờ phút này đã vô cùng hối hận, lúc đầu không nên tùy ý gia chủ làm bừa, nếu như đem người phụ nữ này xử lý sớm một chút, sự việc sẽ không biến thành cục diện như hôm nay.
Nếu như lúc trước cấy ghép khí quan, gia chủ ít nhất còn sống thêm được mấy năm…
Tư Minh Lễ nói xong đi tới bên cạnh Tư Minh Vinh, ân cần mở miệng, “Anh hai, chị dâu hiện tại ngã bệnh, anh lại phải thu xếp bên bệnh viện, loại chuyện nhỏ này thì giao cho tôi xử lý đi! Tôi nhất định đem cô ta điều tra rõ ràng!”
Tư Minh Vinh nhìn Tư Minh Lễ một cái, không nói gì, coi như thầm chấp nhận ý kiến của Tư Minh Lễ.
Hứa Thường Khôn thấy Tư Minh Vinh lại không chịu ngăn cản, vội vàng đứng dậy, “Mặc dù lúc đầu Oản Oản tiểu thư quả thật ngăn cản phẫu thuật, nhưng cũng là xem xét thân thể gia chủ, chuyện bây giờ biến thành như vậy, là ai cũng không cách nào đoán trước được, làm sao có thể vì như vậy, mà chụp cho Oản Oản tiểu thư tội danh cố ý mưu hại! Hơn nữa hiện tại gia chủ cũng không có…”
“Hứa Thường Khôn!” Tư Minh Lễ liên tục cười lạnh cắt đứt lời nói, lớn tiếng nổi giận: “Cũng bởi vì người phụ nữ này lúc trước cứu con trai ông, ông lại cố ý che giấu lương tâm nói đỡ cho loại người này được?”
Hứa Thường Khôn: “Tôi chẳng qua chỉ nói sự thật!”
“Sự thật chính là cô ta mê hoặc gia chủ, mưu hại tính mạng gia chủ, chọc cho Tư gia không ai được yên! Người phụ nữ này là tội nhân của toàn bộ Tư gia, ông lại vì một tội nhân giải thích!”
“Tư Minh Lễ, ông…”
Diệp Oản Oản tiến lên một bước, ngăn Hứa Thường Khôn đang tức giận lại, liếc Tư Minh Lễ đang đắc ý một cái, nhàn nhạt mở miệng, “Tôi có thể vào trong nhà giam, bất quá, chỉ hy vọng ông chú tư, đến lúc đó không cần cầu xin tôi ra ngoài là được.”
“Ha ha ha ha quả thật là hoang đường!”
Tư Minh Lễ lạnh giọng giễu cợt, “Diệp tiểu thư, với tội danh của cô, cô đời này cũng đừng nghĩ ra ngoài!”
“Đem đi cho tôi!!!”
“Vâng!”
Mấy hộ vệ được huấn luyện nghiêm chỉnh lập tức tiến lên, vây Diệp Oản Oản lại, đưa ra ngoài.
Thấy người phụ nữ này rốt cuộc rơi vào trong tay mình, Tư Minh Lễ quả thật là sảng khoái tinh thần, bực bội trong mấy ngày liền tất cả đều biến mất một cách sạch sẽ!
Tiện nhân, lại còn muốn sống rời khỏi nhà giam Tư gia, thật là quá ngây thơ!
Bởi vì với tình hình bây giờ của Tư Dạ Hàn, lúc nào cũng có thể qua đời, tất cả nguyên lão đều chờ ở ngoài cửa phòng bệnh, không dám rời đi, Tư Minh Lễ đã xung phong nhận việc chuẩn bị tốt tang sự…
………..
Hầm giam Tư gia.
Diệp Oản Oản mới vừa bước vào, chính là một cổ hàn ý sâu tận xương tủy xâm nhập tới, trong không khí tràn ngập mùi máu tanh, ẩm mốc và mùi rỉ sét trộn lẫn vào nhau, khiến cho người ta muốn nôn.
“A a a ——” Từ sâu bên trong truyền tới tiếng kêu thảm thiết tê tâm phế liệt.
Diệp Oản Oản đã sớm nghe qua chỗ này, nơi này giam tất cả người phản bội gia tộc, kẻ địch nằm vùng, là nơi âm u nhất Tư gia.
Cô từ nhỏ đã nhát gan, còn sợ máu, nếu như lúc trước, nhìn thấy hình ảnh máu me này, đoán chừng đã sớm bị dọa ngất rồicó thể là do trải qua quá nhiều chuyện, nên giờ này tâm tình không một chút gợn sóng.
Mang cô đến là hai tâm phúc của Tư Minh Lễ, nhìn bộ dáng Diệp Oản Oản ngơ ngác, cho là cô bị dọa choáng váng.
Một người lạnh giọng đe dọa, “Ngay cả gia chủ cũng dám mưu hại, những người này chính là kết quả của cô sau này!”